Không lâu sau nhà họ Trì đã biết chuyện mỗi ngày Trì Châu đều đưa Vân Xu đến công ty.
Trước đây còn tưởng đã xảy ra chuyện gì đó, khiến Trì Châu từ bỏ suy nghĩ nhận người về nhà họ Trì, không ngờ hắn lại thẳng thừng cùng đi làm tan làm với Vân Xu, bây giờ trong công ty có ai không biết Vân Xu mới là con gái chân chính của nhà họ Trì chứ.
Trì Hiền tuổi trẻ nông nổi giận tím mặt, trong mắt hắn hành vi của anh cả thật sự không hề nói lý, Vân Xu là đứa em gái chỉ mới tìm được mà thôi, sao có thể so sánh với Trì Tiêu Tiêu đã ở cạnh họ lâu như vậy, Trì Châu làm vậy là đẩy Trì Tiêu Tiêu đến vị trí nào hả?
Điên rồi sao?
“Ba mẹ, các ngươi không quản lý anh cả sao? Nhất quyết vì một người ngoài khiến gia đình chúng ta chia năm xẻ bảy mới được à!”
Mẹ Trì cũng rất giận, điểm mấu chốt để nàng nhận Vân Xu về là không thể ảnh hưởng đến lợi ích của Trì Tiêu Tiêu, hành vi của con cả rõ ràng quá đáng.
Ba Trì cũng cau mày, hơi bất mãn với việc làm trước cũng không thèm báo lại sau của Trì Châu, nhưng hắn càng quan tâm đến lợi ích của nhà họ Trì hơn, chỉ cần công ty không tổn thất, tất cả đều có thể bàn bạc.
“Tiểu Hiền, Trì Châu là anh của ngươi, không được dùng thái độ này.”
“Ba!”
Trì Hiền bất mãn hét:
“Rõ ràng hành vi của hắn quá đáng.”
“Yên lặng.”
Ba Trì quát:
“Ta sẽ bảo Trì Châu về một chuyến, có vấn đề gì cứ nói rõ ràng trước mặt, đừng phá hỏng tình cảm gia đình.”
Ánh mắt ba đầy cảnh cáo, Trì Hiền đành phải đồng ý.
Nhận điện thoại của mẹ gọi đến, Trì Châu không hề bất ngờ, tính toán thời gian cũng là lúc họ nhận được tin tức, Trì Châu không cố ý giấu diếm chuyện của Vân Xu, dù sao nhà họ Trì cũng là gia đình của hắn.
Hắn cũng từng nói với người nhà qua điện thoại, đợi thời điểm thích hợp sẽ đưa Vân Xu về gặp họ, nhưng không phải bây giờ.
Vân Xu rõ ràng rất bài xích với những người khác ở nhà họ Trì, bài xích Trì Hiền đã từng để lộ ác ý, bài xích từ ba mẹ này.
“Xu Xu, tối nay anh có việc, một mình ngươi nghỉ ngơi trước, có được không?”
Trì Châu dịu dàng dò hỏi, nếu Vân Xu không chịu, hắn sẽ chọn thời điểm khác để về nhà họ Trì.
Vân Xu hơi mất mát, lại không muốn hắn lo lắng, ngoan ngoãn gật đầu, khiến Trì Châu nhịn không được vuốt tóc nàng:
“Nếu có chuyện gì, nhất định phải gọi điện cho ta, trừ ta ra, cũng có thể gọi cho thư ký Đổng và Quý Thừa Tu.”
Trì Châu tỉ mỉ sắp xếp cho Vân Xu xong, tối đến một mình về nhà họ Trì, vừa vào cửa, đã thấy ba mẹ và Trì Hiền cùng Trì Tiêu Tiêu ngồi ở phòng khách đợi hắn, sắc mặt khó coi.
Gương mặt điển trai không chút biểu cảm, Trì Châu biết tối nay sẽ phải đối mặt với chuyện gì, nhưng hắn không cho rằng mình đã làm sai, Vân Xu là em gái ruột của hắn, hắn chăm sóc nàng là chuyện đương nhiên.
Trì Hiền dám oán trách anh cả quá đáng với ba Trì, nhưng khi thật sự đối mặt với Trì Châu lại run rẩy, từ nhỏ Trì Châu đã để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn, làm sai chuyện gì, dù ba mẹ tha thứ, nhưng anh cả chắc chắn sẽ dạy dỗ hắn.
“Trì Châu, có vài chuyện ngươi phải giải thích với chúng ta.”
Chuyện gia đình rối tung, ba Trì than thở nói:
“Tại sao lại đưa đứa nhỏ kia đến công ty?”
Trì Châu không đáp, mà hỏi ngược lại:
“Ba, Vân Xu là em gái của ta, tại sao ta không thể đưa nàng đến công ty.”
Ba Trì cứng họng, nghiêm khắc mà nói về mặt ý nghĩa lời của con cả không có vấn đề gì, Vân Xu là con của hắn và mẹ Trì, có tư cách vào công ty gia đình.
Giọng điệu Trì Hiền bực bội lên tiếng:
“Anh cả, ngươi có biết cách làm của mình sẽ mang đến cho Tiêu Tiêu phiền phức lớn thế nào không?”
Động tác của Trì Châu hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ lan truyền trong giới, vốn dĩ là chuyện rất ít người biết, truyền đến tai rất nhiều người, bây giờ mọi người đều đang bàn tán chuyện con gái thật giả của nhà họ Trì.
Trì Tiêu Tiêu ngồi một bên sắc mặt còn tiều tụy hơn khoảng thời gian trước, nghe anh hai nói chuyện thay nàng, Trì Tiêu Tiêu lặng lẽ siết chặt nắm tay, cách làm của anh cả khiến nàng tổn thương, vì chuyện thân phận, gần đây ánh mắt nhìn nàng đã từ khen ngợi vốn có trở nên ẩn ý không rõ ràng.
Còn có người trước giờ luôn thích chống đối nàng châm chọc nàng tu hú chiếm tổ chim khách, cướp thân phận cô chủ giàu có của người ta.
Trì Tiêu Tiêu cảm thấy mình rất uất ức, lúc ôm nhầm con, nàng cũng chỉ là đứa bé, không làm được gì cả, nàng không cố ý giành thân phận của Vân Xu, tại sao mọi người lại trách nàng, tại sao Vân Xu lại xúi giục anh cả đối xử với nàng như vậy.
Trong mắt Trì Tiêu Tiêu, Trì Châu đã bị Vân Xu lừa, dùng cách đó để đối phó với cô chủ giả như nàng.