Tiếng đàn du dương khi thì nhẹ nhàng như tơ lụa, khi lại thanh mát như suối trong. Ngón tay tinh tế thon dài như bạch ngọc lướt trên dây đàn nhẹ như nước chảy mấy trôi.
Bốn bề bận rộn lại dừng hết mọi hoạt động để thưởng thức khúc nhạc "Thần" này.
Khúc nhạc kết thúc, bốn phía lâm vào một mảnh yên tĩnh.
Không biết qua bao lâu, tiếng "bạch bạch bạch" vang lên, mọi người nhiệt tình vỗ tay cho một màn vừa nảy.
"Hoàn hảo, quá hoàn hảo rồi!" Fenis nước nhanh qua, đi vòng vòng xung quanh Dịch Liêm.
Thiếu niên này không chỉ có một thân cầm nghệ, hình tượng cũng rất tốt, mái tóc đen nhánh, quần áo chính tề, lông mi như phiến quạt lại cũng thật dài, mắt đào hoa chứa ánh nước, chỉ cần lẳng lặng nhìn người khác là họ tự khắc bị hấp dẫn.
Hắn muốn chính là một đại mỹ nhân "Ôn nhuận như ngọc" khí chất thanh cao, thanh mát như nước suối.
Minh tinh lúc trước đến phỏng vấn đều đã trang điểm tỉ mỉ, ngoại hình cũng không tồi nhưng khi vào phỏng vấn thì lại lộ ra dáng vẻ thật của bọn họ, khí chất thanh cao đạm mặt lại bị bọn họ diễn thành dáng vẻ lố lăng, kiêu ngạo. vất vả lắm mới tìm được một người vừa ý - Nhậm Kỳ, không thể ngờ được chỉ vài ngày sau, cô ta liền cùng Dịch thi chấm dứt hợp đồng, cái dự án này cũng liền bị ngâm nước, hắn tức giận đến nổi ngủ không ngon mấy đêm liền.
Hôm trước Nhậm Kỳ đến tìm hắn, nói muốn cùng Cedric hợp tác, hắn liền đi tìm Phụng Nghị thương lượng, lại bị Phụng nghị quang cho hợp đồng mới mới vừa ký kết với Dịch Liêm, vì thế hôm nay hắn là đến xem minh tinh được thay thế là ai.
Kết quả khi thấy người, hắn vô cùng hài lòng, Nhậm Kỳ là ai? Hắn không quen!
Đầu ngón tay khẽ vuốt dây đàn đem đàn cổ ôm vào ngực, đứng dậy đối diện với Fenis gật đầu chào hỏi.
"Fenis tiên sinh, xin chào, tôi là Dịch Liêm."
"Xin chào." Fenis cảm thấy cả người cứ lâng lâng, nói: ""MI" là đại ngôn quan trọng, ừm.....Nước các cậu có câu "Chọn ngày không bằng đυ.ng ngày", hôm nay bắt đầu quay luôn đi, có thể không?"
Quay chụp đã quyết định vào hai ngày sau, nhưng Fenis lại định tiến hành ngay hôm nay.
Dịch Liêm nhìn về phía Phiên Bắc Dương, nhìn thấy hắn gật đầu, nói: "Được."
"Còn có khúc nhạc kia thật hay nha, có thể thêm vào phần BMG được không?" Lần này lấy bối cảnh âm nhạc cổ phong, cho nên hắn mới có yêu cầu rằng người được chọn phải biết chơi đàn cổ, sau khi nghe được tiếng đàn của Dịch Liêm hắn cảm thấy người này càng thích hợp hơn người trước: "Khúc nhạc này là ai đã biên soạn cho cậu, tôi muốn cùng người đó bàn về bản quyền âm nhạc."
"Khúc này ta chỉ tuỳ tiện đàn thôi." Dịch Liêm cười khẽ, nhưng thật ra y không đem chuyện bản quyền để trong lòng, đi qua quá nhiều thế giới lại dùng quá nhiều thân phận quốc sư, cầm sư, thư sinh,....Tinh thông các loại nhạc cụ chính là điều cần thiết khi ở thế giới cổ đại, muốn tuỳ tiện đàn một khúc cũng không tính là khó.
Nghe được lời này, hai mắt Fenis toả sáng, lập tức lấy điện thoại ra thông tin liên hệ, Fenis dùng ánh mắt ra hiệu cho nhân viên đưa Dịch Liêm đi đổi trang phục, Phiên Bắc Dương bắt tay vào việc quay chụp.
"Tiểu Liêm, chị đi cùng cậu." Kiều Lệ Lệ hai mắt toả sáng đi sát vào, đua tay ôm lấy cánh tay mềm mịn trắng nõn của Dịch Liêm.
"Dịch Liêm nhìn cái tay đang ôm chặt cánh tay mình, nói: Không tốt lắm đâu chị Lệ ."
"Có cái gì không tốt chứ, chị đây chính là chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp, có thể giúp cậu trang điểm, bất quá...." Kiều Lệ Lệ dùng vẻ mặt hâm mộ dùng ngón tay chọc chọc gương mặt trắng nõn tinh tế của y, nói: "Làn da cậu thật tốt nha....Cậu mỗi ngày bảo dưỡng như thế nào vậy? Chỉ cho chị với, Nghị ca ca đúng là gặp may rồi, tìm được vị hôn phu xinh đẹp như vậy."
"Chị biết chúng tôi có hôn ước?" Dịch Liêm hơi sửng sốt, nhưng nghĩ lại Kiều Lệ Lệ là em họ của Phụng Nghị nên biết về chuyện này cũng thật bình thường.
"Nghị ca ca chính miệng nói cho chị." Kiều Lệ Lệ không hề cảm thấy áp lực khi bán đứng anh họ cô: "Anh ấy tính tình không tốt lắm, từ nhỏ đến lớn không gần nam không chạm nữ, trong nhà nghĩ hắn thích một mình ai ngờ hắn lại thích đàn ông, bất quá cậu lại đẹp như vậy khó trách anh ấy không động tâm không được." Kiều lệ Lệ lộ ra vẻ mặt vô cùng xem trọng "Anh dâu" tương lai này.
Dịch Liêm có chút cạn lời, nói: "Anh ấy thích phụ nữ."
"Anh ấy?"
"Thích loại ngực to, eo nhỏ, mông vểnh, chân dài." Dịch Liêm lại nói thêm một câu: "Chính miệng anh ta nói đó."
"Cái cái cái......."
Trong lúc Kều lệ Lệ sững sờ, Dịch Liêm đã đi vào phòng hoá trang, hôm nay bắt đầu quay nên mọi thứ phải gấp rút chuẩn bị, mọi người nhìn thấy Dịch Liêm bước vào hai mắt liền phát sáng.
Trang phục Dịch Liêm tự mình chọn, bởi vì trang phục đã sớm chuẩn bị cho Nhậm Kỳ vì cô ta là nữ nên bộ đó có màu hồng nhạt nên Dịch Liêm không thể sử dụng. Y chọn cho mình một bộ màu tím nhạt viền trắng tay áo rộng, bên hông thắt một nút thòng lọng ở dưới cột một miếng ngọc bội tinh xảo, tạo nên khí chất nho nhã, mái tóc dài được cố định bằng trâm ngọc, tóc được chừa ra lại biến thành những sợi tóc mai rũ nhẹ bên sườn mặt tinh tế.
Phong tư trác tuyệt, như tùng như trúc, ôn nhu như ngọc, y đích thị là một công tử bước ra từ trong tranh xuất hiện trước mặt mọi người.
"Ôi, thượng đế ơi, chinh slaf cảm giác này, thân ái, cậu quả thật chính vì "MI" mà tồn tại." Đôi tay Fenis nắm chạt hai tay giọng nói tràn đầy kích động.
"Dịch tiên sinh có làn da vô cùng tốt a, cho nên tôi chỉ trang điểm nhẹ thôi, chỉ nhấn mạnh góc cạnh sườn mặt và hai mí mắt, vì tạo hình này chúng tôi đã dùng hết kỹ năng để hoàn thành." Chuyên viên tạo hình nói một cách tự hào.
"Ừm." Fenis gật đầu, vẻ mặt thật hài lòng.
"Cầm lấy." Kiều Lệ Lệ đem đàn cổ đặt vào ngực Dịch Liêm.
"Cảm ơn." Dịch Liêm đem đàn cổ ôm vào ngực, khoé miệng cong lên.
Lúc này quạt vừa quay đến, mang theo một trận gió kèm theo hơi lạnh, vạt áo tung bay hình ảnh này đẹp tự như một bức tranh thuỷ mặc, vài người xem đến ngẩng ngơ.
Đi vào studio, nơi này đã bố trí thật hoàn hảo, ánh sáng cũng rực rỡ hơn hắn, đình thuỷ tạ, lụa mỏng bay phấp phới, khói trắng từ trầm hương đang bị đốt bay lượn lờ khắp nới làm cho khung cảnh mờ mờ ảo ảo không chân thực, ựa như bước vào bống lai tiên cảnh.
Dịch Liêm không đi vào đình thuỷ tạ, y chỉ ngồi trên một tảng đá lớn, đem đàn cổ đặt lên đùi, những ngón tay thon dài trắng nõn chạm lên dây đàn bắt đầu chỉnh lại các sợi dây, chuẩn bị bắt đầu quay chụp.
Phụng Nghị bước nhanh đến, liền nghe được tiếng đàn du dương không ngừng vang lên, ánh mắt dính vào thiếu niên đang ngồi trên tản đá gảy đàn, mắt phượng không khỏi trợn to.
Theo góc độ gió thổi, tiếng đàn không ngừng biến hoá, khi thì nhanh, khi thì chậm rãi, tiếng đàn ngân nga có trầm có bổng, tóc dài tung bay theo gió kéo theo vài chiếc lá rơi dính lên lên vạt áo y.
Đột nhiên Dịch Liêm rũ xuống hàng mi run rẩy, khoé miệng cong lên, lộ ra tia cười nhạt, tiếng đàn mạnh mẽ như gió lốc sau lại mềm mại như tơ lụa.
"Chính là cảm giác này, thật quá tuyệt vời!!" Hai mắt Fenis như muốn bốc lửa.
Kết thúc khúc nhạc, đầu ngón tay thiếu niên chạm lên dây đàn để chấm dứt âm thanh.
"Perfect!"
Phiên Bắc Dương nghe Fenis kích động nói, lớn tiếng kêu cắt: "Cắt, cậu chủ nhỏ, nghỉ ngơi một lát đi, lúc sau lại quay mấy cảnh đặc tả."
Không đợi Dịch Liêm đáp lại, Phụng Nghị vội vàng đi qua, một tay đem người ôm vào trong ngực, tay còn lại chỉ vào Fenis đang điên cuồng trong giai điệu vừa rồi vẫn chưa thoát ra được.
"Cảnh đặc tả để ngày mai quay tiếp, hôm nay đến đây là được rồi."
"A, vì sao chứ?" Fenis lộ ra vẻ bất mãn, tư thế Phụng Nghị chính là không muốn thả người.
Phụng Nghị đem đầu y nhấn vào ngực mình, không cho ai nhìn thấy biểu tình trên mặt y, hắn cảm nhận được người trong ngực đang căng cứng toàn thân.
Phụng Nghị nói: "Bởi vì tôi là sếp của cậu."
Fenis bị hắn hắn làm cho tức chết, đang muốn kháng nghị, Phụng Nghị đã ôm Dịch Liêm rời đi, để lại một đám người mặc đầy sửng sốt.
"Cái kia.....Nghị ca ca có phải "dục cầu bất mãn" hay không a?" Kiều Lệ Lệ chớp chớp mắt, đánh vỡ cục diện bế tắc.
Phiên Bắc Dương: "Kiều tiểu thư....."Dục cầu bất mãn" không phải dùng như vậy đâu!
Trình Hoa Đông: Kiều tiểu thư nói như vậy, vậy quan hệ của họ là như vậy sao?
"Hừ, vậy ngày mai quay tiếp, giải tán hết đi!!"
Phụng nghị ôm Dịch Liêm vào thang máy, trực tiếp lên tầng 10, nơi này không có phòng nghỉ nên hắn chỉ có thể đem người trong ngực nhẹ nhàng đặt lên sô pha.
"Thân thể không thoải mái thì không cần đi theo Fenis, cái tên đó chỉ cần là hợp ý hắn hắn liền muốn quay một lần cho xong, néu như vậy em sẽ không thể ngủ trong vòng 3 ngày." Có thể đem công việc nói thành chơi đùa cũng chỉ có Phụng Nghị dám nói. ( Từ đoạn này trở đi mình sẽ thay đổi xưng hô nhan từ tôi - cậu thành tôi - em)
"Tôi không có không thoải mái." Thanh âm Dịch Liêm mang theo vài phần yếu ớt.
Không phải thân thể không khoẻ mà mà trong lúc đang quay chụp thì hệ thống bắt đầu có phản ứng, muốn phá hư buổi quay chụp, bởi vì đây là cốt truyện quan trọng của nữ chính, nó còn muốn xâm nhập vào chỗ sâu nhất trong linh hồn y, y không thể không sử dụng tinh thần lực để chống lại.
Hệ thông sđanh bất ngờ so với lần đầu tiên còn mạnh hơn vài phần, trừ bỏ làm y có chút không thoải mái cũng không có tạo thành thương tổn gì lớn, cho nên y một bên mặt không đổi sắc tiếp tục phần quay chụp.
Không có ai phát hiện ra sự khác thường của y, Ngoài ý muốn chính là Phụng Nghị đã nhìn ra.
Lúc Phụng Nghị đem y ôm vào ngực, y đã đem hệ thống đánh lui, định quay chụp thêm mấy cảnh đặc tả.
"Tôi giúp em xoa xoa." Phụng Nghị đem đầu Dịch Liêm đặt lên đùi mình, nhẹ nhàng xoa ấn huyệt Thái Dương.
"Ân, tốt.....thoải mái."
Thấy truyện hay thì cho mình một lượt đánh giá nha!