Sính lễ, chính là cơ giáp mà lúc trước Sard nhờ Dịch Liêm chế tạo ra, trải qua một năm thâm nhập nghiên cứu, Dịch Liêm ở khâu chế tạo cơ giáp và kỹ xảo chiến đấu tăng lên vô cùng nhanh, lấy chính cơ giáp Dạ Ảnh chính mình làm ra, tối ưu hoá số liệu, làm cho cỗ cơ giáp này chỉ dừng lại ở cấp A, nay lại tăng lên cấp S, tính năng đã hoàn toàn có thể so sánh với Thiên Diệu.
Y rốt cuộc cũng đã biết Anderton chế tạo ra Thiên Thần cùng Thiên Diệu như thế nào, vì cái gì không có lưu lại bất cứ đồ phổ thiết kế để cho hậu nhân học tập, tất cả là vì tác giả không muốn một đại hoàng tử đột ngột trở nên cường đại, thứ hai là vì thế giới dựa theo nhân tính hoá để hoàn thiện......Nếu đồ phổ được đưa ra ánh sáng, Đế Quốc vượt trội hơn cả Liên Bang về mảng chế tạo cơ giáp sẽ bị Liên Bang nghiền ép, quan hệ đồng minh, cuối cùng sẽ đi đến tan vỡ, Liên Bang sẽ chờ đón huỷ diệt.
Cây cân này cần một sự cân bằng hai thế lực, một bên trở nên quá nặng, một trên trở nên quá nhẹ, đối với hai bên cũng không tốt chút nào, ở cốt truyện nguyên bản, cũng có người đánh vỡ cán cân đang trong tình trạng cân bằng này, chính là một tên gián điệp.
Đó là cơ giáp của Đế Quốc bỗng phát hiện về độ linh hoạt của khớp xương cơ giáp, nếu có thể mở rộng ứng dụng vào cơ giáp quân đội, tính năng nguyên bản của nó sẽ tăng lên gấp đôi, độ mài mòn đồng thời cũng bị giảm xuống, chuyện này được quân đội Đế Quốc liệt vào cơ mật nghiên cứu.
Vì thay đổi cốt truyện, Dịch Liêm trước hết sẽ công khai về phương án nghiên cứu này, bởi vì muốn tăng độ xứng đôi giữa khớp xương với linh kiện nên đã sử dụng một loại chất lỏng đặc biệt, vì thế y lấy danh nghĩa Thượng Dương Hoa thông qua Sard đưa đến trước mặt hoàng đế, hướng ông đưa ra thư mời về việc phát hiện nghiên cứu mới.
Nếu hai bên cùng nhau hợp tác nghiên cứu, như vậy sẽ không còn là cơ mật nữa, chuyện về gián điệp cũng sẽ không còn là uy hϊếp.
Trong cơ sở dữ liệu của Dạ Ảnh, Dịch Liêm bắt đầu chế tạo ở tiền tuyến xa xôi, một năm này trong học viện không thể nào chế tạo một cỗ cơ giáp hoàn chỉnh, cũng chỉ có thể làm ra mấy linh kiện cơ rời rạc, lại nhất nhất muốn mang về nhà, hiện tại đã gần đến kỳ nghỉ, vừa lúc có thể đem những linh kiện này lắp ráp tại nhà?
"Được a, tôi đi nói với phụ hoàng một tiếng." Sard hôn lên má Dịch Liêm một cái, liền lâng lâng đi gửi tin cho cha hắn, không bao lâu, Sard liền trở lại: "Tôi đã nói với phụ hoàng, ông ấy trong kỳ nghỉ cũng không có công vụ gì, nên muốn đến Liên Bang nói về việc hợp tác với cha em, tôi phải trở về Đế Quốc một chuyến, đến lúc đó cùng ông ấy đến chủ tinh Liên Bang, cho nên, cục cưng à, em phải về nhà một mình trước rồi."
"........Ừm, phụ hoàng đi chủ tinh Liên Bang?!" Dịch Liêm đang điều chỉnh số liệu cơ giáp, khẽ lên tiếng, bỗng nhiên phản ứng lại câu vừa rồi Sard mới nói.
"Đúng vậy, nói rằng đi thăm lão bằng hữu đã vài thập niên không gặp."
Tổng thống cùng hoàng đế khi còn nhổ cũng giống như bọn họ...........Cho nên nói là đi thăm bằng hữu cũng không có sai.
"Tôi ở chủ tinh Liên Bang chờ anh." Dịch Liêm nói.
"Chúng ta sẽ có vài ngày không gặp mặt, cục cưng, em một chút cũng không nhớ đến tôi sao?" Sard thấy y biểu tình lạnh nhạt, không chút lưu luyến khi phải xa hắn, liền nhịn không được khẽ cười, há mồm cắn lên vành tai trắng nõn của Dịch Liêm.
"Ngô......." Thân thể Dịch Liêm run lên, thiếu chút nữa làm rớt bức thư trong tay, y quay đầu lại trừng hắn, môi đã bị hung hăng hôn lên, sau đó bị Sard bế lên một phen: "Anh làm sao............."
Lời còn chưa nói hết, đã bị ném lên giường, ngã lên một mớ bông lên không đau chút nào, Sard nhìn qua động tác tuy cuồng dã thô lỗ nhưng kỳ thật lại phi thường ôn nhu.
Còn không đợi Dịch Liêm phản ứng, Sard đã lăn đến bên cạnh y, vẻ mặt cười xấu xa nhìn y, nói: "Cục cưng bé nhỏ, em nói à nếu tôi nhớ em, nửa đường chạy về, thì mọi chuyện sẽ như thế nào a?"
Dịch Liêm trừng mắt liếc hắn, nói: "Phụ hoàng của anh sẽ đánh gãy chân của anh."
"Tôi nếu như bị đánh gãy chân, thì em phải chăm sóc tôi rồi."
Hắn không biết xấu hổ mà nói ra, vẫn là bộ dáng tính chó này, Dịch Liêm lộ ra biểu tình ghét bỏ: "Tôi không thèm chăm sóc anh đâu."
"A........Nếu em không chịu chăm sóc anh, kia chỉ có thể để anh chăm sóc em a, cục cưng à............" Nói xong liền cọ tới, nói: "Vậy liền lấy thân báo đáp đi........."
Có một số việc chỉ cần bắt đầu, liền khó có thể dừng lại, cho nên chờ đến khi học viên cho nghỉ học, thời điểm Dịch Liêm rời khỏi Yarota, eo chân đều mềm nhũn.
Kobe thấy bộ dáng này của y liền nhíu mày, quan tâm nói: "Cậu không sao chứ?"
"Không sao, ngủ một giấc liền khoẻ, tôi chỉ ngủ không đủ giấc thôi." Nói xong, liền ngã lưng vào ghế, Sard tuy rằng không chút tiết chế, cũng là một cái tri kỷ, cho y nằm trên dựa, hừ, khẳng định là tên đó cố ý, hắn chắc chắn đã sớm đánh chủ ý này, mới có thể lăn lộn y mỗi ngày như thế này.
Chuyến đi Liên Bang này cũng chỉ có hai người chính là y cùng Kobe, Anyala thì ở lại học viện, y nhớ rõ thời điểm nghỉ đông, cô ta cũng không có về chủ tinh.
Cô ta làm như vậy chính là muốn cùng gia tộc đoạn tuyệt quan hệ.......Cũng đúng, đã không có sự trói buộc của gia tộc, cô cũng sẽ giống như một chú chim, được tự do bay lượn giữa bầu trời, nếu đây là đều mà cô ta muốn, y không ngại giúp một tay.
Sard nói bọn họ tách ra một khoảng thời gian, rõ ràng chính là nói mê sảng, hai ngày sau hạm đội của hoàng thất Đế Quốc cũng đã đáp xuống chủ tinh Liên Bang, y đi theo tổng thống đại nhân cùng một đám nhân viên quan trọng của Liên Bang đi trước để tiếp đón.
Quân phục của hoàng thất một thân màu trắng viền vàng, đi theo bên người hoàng đế, tôn quý ưu nhã, tươi cười vô cùng lễ độ, Dịch Liêm tay có chút ngứa có cảm giác muốn đánh người ghê.
"Đã lâu không gặp." Hoàng đế Dia vươn tay cùng Thượng Dương Hoa bắt tay.
"Chúng ta ngày hôm qua mới trò chuyện với nhau qua video." Thượng Dương Hoa là một người vô cùng thẳng tính, đáp lại cái bắt tay của hoàng đế.
"Nói chuyện qua video không tính." Hoàng đế có chút bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn ông có vài phần ôn hoà, lại nhìn đến người đứng phía sau Thượng Dương Hoa, cảm giác tồn tại vô cùng mạnh, nhưng đã có chút nhu hoà, khẽ cong khoé miệng, cười khẽ: "Đã lâu không gặp, Ans thượng tướng."
"Hoàng đế bệ hạ, chúng ta 3 ngày trước mới trò chuyện qua video."
Tư thế chào của Ans thượng tướng đúng y hệt sách giáo khoa không sai một li, dùng quân lễ để đối đãi với ông.
Dia:.................
Người này vẫn đáng ghét giống lúc trước, làm sao bây giờ, quá là muốn đánh người.
Biểu tình thoả đáng, mang theo nụ cười nhạt, nhưng nội tâm bệ hạ đã bốc hoả, hoàn toàn quên tổng thống cũng trả lời y hệt mình.
Dịch Liêm đứng một bên nhìn ba người đấu khẩu, không biết vì cái gì, y cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, vị hoàng đế này đối với cha mang theo vài phần sủng nịch, đối với Ans thượng tướng lại có địch ý?!
Suy nghĩ quỷ dị này hiện lên trong đầu, làm y nhịn không được mà giật mình.
"Em làm sao vậy?" Sard đi đến trước mặt y.
"Không có gì."
Hoàng đế được tổng thống cùng thượng tướng tiếp đãi, hoàng trưởng tử đương nhiên phải do con trai tổng thống phụ trách, Sard đối với "Khuê phòng" của vợ chính là quen cửa quen nẻo, túm lấy Dịch Liêm về phòng, sau đó hai người liền cùng nhau rời khỏi phủ tổng thống, đi thẳng đến phòng máy.
Những con sói chưa trưởng thành của mấy gia tộc, muốn nhân cơ hội này lôi kéo làm quen với quân vương tương lai của Đế Quốc, bọn họ đã chuẩn bị tốt mọi thứ, lại thất bại trong tay Dịch Liêm, mặt ai nấy đều như con ếch uống no nốc nước hồ.