Tô Đức sững sờ, hắn còn tưởng rằng Thịnh Tư Vũ không đành lòng hi sinh Bạch Vi Vi, lại còn dựa theo kế hoạch lúc đầu tiến hành?
Thịnh Tư Vũ lại nói tiếp: "Trước giải quyết tứ đại gia tộc, tiếp xuống ta mới có khả năng đối mặt với thế lực khắp nơi còn lại, thậm chí là ngoại tộc đấu đá."
Tô Đức nghe xong, cái này không đúng, không phải giải quyết tứ đại gia tộc, về sau đem Bạch Vi Vi đẩy đi làm kẻ chết thay sao?
Bạch Vi Vi vừa chết, người khác cũng không có lấy cớ tạo phản.
Càng thêm không có khả năng sẽ có ngoại tộc tiến công mới đúng.
Thịnh Tư Vũ nhìn về phía giường bên kia, hắn đưa nàng che phủ nghiêm ngặt, nàng bởi vì say rượu ngủ sâu , căn bản không biết lúc nào sẽ tỉnh.
Hắn thấy được nàng, mới biết được những đế vương cổ đại vì nữ nhân của mình, biến thành hôn quân, không phân biệt là tâm tình gì.
Nếu như là hắn, hắn bị người trong thiên hạ chỉ vào mặt, thóa mạ là hôn quân, thì thế nào?
Chỉ cần nàng ở bên cạnh hắn, hắn cái gì cũng có thể tiếp nhận.
Giang sơn cùng nàng, hắn cuối cùng vẫn là lựa chọn nàng.
"Đúng vậy, cuối cùng hi sinh không phải nàng, mà là ta."
Gϊếŧ sạch tứ đại gia tộc, hắn sẽ không hi sinh Bạch Vi Vi.
Lúc đó, thiên hạ tất cả mọi người mắng hắn, hắn cũng có thể tiếp nhận.
Hắn có thể tiếp nhận mất đi thiên hạ cùng tất cả mọi người kính trọng.
Lại không cách nào hi sinh một nữ nhân ngu ngốc yêu hắn bằng cả trái tim kia.
Tô Đức ngón tay lắc một cái, một chút liền nghĩ rõ ràng khốn cảnh của bọn hắn, hắn ai thán hai tiếng, phảng phất một chút liền già đi mấy tuổi.
"Thôi thôi, lão nô đầu này tiện mệnh không tính là gì, nhưng cũng nguyện ý bồi tiếp Hoàng Thượng cùng đi xuống đi."
Thịnh Tư Vũ mặc long bào, tay áo hất lên, lãnh đạm nói: "Vậy thì tốt, để bọn hắn chuẩn bị kỹ càng, ta quẳng chén liền lao ra, đem Tô gia gϊếŧ sạch."
Đợi đến Thịnh Tư Vũ sau khi đi thật lâu, Bạch Vi Vi mới nhức đầu từ trong chăn leo ra.
"Đêm qua xảy ra chuyện gì rồi? Tại sao ta cảm giác đầu của mình giống như dưa hấu u đầu sứt trán, đau chết."
Người không biết uống rượu, uống say sau khi tỉnh lại luôn luôn đặc biệt đau khổ.
Hệ thống hắc hắc hắc cười lên.
Bạch Vi Vi nổi da gà."Ngươi tư xuân, cười đến râm đãng như vậy?"
Hệ thống kém chút nghẹn chết, túc chủ này xưa nay không nói được một câu hữu ích sao?
Hệ thống mặt không biểu tình, "A, ngươi đêm qua cũng không biết độ thiện cảm bị ngươi công lược đến 95."
Bạch Vi Vi sững sờ, độ thiện cảm 95 rồi?
Cô vuốt vuốt huyệt thái dương, đau đầu nói: "Ta đêm qua giống như một mực nằm mơ, mơ tới bên trong Đại Thoại Tây Du, Chí Tôn Bảo giẫm lên đám mây tới đón Tử Hà tiên tử, sau đó liền nghĩ không ra cái gì."
Hệ thống: Khó trách mới mở miệng chính là anh hùng cái thế cởi đám mây.
Cô nói: "Cho ta xem một chút đoạn viedeo chiếu lại hôm qua đi."
Hệ thống cho cô nhìn xem đoạn video chiếu lại hôm qua.
Sau khi xem xong, Bạch Vi Vi thật lâu không nói.
Cuối cùng nằm lại trên giường, một tiếng cảm thán, "Xem ra Thịnh Tư Vũ là muốn đem tam đại gia còn lại chơi chết, về sau, tự mình gánh chịu hậu quả hôn quân."
Cô có chút phiền não mà nhìn nóc giường, không biết đang xoắn xuýt cái gì, suy nghĩ một hồi lâu mới nói: "Cũng không thể dạng này a, hắn là minh quân, nếu hắn muốn gánh tất cả tội danh, cuối cùng hoàng vị có thể giữ được hay không, đều không biết được."
Hệ thống đột nhiên có chút cảm động, lang cố ý thϊếp hữu tình, phi tử chi ái đế vương, quả thực khiến người ta tâm động.
Sau đó hệ thống liền nghe được Bạch Vi Vi lo lắng nói: "Hắn nếu không làm được Hoàng đế, nhiệm vụ chi nhánh của ta chẳng phải hết à? Ban thưởng thanh xuân không già của ta a."
Hệ thống: ". . ."
Cái gì mà lang cố ý thϊếp hữu tình, nó cũng không muốn tiếp tục tin tưởng tình yêu ôi ôi.