Chương 95: Hiện Thực (8)

Edit : Vũ Phúc Miêu Vy.

Hệ thống: "Đinh, túc chủ đã mua phương pháp bảo hộ toàn phương diện, mời vui sướиɠ hưởng dụng."

Bạch Vi Vi phát điên: "Cái này cùng ép mua ép bán có cái gì khác biệt?"

——

An Nhạc đứng tại bên trên ngọn hải đăng, cầm kính viễn vọng trong tay, nhìn chiếc mất khống chế phóng tới sườn đồi.

Phía trên là Bạch Vi Vi bị hắn bắt từ trong bệnh viện buộc vào xe.

Bạch Xương Ngôn đã hoài nghi Bạch Dao Dao, cho nên bệnh viện cũng cho bảo tiêu canh giữ.

Nhưng ông không có hoài nghi An Nhạc, mà An Nhạc lại phụ trách bảo an toàn bộ Bạch gia, muốn làm ra chuyện này, dễ như trở bàn tay.

An Nhạc nhìn xe xông ra sườn đồi, cười lạnh, xe bay ra một đoạn . . Bay. . . Bay. . .

Bay lên trời? (゚Д゚?))

An Nhạc tỉnh táo dụi một con mắt, lần nữa nhìn qua ống kính.

Xe bay lượn trên đại dương bao la, dáng vẻ tiêu hồn kia, tựa như là một con hải âu.

An Nhạc: (´⊙ω⊙`)

Hắn có một khắc, nhân sinh quan bị hủy diệt.

Hắn lấy được xe second-hand, kỳ thật là máy bay tư nhân được cải tiến qua?

Chuông điện thoại di động vang lên, An Nhạc ngón tay run rẩy kết nối.

Bạch Dao Dao hưng phấn nói: "Xe rớt xuống biển chưa?"

An Nhạc: "Không, bay lên trời."

Bạch Dao Dao nụ cười cứng đờ: "Cái gì?"

An Nhạc vừa muốn nói tiếp, lại đột nhiên nghe được thanh âm thứ gì đó tới gần.

Hắn ngẩng đầu, liền thấy chiếc xe kia hướng hắn bay tới.

Ầm ầm, xe trực tiếp đυ.ng vào hải đăng, đem An Nhạc ép xuống phía dưới, sinh ra hiện trường tai nạn xe cộ.

Bạch Vi Vi sững sờ ngồi ở trong xe, đây chính là biện pháp bảo hộ toàn phương diện sao?

Không phải xuyên qua thế giới Harry Potter đi.

Không đợi Bạch Vi Vi lấy lại tinh thần, cửa xe bị người kéo ra.

Bạch Vi Vi ngẩng đầu nhìn lên, bị dọa cho phát sợ.

Một cái đầu đầy máu, nam nhân hai mắt âm tàn, lấy ra một khẩu súng.

Bạch Vi Vi bị trói trên chỗ ngồi, không thể động đậy.

"Hết thảy, bảo hộ còn chưa mất đi hiệu lực đi."

Hệ thống bình tĩnh: "Mất đi hiệu lực."

Bạch Vi Vi: Ngay thẳng như vậy cô có chút không chịu nổi.

An Nhạc xoa xoa máu trên mặt, vết thương vẫn bị chảy máu, để hắn có chút thấy không rõ lắm, nhưng đủ khả năng để hắn gϊếŧ một Bạch Vi Vi không cách nào động đậy.

Bạch Vi Vi cuối cùng cũng thấy rõ ràng hắn là ai, cô cắn răng, "An Nhạc, tôi tự nhận không hề có lỗi với anh , anh nhất định phải làm cho tôi cận kề cái chết như thế này sao?"

An Nhạc ngón tay cứng đờ, trên mặt xuất hiện một chút do dự, nhưng cuối cùng, hắn vẫn ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Bạch Vi Vi.

"Thật xin lỗi, đại tiểu thư, nhưng tôi không thể có lỗi với cô ấy."

Hắn thiếu Bạch Dao Dao một cái mạng, hắn nhất định phải che chở cô ta.

Bạch Vi Vi cảm thấy tâm đều lạnh, cô trào phúng cười một tiếng, "Thật sự là vĩ đại, không thể có lỗi với Bạch Dao Dao, liền có thể bắt lấy tôi hãm hại, lương tâm đều bị chó ăn."

Hệ thống: "Đừng, ngã gục cũng không ăn cái đồ chơi lòng dạ hiểm độc này."

An Nhạc trong mắt giãy giụa một chút, cuối cùng vẫn là giơ súng lên.

"Thật có lỗi, đại tiểu thư, xin cô đừng trở thành chướng ngại của cô ấy."

Bạch Vi Vi cười lạnh, đột nhiên cô sững sờ, nhìn sau lưng An Nhạc.

Kia là. . . Máy bay trực thăng?

An Nhạc cũng phát giác được sau lưng vang động, hắn cầm lấy súng muốn lập tức kết liễu Bạch Vi Vi.

Bạch Vi Vi lại một mặt hoảng sợ, "Bạch Dao Dao. . . Bạch Dao Dao bay phía sau lưng anh."

An Nhạc giật mình, không để ý tới gϊếŧ cô, lập tức quay đầu.

Xe cũng bay trên trời, Bạch Dao Dao bay lên cũng không là sự tình hiếm lạ.

Kết quả lần trì hoãn này, trên trực thăng người nhìn thấy súng trong tay của hắn, không chút do dự, giơ lên súng ngắm, hướng l*иg ngực của hắn nổ súng.

An Nhạc biết mình bỏ lỡ cơ hội tốt nhất gϊếŧ chết Bạch Vi Vi, hắn không chút do dự từ bỏ, quay người, liền hướng phía dưới hải đăng nhảy xuống.