Tô Duẫn Yên nhíu mày.
Những việc này trước mắt cũng chỉ có phu thê Cừu Quý cùng phu thê An Nam hầu biết…… phu thê An Nam hầu hai nữ nhi dưới gối tỷ muội tương tàn, đây cũng không phải việc vẻ vang gì, khẳng định sẽ không nói ra bên ngoài. Phu thê Cừu Quý xuống tay hại người, còn là hại thân nhân, tự nhiên cũng sẽ không nói.
Kia nàng ta như thế nào biết được?
Thấy nàng nhíu mày, Lâm Dục cho rằng nàng không tin, lập tức nói, “Lý tỷ tỷ có thể không tin ta, nhưng không thể lấy thân thể mình ra đùa, tìm đại phu cao minh liền biết ta nói chính là thật hay giả.”
Tô Duẫn Yên áp xuống nghi hoặc, trong miệng lại trách mắng, “Vớ vẩn, ta đã định việc hôn nhân, như thế nào sẽ đi làm vợ kế? Mấy tin tức này ngươi từ đâu nghe được?”
Lâm Dục cũng không biết nơi nào xảy ra sai lầm, rõ ràng không phải như thế…… Nàng ta lắc đầu, “Tin tức từ chỗ ta không thể nói. Ta biết ở giữa ta cùng thế tử phu nhân tỷ khẳng định nguyện ý tin tưởng nàng. Tỷ sẽ cho rằng ta đang châm ngòi cảm tình tỷ muội hai người. Nhưng ta dám thề với trời, ta không lừa ngài, thế tử phu nhân hại tỷ không thành, tỷ là người tốt, ta không tỷ bị người lừa bịp.”
Lừa bịp?
Kết hợp hai đời, Tô Duẫn Yên đột nhiên liền nhớ tới gần đây lời đồn đãi bên ngoài, An Tây hầu phủ thả ra chính là phải dùng Huyết Xung làm sính lễ, cho An Nam hầu phủ, cũng chẳng khác nào cho Lý Thu Nguyệt.
Trước mặt người vì Cừu Quý mà tới, Lý Thu Nguyệt không chết, nàng ta còn có cơ hội nào?
Tô Duẫn Yên lắc đầu, “Tỷ tỷ của ta không phải loại người như vậy.”
Lâm Dục nóng nảy, “Ta không lừa tỷ, tỷ tìm đại phu nhìn xem sẽ biết.”
“Ta tin nàng.” Tô Duẫn Yên nghiêm trang, “Tuyệt không sẽ bởi vì dăm ba câu của người ngoài liền hoài nghi tỷ tỷ. Ngươi đến trước mặt ta châm ngòi những lời này, ta sẽ nguyên lời nói nói cho tỷ tỷ tỷ phu ta, cũng sẽ báo cho Lâm phu nhân!”
Lâm Dục nháy mắt sắc mặt trắng bệch, thân mình lung lay sắp đổ, “Nếu để mẫu thân biết ta tìm ngươi nói những lời này, sau này nàng đều sẽ không cho ta ra cửa. Lý tỷ tỷ, ta thiệt tình vì ngươi, ngươi sao có đối với ta như vậy?”