- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Người Tốt Bụng Bị Ngược Là Vạn Người Mê
- Thế giới 1: Mời Đến Nhà Tôi Ăn Cơm - Chương 9
Xuyên Nhanh: Người Tốt Bụng Bị Ngược Là Vạn Người Mê
Thế giới 1: Mời Đến Nhà Tôi Ăn Cơm - Chương 9
Lục Cẩn cũng rất ngạc nhiên khi thấy cậu, miệng anh ngừng nhai một chút, "Cậu là nhân viên của tiệm này?"
Tô Nhiên gật đầu, "Đúng vậy, anh đến dự tiệc sinh nhật của Lục tiểu thư à?"
Lục Cẩn cao hơn Tô Nhiên nửa cái đầu, ánh mắt anh cứ dõi theo khuôn mặt của Tô Nhiên, sau đó từ từ trượt xuống dưới, nhìn thấy bộ đồng phục màu trắng của nhân viên mà Tô Nhiên đang mặc, với chiếc tạp dề màu hồng nhạt in logo của tiệm bánh, trông cứ như cậu đang hóa thân thành một chiếc bánh ngọt ngon lành.
"Lục Vãn là chị tôi." Nói rồi, Lục Cẩn nhìn miếng bánh trong tay đã bị cắn hai miếng, "Bánh ngon đấy, cậu làm à?"
Được Lục Cẩn khen ngợi, Tô Nhiên cảm thấy rất hài lòng, "Tôi có tham gia vào khâu làm bánh, tỉ lệ nguyên liệu là tôi điều chỉnh, so với tiệm thông thường thì không ngọt bằng."
"Vừa đủ ngọt." Lục Cẩn nói, không ngạc nhiên khi anh ngửi thấy từ Tô Nhiên một mùi thơm nhẹ của bánh nướng, mùi hương đó cộng với mùi cơ thể của cậu đã tạo nên một mùi thơm tuyệt vời.
Bất giác, số người bắt đầu đông lên, có không ít những đứa trẻ mười mấy tuổi chạy qua chạy lại, đùa giỡn khắp nơi, làm cho khung cảnh trở nên náo nhiệt hẳn.
Bỗng nhiên, có tiếng gọi vang lên, "Hả? Tô Nhiên?"
Tô Nhiên nhìn qua, thấy Yến Trạch và Lục Vãn cùng nhau đi tới bên này, cậu chỉ mới gặp Yến Trạch một lần trước đây ở quán bar, không ngờ anh ta lại nhớ tên mình.
Yến Trạch nhìn chằm chằm vào Tô Nhiên, quan sát cậu từ trên xuống dưới, "Cậu... làm việc ở tiệm bánh à?"
Lúc này, Lục Vãn vòng qua bàn dài đến phía bên kia, đẩy Lục Cẩn sang một bên, rồi khoác tay lên cánh tay Tô Nhiên, "Đây chính là chủ tiệm bánh mà chị hay nhắc đến, cậu ấy làm bánh ngọt ngon lắm."
Tô Nhiên bị khoác tay nên người hơi cứng lại, đứng yên tại chỗ, Lục Vãn từ nhỏ đã lớn lên ở nước ngoài, tính cách cởi mở và phóng khoáng. Lúc này, cô mặc một chiếc váy ngắn hở vai, thân hình gợi cảm, phong cách ăn mặc rất quyến rũ, điều này khiến một người ít tiếp xúc với con gái như Tô Nhiên cảm thấy vô cùng ngại ngùng.
Trong lúc Tô Nhiên không biết phải nói gì, thì lại nghe Lục Vãn nói, "Nhiên Nhiên, cảm ơn cậu đã đến dự tiệc sinh nhật của tôi, lát nữa cứ thoải mái vui chơi nhé."
Tô Nhiên sững sờ, cậu có nói sẽ tham gia tiệc sinh nhật của cô ấy lúc nào đâu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của chủ nhân bữa tiệc sinh nhật, cậu cũng không tiện từ chối, lúc này đành phải miễn cưỡng đồng ý.
"Chào mừng, chào mừng." Yến Trạch cười nói, anh ta tiện tay nhấc một miếng bánh ngọt lên cắn một miếng, "Ừm, ngon thật."
Lục Cẩn đứng bên cạnh nhìn Tô Nhiên đang mang vẻ mặt khó xử, đúng như dự đoán, dù rất khó xử, cậu vẫn sẽ chấp nhận, đúng là người dễ bị bắt nạt.
Trời bắt đầu tối, khung cảnh bữa tiệc được trang trí bằng bóng bay và những bó hoa, không khí ngày càng náo nhiệt hơn, giữa những người ăn mặc lộng lẫy, Tô Nhiên trong bộ đồng phục làm việc trông có vẻ hơi lạc lõng.
May mà Lục Vãn khá quan tâm cậu, kéo cậu ngồi cùng nhóm người cùng tuổi. Tô Nhiên ngồi một bên, nhấp từng ngụm nước trái cây, nhưng những chủ đề mà họ nói cậu không thể hòa nhập được.
Thỉnh thoảng, có người tò mò nhìn về phía cậu. Mặc dù đã được giới thiệu, nhưng họ vẫn còn tò mò, nhìn cậu trông ngoan ngoãn, thuộc kiểu càng nhìn càng thấy đẹp.
Yến Trạch cũng luôn dõi theo cậu, lần trước ở quán bar ánh sáng tối mờ, nhưng lần này dưới ánh sáng tự nhiên ngoài trời, anh ta càng cảm thấy Tô Nhiên hoàn toàn hợp với gu thẩm mỹ của mình.
Lúc này, có người bên cạnh chạm vào anh ta, ghé tai nói, "Anh Trạch, cái người tên Tô Nhiên đó... anh có quen không, có độc thân không?"
Nghe thấy vậy, khóe miệng Yến Trạch khẽ cứng lại, ngay lập tức dùng khuỷu tay đẩy người đó sang một bên, "Đừng nghĩ đến nữa, người ta đã kết hôn rồi."
Người đối diện nghe vậy thì kinh ngạc không tin, lẩm bẩm, "Trông chẳng giống chút nào…"
Lúc này, Lục Vãn đưa cho Tô Nhiên một ly rượu. Hôm nay, Lục Vãn là nhân vật chính nên cô ngồi ở vị trí trung tâm, cô đã sắp xếp cho Tô Nhiên ngồi bên cạnh mình, rõ ràng là cô rất thích Tô Nhiên.
"Nào, cùng uống một ly, chúc tôi sinh nhật vui vẻ nhé!" Lục Vãn nâng ly.
Tô Nhiên liền nói, "Xin lỗi, lát nữa tôi phải lái xe về, tôi uống nước ngọt thay được không."
Lục Vãn cười nói, "Không sao đâu, lát nữa tôi sẽ bảo người lái xe đưa cậu về, hôm nay ở chỗ tôi cậu cứ thoải mái một chút, chơi vui vẻ đi."
Tô Nhiên thực sự không muốn uống, hôm nay làm bánh đã rất mệt rồi, cậu thật sự không muốn uống rượu, "Tôi cảm thấy không được khỏe cho lắm…"
Lời còn chưa dứt thì đã có người bên cạnh bắt đầu ép uống, nhưng lúc này Lục Cẩn từ nãy đến giờ vẫn im lặng lại đột nhiên lên tiếng, "Nếu cơ thể không khỏe thì uống nước trái cây cũng được, chẳng sao cả."
Nghe vậy, Tô Nhiên cảm kích nhìn anh một cái, những người xung quanh cũng có chút bất ngờ. Lục đại thiếu gia, vốn luôn ít nói, vậy mà giờ lại lên tiếng vì Tô Nhiên. Ngay cả Lục Vãn cũng ngạc nhiên nhìn em trai mình, nhưng cô vốn không phải là người ép buộc người khác, thấy Tô Nhiên thực sự không muốn uống rượu thì cũng để cậu uống nước ngọt thay thế.
Không khí trong buổi tiệc lại trở nên sôi nổi, mọi người nói cười vui vẻ, Tô Nhiên cảm thấy thoải mái hơn phần nào. Cậu chỉ im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của mọi người mà không xen vào, nhưng ánh mắt của những người xung quanh lại thỉnh thoảng lướt qua cậu một cách vô tình hay cố ý.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Người Tốt Bụng Bị Ngược Là Vạn Người Mê
- Thế giới 1: Mời Đến Nhà Tôi Ăn Cơm - Chương 9