Chương 10

Hội trưởng Hội Học Sinh sao có thể biết “Khương Dao” là ai, nhất định là Tô Ly Ly tìm hội trưởng cáo trạng.

Vệ Trạch Tư không thực hiện trừng phạt, Tô Ly Ly thế nhưng tìm hội trưởng hỗ trợ! Bằng không như thế nào trùng hợp như vậy, tô ly ly vừa vặn phân đến quản các lớp trực nhật sinh, còn vừa vặn quản ban của các cô.

Khi Khương Dao đi ra ngoài, nhìn đến Tô Ly Ly viết một chút lên ký lục trực nhật, vội vàng duỗi đầu đi xem.

Tô Ly Ly cúi đầu nói: “Tôi sẽ không giống các người, quan báo tư thù.”

Khương Dao nhìn đến trên vở viết không phải khoáng tự học, yên tâm, nhưng không nhịn xuống dỗi lại: “Kia hội trưởng tìm tôi nhất định là tiểu cẩu xúi giục.”

Tô Ly Ly sắc mặt trở nên khó coi, câm miệng.

Khương Dao học bộ dáng kiêu căng ngạo mạn của Hàn Diệu Vũ đi ra ngoài, nhưng vừa đến office building của hội học sinh liền suy sụp.

……

Nhìn đến Khương Dao đột nhiên rời đi, Vệ Trạch Tư như suy tư gì, đã gửi một tin nhắn đi ra ngoài.

Thực mau, anh cũng đứng lên, đi đến trước bục giảng, cùng Tô Ly Ly nói: “Tôi có việc đi ra ngoài một chút.”

Tô ly ly có điểm hoảng loạn: “Cậu đi ra ngoài có chuyện gì?”

Tô Ly Ly là do hội trưởng Hội Học Sinh tự mình chỉ định tiến vào hội học sinh, mọi người trong lòng đều rõ ràng, cho nên lần đầu tiên quản lý trực nhật sinh là làm phòng học cô chính mình chọn. Mà cô, lần đầu tiên mang phù hiệu trực nhật sinh của hội học sinh lên tay áo liền tuyển lớp của Khương Dao. Tuy rằng biết Hàn Diệu Vũ mới là người nơi chốn khó xử cô, Khương Dao nhiều nhất chỉ là cái nanh vuốt, nhưng cô không dám chính diện chống lại Hàn Diệu Vũ, không biết căn cứ vào cái gì tâm lý, cô chọn lớp Khương Dao.

Có lẽ là hình thức thị uy nào đó.

Cũng có lẽ là bởi vì Vệ Trạch Tư học ở lớp này, có Vệ Trạch Tư ở, cô nghĩ mình có thể quản lý học sinh lớp này tốt hơn, liền tính Khương Dao tìm tới Hàn Diệu Vũ đi cô cũng không sợ, bởi vì biết Vệ Trạch Tư sẽ không làm cô khó xử.

Kết quả lần đầu tiên làm tự học trực nhật sinh, Vệ Trạch Tư thế nhưng là người đầu tiên chạy trước!

Vệ Trạch Tư giống như không phát hiện cô khó xử, chỉ nói: “Có điểm việc tư, muốn đi xử lý một chút.”

Tô Ly Ly tâm càng luống cuống, tựa hồ có cái gì đang ly cô mà đi.

Trong khoảng thời gian này, Tiết Khuyết nơi nơi tìm một người nữ sinh, Vệ Trạch Tư cũng không thường tới tìm cô, cái này làm cho cô có điểm hoảng.

Một người đến từ xóm nghèo, khi vừa mới bắt đầu tiến học viện quý tộc cái gì cũng đều không hiểu, cho nên cô ta mới dám bênh vực lẽ phải, nhưng hiện tại không giống nhau, càng là hiểu biết Thánh Đức, càng là trong lòng run sợ, vì chính mình vô tri. May mắn chính là cô dũng cảm được đến hồi báo, thế nhưng ngoài ý muốn đạt được ba cái F4 thưởng thức, cùng bọn họ trở thành bạn bè. Chỉ cần có F4 ở sau lưng, liền tính Hàn Diệu Vũ lại khó xử, cô đều có thể chịu đựng.

Nhưng gần nhất một đoạn thời gian, không biết vì cái gì cô càng ngày càng có loại cảm giác không thể nắm chắc, Tiết Khuyết cùng Vệ Trạch Tư đều có điểm xa cách cô. Vốn dĩ ở trường học tình cảnh liền không tốt, một bài đăng khiến các bạn học bất mãn, ghen ghét cùng trào phúng chưa bao giờ đình chỉ qua, nếu mất đi sự bảo hộ của F4, cô không dám tưởng tượng kết cục của chính mình.

Cô ý đồ giống mới vừa tiến trường học như vậy, dùng “ Dũng khí theo đuổi bình đẳng” cùng “Phẩm chất kiên cường” kéo lại Vệ Trạch Tư thưởng thức.

Tô Ly Ly lấy hết can đảm, kiên định ngăn ở trước mặt anh ta, dùng thái độ việc công xử theo phép công nói: “Nếu không có lý do chính đáng, không thể trốn tiết tự học buổi tối.”

Vệ Trạch Tư biểu tình đốn một cái chớp mắt, giải thích nói: “Là chuyện của hội học sinh, hội trưởng tìm tôi”

Vệ Trạch Tư đang lừa cô! Cô vừa mới từ chỗ hội trưởng lại đây, hội trưởng hiện tại đại khái đang xử lý Khương Dao. Anh ta quả nhiên không để bụng, thế nhưng ở thời điểm lần đầu tiên cô trực nhật dẫn đầu không phục quản lý.

Tô Ly Ly vạch trần anh ta: “Hội trưởng chưa nói qua muốn tìm cậu, Vệ Trạch Tư, cậu là đang dùng đặc quyền của F4 công nhiên trốn học sao? Trực nhật biểu ghi cậu một vòng ba ngày đều không tới, đã nghiêm trọng trái với kỷ luật.”

Vệ Trạch Tư màu xanh biển đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Ly Ly, cảm thấy bị mạo phạm tới rồi.

Đặc quyền tồn tại, tức hợp lý —— đây là thượng tầng cam chịu quy tắc, cho dù phản đối, cũng chỉ nên tồn tại trong lời oán giận của giai cấp trung tầng, không tới phiên một đặc chiêu sinh đến từ xóm nghèo ra chủ trì công bằng cùng chính nghĩa.

Vệ Trạch Tư trầm tư một chút, là vương quốc trật tự xảy ra vấn đề thế cho nên bần dân dám nghi ngờ quy tắc, vẫn là nữ sinh này ỷ vào anh chịu đựng mà được một tấc lại muốn tiến một thước? Anh thực mau ra kết luận, bên môi chậm rãi lộ ra ý cười:

“Nếu cô cảm thấy không bình đẳng, liền ngẫm lại quyền lợi quản lý lớp trực nhật hiện tại của mình là từ đâu được đến?”

Nếu không có hội trưởng, Tô Ly Ly vào không được hội học sinh.

Mà cô vào hội học sinh, lại muốn hạn chế F4 đặc quyền, hội trưởng biết không?

Tô Ly Ly lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu chiến Vệ Trạch Tư, vừa mới bắt đầu là có chút mới lạ, muốn nhìn một chút cô ta có thể kiên trì tới trình độ nào, hiện tại —— anh không nghĩ lại tiếp tục mặc kệ, có một số việc ứng một vừa hai phải.

Một câu, đem Tô Ly Ly hỏi đến á khẩu không trả lời được.

“Hiện tại tôi có thể đi rồi sao?” Vệ Trạch Tư mỉm cười, chỉ là hỏi, nhưng vẫn chưa chờ Tô Ly Ly trả lời, liền đi ra phòng học.

Tô Ly Ly cắn môi, sắp khóc ra tới, lại chỉ có thể nhìn bóng dáng Vệ Trạch Tư rời đi.

……

Học sinh hội office building.

Từ tường thủy tinh bên ngoài đến bên trong đại sảnh màu bạc, sạch sẽ đến không nhiễm một tầng bụi.

Thánh Đức học viện hội trưởng Hội Học Sinh có tiếng thói ở sạch, thế cho nên toàn bộ học sinh hội đại lâu đều sạch sẽ đến không nhiễm một hạt bụi, liền thang máy kim loại đều có thể chiếu đến bộ dáng người rành mạch, một cái tro bụi đều không có.

Khương Dao đứng trước cửa thang máy sạch sẽ đến phản quang, do dự một chút, mới thật cẩn thận mà đi vào đi.

Cô một đường cúi đầu đi vào thang máy, ấn một chút tầng lầu 21, “21” cái nút trên cùng lập tức hiện ra một chút vân tay, thang máy không có một bóng người, nhưng Khương Dao cảm thấy hội trưởng Hội Học Sinh sớm đã biết được hết thảy, nói không chừng liền nhìn cô trên camera, nhìn cô “Làm bẩn” này thần thánh đại lâu học sinh hội.

Cô từ một bên chuẩn bị một tờ khăn giấy, đối với cái nút “21" dùng sức xoa xoa, lau đến một mảnh sáng như tuyết, cầu nguyện: Hy vọng hội trưởng Hội Học Sinh có thể xem ở cô biểu hiện tốt đẹp phân thượng, trừng phạt nhẹ một chút, không cần phát hỏa.

Hội trưởng Hội Học Sinh là không phát hỏa, bởi vì người ta căn bản không để ý tới cô!

Vừa vào cửa, Khương Dao: “Hội trưởng, ngài tốt, tôi là Khương Dao.”

Hội trưởng Hội Học Sinh —— Mộ Thành cúi đầu, trong tay chính nắm một chiếc bút máy đầu kim thuần trắng “Sàn sạt” viết chữ trên giấy, đầu cũng chưa nâng một chút, trở về cô một cái giọng mũi: “Ân.”

Kế tiếp chính là trầm mặc.

Mười mấy phút trôi qua, Mộ Thành vẫn luôn cúi đầu ở văn kiện trên bàn viết cái gì, toàn bộ hành trình ngòi bút cũng chưa tạm dừng một chút.

Hoàn cảnh trầm mặc an tĩnh, làm người sợ hãi.