Ninh Vũ chìm vào bóng tối rất lâu, đến khi có một ánh sáng chói mắt. Cô mới nhíu mày thức dậy. Nhìn xung quanh cô dám khẳng định đây không phải là bệnh viện. thứ nhất không có giường bệnh cô đang nằm ở trên một đám gì đó mềm mại giống bông vậy, thứ hai không có mùi thuốc khử trùng. Thứ duy nhất chỉ là màu trắng.. nhẹ nhàng lơ lửng như đám mây. Bỗng một giọng nói ngọt ngào vang lên..
" Chủ nhân tỉnh rồi sao??"
Ninh Vũ ngơ ngác nhìn xung quanh.. không có ai mà.. không lẽ cô chết rồi nên mới có ảo giác như vậy. Ninh Vũ nhất thời nghĩ không thông .
" Chủ nhân không cần lo lắng.. Y Y đã cứu cô đó.."
Ninh Vũ xoa trán... im lặng..
" chủ nhân sao vậy??"
" Y Y sao?? ngươi có thể hiện hình không.."
cô thật sự choáng lắm rồi.. mỗi lần giọng nói đó vang lên thì bao nhiêu tiếng vọng lại làm cô muốn banh não.
" có.."
vừa nói xong cô liền thấy một đóa hoa thuỷ phù dung xuất hiện trước mặt.. trợn mắt.. suýt thì ngất tiếp.. đoá hoa nào đó liền run lên bay tới.
" Chủ nhân a.. không cần doạ YY.."
" Nói đi muốn tôi làm nhiệm vụ sao??"
Tiểu YY nghe vậy thì kích động.. nó tìm đúng chủ nhân rồi. Phải biết hệ thống cách vách chính là chọn trúng một cái chủ nhân phiền toái. Giải thích mãi mà vẫn không tin một mạch đòi trở về.. Kích động nhìn về chủ nhân nhà mình không uổng công nó nghiên cứu mãi.. cuối cùng tìm ra... thật muốn ngửa đầu cười lớn..
" Chủ nhân nhiệm vụ đầu tiên của cô rất đơn giản nha.. chỉ cần công lược nam phụ trong quyển tiểu thuyết.. " Đại boss khó tính yêu chiều cô vợ nhỏ ngọt ngào".. sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ sẽ đuợc sống lại, đúng rồi người có muốn xem quà tân thủ không a.."
Tiểu Y Y chân chó giới thiệu..
" Đuợc.. xem một chút đi.."
Trước khi xem Y Y liền cho cô xem lại thông tin của mình trước..
Tên: Ninh Vũ
Tuổi : hai mươi
Giá trị hảo cảm: 0
Giá trị thù hận : 0
Giá trị may mắn: 0
sau đó là quà tân thủ..
" Thay đổi kịch bản: 1
Thoát khỏi nguy hiểm :1
Sức mạnh : 5 "
xem xong cô cũng không có ý kiến.. lập tức muốn làm nhiệm vụ.. Cô rất hào hứng nha... còn nữa mau chóng làm xong nhiệm vụ để còn về nữa..
" Chủ nhân sẵn sàng chưa.."
" Rồi.."
" Vậy đuợc.. bắt đầu.."
"3.. 2..1.. bắt đầu nhiệm vụ.."
Tiếng nói vừa dứt, cô liền cảm thấy tối sầm lại linh hồn như bị vặn vẹo sắp không thành hình nữa.. Khi một lần nữa mở mắt.. cô có chút ngơ ngác.
Cô đang ở trong xe, hơn nữa còn đang mặc váy cưới.. người lái xe phía trước thấy cô tỉnh cũng không có hành động gì mà ung dung lái tiếp.. Ôi trời! Còn thiên lý không? vương pháp ở đâu a. Cô dâu té xỉu không đưa đi bệnh viện mà vẫn tiếp tục cưới xin được sao? Còn nữa người đời thường nói mỗi một cô gái đều sẽ có một ngày làm hoàng hậu và với thái độ của người lái xe thì cô thấy hoàng hậu này cứ trực tiếp vào lãnh cung đi là vừa.
YY co quắp khóe miệng đứng một bên. Trí tưởng tượng của chủ nhân nhà nó có lẽ biên kịch còn phải chắp tay nói một câu bái phục ý chứ.
" Chủ nhân .. cô muốn tiếp thu cốt truyện luôn sao.."
" Ừm.."
Y Y liền truyền cốt truyện .. không đau như trong tiểu thuyết.. đúng là tiểu thuyết gạt người a..
" Đây là một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo.. Ừm.. chính xác là vậy.. Nam chính tên Lục Tư Duẫn chủ tịch tập đoàn Lục thị, nắm giữ mạch máu kinh tế của toàn bộ nuớc E. Lạnh lùng, quyết tuyệt.. anh tuấn tiêu sái.. Nữ chính tên Bạch Nhạn diễn viên hạng A đang vô cùng nổi tiếng.. là con gái một tập đoàn khá lớn. Người nhà cô muốn cô vui vẻ nên tùy ý để cô làm bậy.. Hai người họ gặp nhau tại một buổi tiệc rượu.. Bạch Nhạn bị đẩy ngã từ cầu thang xuống.. liền để Lục Tư Duẫn đỡ đuợc. Anh ta xưa nay dị ứng với phụ nữ vậy mà Bạch Nhạn lại ngoài lệ.. thế là hứng thú trào dâng. Một mạch sủng cô ta như bảo bối.. muốn gì đuợc nấy.. Còn về phần nam phụ cô công lược lại chính là anh trai nam chính..Lục Mạn Quân.. anh là một ngốc tử. nghe nói là do lúc năm tuổi bị ngã cầu thang ảnh hưởng đến trí óc cứ vậy ngây ngốc đến giờ.. Chẳng lẽ tập đoàn giàu có như Lục thị lại không hề có cách chữa.. cô có chút nghi hoặc.. Về phần nguyên chủ thì trùng tên cô Ninh Vũ. Mẹ tái hôn vào hào môn Lạc gia.. cô ở đó vì mẹ mình nhẫn nhịn... bọn họ khinh người cũng không hề đáp trả.. đặc biệt là cô em gái của dượng kia..Lạc Tuyết.. Không thích mẹ con cô vì vậy luôn bắt nạt cô, lần này gả vào Lục gia cũng là kế hoạch của cô ta.. Vốn dĩ mối hôn sự đó là của Lạc Tuyết, nhưng vì chồng lại là ngốc tử nên liền đem cô tráo đổi.. đến lúc bị phát hiện thì nói là cô không muốn ở Lạc gia liền cầu xin cô ta cho cô thế thân, một công đôi việc vừa không cần gả cho tên ngốc còn thành công đem cô đuổi ra khỏi nhà.
Đọc xong cốt truyện Ninh Vũ thật sự có cảm xúc muốn giơ ngón giữa.. cũng quá cẩu huyết rồi.. Xe một lúc dừng lại trước cửa ngôi biệt thự sang trọng theo kiểu châu âu.. sân lớn trang trí rất nhiều hoa cỏ, còn cần vòng qua đài phun nuớc mới có thể đến cửa vào.. Ninh Vũ choáng có cần sa hoa vậy không.. tác giả cũng quá ưu tiên nam chính rồi..
" Tiểu thư mời.."
Người hầu đưa cô vào trong sảnh.. tại đây có 5 người.. Một ông lão tầm 70 xem ra là ông nội nam chính rồi.. ánh mắt sắc bén.. tuy già nhưng không mất đi sự uy phong thời trẻ..hai người trung niên còn lại dĩ nhiên là baba cùng mama người ta .. Lục baba khuôn mặt đĩnh đạc ánh mắt sáng quắc xem ra cũng không phải người dễ đối phó. Lục mama thì khác khuôn mặt nhỏ nhắn đuợc bảo dưỡng vẫn còn vương nét thời trẻ nhìn không ra đuợc tuổi tác.. bà mỉm cười nhìn cô trìu mếm.. Vậy còn an tâm một chút nếu không mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sẽ khiến cô nghẹt thở chứ nói gì là công lược nữa.. tiếp theo là một người đàn ông lạnh lùng , gương mặt góc cạnh rõ ràng.. ngũ quan như đuợc khắc ra từ bàn tay của nhà nghệ thuật tài ba.. từ đầu lúc cô bước vào đã nhìn thấy hắn chỉ cho cô đúng một ánh mắt.. đây là Lục Tư Duẫn đi. không hổ là nam chính hào quang bậc này thật là chói mắt nha.. trong lúc cô thưởng thức mĩ nam, tiểu Y Y đã nôn nóng không thôi..
" Chủ nhân nhìn đi bên kia mới là Lục Mạn Quân người mà cô cần công lược a.. người ta vừa cho cô 5 điểm hảo cảm đó"
Thật ra từ khi bước vào cô đã chú ý ánh mắt nóng rực kia rồi.. Tiểu YY là cho rằng cô bị mù sao hay bị nam chính hấp dẫn mà gấp đến vậy..
lúc nãy vừa đặt chân vào hệ thống báo
tinh.. giá trị hảo cảm +5
Cô phát ngốc một chút.. chưa gì đã hào phóng tặng cô 5 điểm.. giờ đây nhìn đến gương mặt ủ rũ của ai đó làm cô có chút áy náy a.. Gương mặt Lục Mạn Quân có thể nói đẹp hơn cả em trai mình. khí chất trên người ngây ngô có chút ngốc lại càng đáng yêu. Cô vừa gặp liền có hảo cảm.. liền bước tới nắm tay hắn.
" Anh là Mạn Quân phải không?? em tên là Ninh Vũ sau này em sẽ chăm sóc tốt cho anh.. "
Mẹ Lục thấy cô chủ động như vậy ánh mắt càng thêm trìu mếm.. ánh mắt ba Lục cũng thêm phần thân thiết.. tới ông nội thì vui vẻ cười thành tiếng.. gương mặt Lục Mạn Quân ngượng ngùng hai tai đỏ bừng .. nắm tay cô...
" Quân Nhi con đưa tiểu Vũ lên lầu nghỉ chút đi.."