Chương 100: Hiện Thực (13)

Edit : Vũ Phúc Miêu Vy.

Bạch Vi Vi nhắm mắt, để cho mình tỉnh táo lại.

Sau đó một lần nữa mở mắt ra, ánh mắt ngoan lệ vô cùng.

"Tôi lựa chọn, dùng mệnh đi đổi."

Tần Thu vừa mới đi tới, liền nghe được Bạch Vi Ông một mặt ngây ngốc, "Xảy ra chuyện gì rồi?"

Bạch Vi Vi quay đầu, "Mở cửa, mượn xe chú."

Tần Thu cũng ý thức được Bạch Vi Vi trạng thái bất thường, lập tức để người hầu mở cửa, sau đó đi lấy xe.

Bạch Vi Vi cực nhanh theo sau, tại lúc cửa xe mở ra, đem Tần Thu gạt qua một bên, trực tiếp ngồi vào trên ghế lái, đóng cửa xe, lái xe, một chuỗi động tác nhanh đến mức đáng sợ.

Chờ Tần Thu phản ứng trở về, xe đã nhanh chóng đi.

Tần Thu khϊếp sợ không thôi, đột nhiên co cẳng phi nước đại đuổi theo xe của mình.

"Bạch Vi Vi, trả cho tôi điện thoại!"

Không có điện thoại ông chơi vương giả vinh quang như thế nào a.

——

Nhà Diệp Vũ Hiên với nhà cô, đại khái cách nhau khoảng một giờ xe chạy.

Bạch Vi Vi dùng tốc độ không muốn sống chạy về đến nhà.

Hệ thống nhắc nhở, "Chỉ còn lại mười phút."

Cô không thể sống lâu một chút sao?

Cái hệ thống đến cùng cầm tính mạng giá trị của cô đã làm gì?

Cô không có một lần có thể thành công sống qua một ngày.

Bạch Vi Vi trực tiếp chỉ ấn mở khóa cửa, trong nhà trống rỗng, vậy mà không có bất kỳ ai.

Bình thường có mười mấy người hầu đâu?

Đều bị Bạch Dao Dao phân phát hết rồi?

Bạch Vi Vi nhịp tim cực nhanh, nếu không phải hệ thống cho HP có thể làm cho tố chất thân thể cô mạnh hơn.

Cô đoán chừng lại bệnh tim tái phát.

Đột nhiên Bạch Dao Dao xuất hiện tại đầu bậc thang, "Chị, chị đến."

Bạch Vi Vi lạnh lùng nhìn cô, "Ba đâu?"

Bạch Dao Dao ôn nhu nhìn cô, "Ba uống thuốc ngủ, ông lòng cảnh giác thật đúng là mạnh a, nếu không phải tôi tìm cơ hội rất lâu cũng vô pháp để ông ấy ngủ."

Bạch Vi Vi từng bước một đi lên, " " Cô muốn gϊếŧ tôi, dự định làm sao? Là muốn tôi nhảy lầu, hay là dùng đao đem mặt của tôi vạch nát, lại ôm mấy chục đao đâm hả giận."

Bạch Dao Dao đột nhiên nói: " Chị đừng tới đây, tôi sợ đặc thù của chị."

Trúng độc bất tử, xe bay lên trời.

Cô ta đều cảm thấy hoang đường, nhưng là trong lòng lại không thể không đề phòng.

Bạch Vi Vi vừa muốn dừng bước lại, hệ thống lạnh giọng nói: "Còn thừa lại ba bước, nhanh, Vi Vi, đi lên."

Bạch Vi Vi không nghĩ tới hệ thống lại đột nhiên nhắc nhở cô cái gì, còn lại ba bước?

Cô cơ hồ nháy mắt, liền lựa chọn tin tưởng hệ thống.

Bạch Dao Dao biến sắc, "Dừng lại cho tôi."

Bạch Vi Vi tiến lên mấy bước, liền có thể tiếp xúc đến cô ta.

Thế nhưng Bạch Vi Vi lại đột nhiên xông lên mấy bước, hệ thống cũng đồng thời nhắc nhở, "Đinh, ra mắt tướng tình yêu, hiệu quả ba phút, mời vui sướиɠ hưởng dụng."

Bạch Dao Dao vừa mới muốn thét lên, để An Nhạc chơi chết Bạch Xương Ngôn, đột nhiên đầu óc chấn động, đồng tử tan rã mấy lần, đợi đến khôi phục thanh tỉnh, hai mắt đã sáng lóng lánh nhìn Bạch Vi Vi.

"Chị, em yêu chị, yêu chị yêu chị!"

Bạch Vi Vi ngốc trệ một chút, cái quỷ gì?

Bạch Dao Dao đột nhiên xông lại, cao hứng muốn ôm chặt cô.

Bạch Vi Vi giật mình, đá một cái, cô ta bay ra ngoài.

Bạch Dao Dao bị cô đá ngã xuống đất, một mặt hạnh phúc ngẩng đầu, "Đánh là thân mắng là yêu, chị lại đá mấy lần đi, đá em đi đá em đi."

Bạch Vi Vi cảm thấy mình bệnh tim tái phát, buồn nôn.

Mà hệ thống lại tại giờ phút này thâm tình, cũng đọc diễn cảm: "Thân, thân là một con chó trong đêm khuya cô độc, ngươi có ao ước đôi uyên ương đang bay kia, ngươi có lại yên lặng một mình thút thít, chỉ có thể nhìn nơi xa, nhìn cẩu nam nữ tay trong tay trông nom việc nhà. Đừng hâm mộ, đứng lên. Ra mắt tướng tình yêu, gói phục vụ cho ngươi, chỉ cần 119 giờ HP, liền có thể đem tình yêu của ngươi ôm về nhà. Từ nay về sau, sinh mệnh của ngươi, sẽ có một người, yêu ngươi, ôm ngươi một cái, thân thiết với ngươi, hắc hắc ngươi!"

Bạch Vi Vi lảo đảo hai bước, cô dùng 119 giờ HP, liền đổi một vật phẩm không ra gì như thế?

Mà Bạch Dao Dao lại thừa cơ ôm lấy bắp đùi của cô, một mặt dập dờn, " Chị, em thật yêu chị, chị đá chết em đi."

Bạch Vi Vi như cô ta mong muốn, một chân đá văng cô ta.

"Lăn, bệnh tâm thần a."