- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong
- Quyển 4 - Chương 8: Thế giới ABO 8
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong
Quyển 4 - Chương 8: Thế giới ABO 8
CẢM ƠN BẠN ANNISSA ĐÃ ĐỀ CỬ TRUYỆN NHA 😘😘
------------------------------------------------------------------------------------
Một đám người tràn ngập tò mò, hai người lại bình tĩnh mà ăn gà.
Gà được nướng đến giòn da, thịt gà vô cùng tươi mới, muối cùng những thực vật mà Dịch Liêm thoa lên trộn lại với nhau tạo ra hương vị vô cùng hoàn mỹ, hơn nữa những quả trong bụng gà đã tiết ra nước và thấm vào thịt, làm hương vị nguyên bản của nó tạo ra mùi hương vô cùng thơm.
"Này.........Thật, thật sự có thể ăn sao?"
"Hương vị như thế nào?"
Sard đem thịt gà chấm thêm một ít nước chấm, nhìn thịt gà óng ánh ngon miệng vô cùng, hắn liền đưa lên miệng, Dịch Liêm liếc mắt nhìn hắn nhai thịt gà.
"So với dịch dinh dưỡng ngon hơn nhiều." Đối với cái loại dịch tàn phá vị giác trường kỳ kia mà nói, này chính là mỹ vị nhân gian.
Nghe được lời Sard nói, một đám người nước miếng đều chảy ròng ròng, bọn họ lần đầu tiên cư nhiên biết được thị dị thú cũng có thể ăn được.
Hiện tại tất cả mọi người không biết sắp có một đợt thú triều, sẽ có rất nhiều thịt để ăn a, sẽ có thể đem nguy cơ thú biến dị giải trừ.
Không có người hướng hai người đòi chi thức ăn, bởi vì đây là đồ ăn của người khác, họ chỉ tò mò về phương pháp nướng thịt.
Dịch Liêm cũng không keo kiệt, hào phóng dạy bọn họ phương pháp ướp thịt cùng với gia vị cần có, mà những cái đó là loại thực vật mà bọn họ chưa biết, nói ngay bây giờ cũng chưa chắc nhận biết được, vạn nhất bẻ lấy thực vật có độc lại lớn chuyện.
Một đám người đi khỏi điểm dùng chân, thực nhanh đã săn lại các loại dị thú, nổi lửa lên nướng thịt, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ không gian trong điểm dừng chân đều có mùi thịt nướng.
Tuy rằng không giống Dịch Liêm sử dụng nhiều gia vị, nhưng chỉ dùng muối, khống chế tốt độ lửa, làm cho thịt được mềm hơn, nhiêu đó thôi cũng là cực han của mỹ vị rồi.
Dịch Liêm nhìn Sard không che phiền toái, đem gia vị thịt nướng lấy ra một chút, để lên một chiếc lá, trên mặt có ý cười nhạt.
Sard chọn không phải là rau thơm y cố ý nhét thật nhiều vào để tạo hương vị, ma là cây tỏi trời.
Có cả khối người không thích tỏi, nhưng cũng phải dùng tới, trừ bỏ cái người thân phận thần bí, đi theo y ở các thế giới trước, thì không có người thứ hai.
Kỳ thật y sớm đã cảm giác được, chỉ có đối với người kia, y cho dù sự cảnh giác được mài giũa qua nhiều thế giới cũng không có hiệu quả, đối với sự thân mật gần gũi cũng thản nhiên tiếp thu.
Hàng mi dài nhẹ nhàng nhảy xuống che lấp quang mang đang lập loè, Dịch Liêm nhìn lá của cây tỏi trời, hơi hơi nhấp môi, về sau nếu muốn tìm người này, y có phải hay không cần nấu một bàn mỹ thực, tất cả đều cho gia vị là tỏi vào?
Tưởng tượng đến cảnh này, khoé miệng liền không nhịn được mà cong lên, tay lưu loát đem đùi gà lột da, đưa qua: "Cho nè."
Sard tiếp nhận đùi gà không có ăn, trước tiên xé một miếng thịt to đưa đến trước miệng Dịch Liêm: "Há miệng."
Dịch Liêm há miệng ăn miếng thịt gà, đầu lưỡi cũng không biết cố y hay vô tình ngón tay dính đầy nước sốt lướt qua môi y.
Cảm giác mềm mại truyền qua đầu ngón tay, Sard thân thể cứng đờ, thu hồi tay yên lặng ăn gà, nhưng nếu quan sát thật kỹ, sẽ phát hiện lỗ tay hắn hơi đỏ.
Khoé miệng cong cong, Dịch Liêm làm bộ cái gì cũng không biết tiếp tục ăn gà.
Không phải người yêu và người yêu, phương thức đối đãi cũng không giống nhau, người yêu thì có thể chiều theo hắn, còn không phải ngươi yêu thì phải bảo trì khoảng cách.
Hai người sau khi ăn no nê, ở điểm dừng chân nghỉ ngơi một lát, liền tiếp tục đi tiếp, để hoàn thành nhiệm vụ, một đường đi tới, Dịch Liêm tiếp tục hái gia vị.
Vị giác hoàn toàn bị mỹ vị chinh phục không còn ghét bỏ loại rau mang theo mùi hương kỳ quái kia nữa, nhìn thấy Dịch Liêm ngắt rất nhiều loại thực vật để vào túi, liền chủ động câm lấy túi để cho y để vào.
Thẳng đến mặt trời ngã về phía tây, hai người rốt cuộc đi tới nơi chim cuồng phong xây tổ.
Chim cuồng phong không phải động vật quần cư, chỉ có ở thời kỳ giao phối, thì thư ưng và hùng ưng mới ở bên nhau, chờ đến khi thư ưng đẻ trứng, hùng ưng mới chịu rời đi, từ khi giống cái ấp trứng thì sẽ chỉ có một mình.
Cũng bởi vì chim cuồng phong có hình thức sinh sản kỳ quái, cho tới nay, số lượng chim con không được cao cho lắm, bời vì phải phá trứng chui ra, thế nên chim con phi thường yếu ớt, chỉ cần chim mẹ không chú ý, chim con có khả năng sẽ bị loài rắn hoặc loài chim khác xem thành thức ăn cho vào bụng.
Hai người tránh vào một cây đại thụ, đưa đầu ra thăm dò đàn chim cách đó không xa.
"Có chút không đúng lắm, không phải nói chim cuồng phong không phải quần cư sao." Sard đứng phía sau Dịch Liêm, một tay chống lên thân cây, đem người ôm vào trong ngực, cằm tự nhiên gác lên bờ vai thon gầy.
Hắn tưởng rằng Dịch Liêm sẽ giống như lúc trước trực tiếp đem mình đẩy ra, lại không nghĩ ra y vẫn không nhúc nhích, cái này làm cho Sard nhịn không được cong khoé miệng, lộ ra một sự thoả mãn.
"tập tính của đàn chim đã thay đổi." Dịch Liêm nâng tay lên, mở ra thiết bị đầu cuối cá nhân, điều chỉnh lại đem hình ảnh đàn chim chụp lại nhất cử nhất động của bọn chúng.
"Bị đàn chim vây quanh ở trong kia hình như không phải hùng ưng bình thường, có chút khan khác."
Muốn phân chia chim cuồng phong thư ưng và hùng ưng, kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần xem lông vũ trên đầu chúng là biết ngay.
Hùng ưng có lông vũ, màu sắc tươi đẹp, mà hiện tại bọn họ nhìn đàn chim vây quanh một hùng ưng thì lông vũ trên đầu lớn hơn rất nhiều, màu sắc càng xinh đẹp hơn hay là thay đổi.
Dịch Liêm nhẹ rũ mi trầm tư, nói: "Chim đầu đàn."
Không phải loài quần cư lại đột nhiên thay đổi tập tính, nhiều con cái lại vây quanh một con đực, còn nhất nhất chỉ muốn cùng hùng ưng này giao phối.
Vậy chỉ có một nguyên nhân, chính là trong đàn chim xuất hiện chim đầu đàn, gánh vác toàn bộ nhiệm vụ giao phối trong đàn, sau khi giống cái đẻ trứng, mặt khác chim đầu đàn sẽ ra ngoài tìm thức ăn, nuôi nấng vua của chúng và cùng ấp trứng với thư ưng, do đó nên chúng sinh sản vô cùng nhanh.
Loại hiện tượng này xuất hiện trong hiện thực là chuyện thường thấy.
"Cậu tiếp tục chụp, tôi đi xem con chim vua béo phệ kia." Sard nói, y vừa nhìn đến chim đầu đàn từ trên trời bay xuống.
"Cẩn thận một chút."
Có thể lấy cuồng phong đặt tên cho chúng, đủ để thấy được tốc độ gió của chúng mạnh bao nhiêu, bất quá, Dịch Liêm đối với Sard tràn ngập tự tin.
"Ừm, tôi sẽ trở về thật nhanh." Sard dùng chóp mũi cọ cọ nhẹ nhàng lên vành tai Dịch Liêm, hắn hoàn toàn không có phát giác chính mình làm ra hành động vô cùng thân mật, hai Alpha tuyệt đối sẽ không làm ra động tác thân mật như vậy.
Thân ảnh của Sard xuất hiện trong rừng cây, không phát ra một chút âm thanh, thực nhanh đã tới gần mục tiêu............Chim đầu đàn kia giống như mới đẻ, tản ra hương vị kỳ quái, hắn mặt vô biểu tình, lấy ra vật chứa đem thứ béo phệ kia nhét vào.
Dịch Liêm tuy rằng đối với Sard vô cùng tinh tưởng, nhưng để phòng ngừa xảy ra tình huống nguy hiểm, rút ra thương lượng tử nắm trong tay, ánh mắt gắt gao nhìn theo thân ảnh người kia di chuyển.
Thẳng đến khi Sard trở về, mớ thở ra một hơi.
Nhưng mà, trên mặt mang theo ý cười đi tới đột nhiên sắc mặt đột biến, trong mắt Dịch Liêm xuất hiện sự lạnh lẽo, nằm sắp xuống lăn qua một bên, có thứ gì đảo qua từ trên đầu y.
Thương lượng tử loé ánh sáng, trực tiếp lấy được cái thứ trên không kia, cư nhiên là một đám rắn, từ thân hình và màu sắc tươi đẹp là có thể nhìn ra được chúng có độc.
Xà Lân phi thường mạnh, thương lượng tử chỉ có thể tạo ra một vết thương nhỏ với nó, đồng thời cũng kích phát ra hung tính của nó, từ trên thân cây to thân thể nó vặn vẹo.
Dịch Liêm cùng Sard nhanh chóng lui laij, liền bắt đầu lấy súng công kích Xà Lân, động tĩnh bên này thực nhanh đã kinh động đến đàn chim cách đó không xa, đàn ưng tạo ra gió lốc phát ra tiếng kêu chói tai, phi nước đại lại đây.
"Đi."
Nhìn đàn chim bay đến, hai người không chút do dự hướng đến việc chạy trốn, chạy trốn trong rừng cây rậm rạp sẽ dễ mất phương hướng, nhưng này đối với hai người cũng không vấn đề, hai người cảm nhận phương hướng rất tốt, trí nhớ vô cùng mạnh, lộ tuyến chạy của họ giống nhau như đúc.
Chạy một đoạn đường thật dài, phía sau mơ hồ truyền đến âm thanh của đàn chim, cũng chưa thấy bóng dáng bọn chúng, Dịch Liêm lúc này mới thở dài nhẹ nhỏm một hơi, đột nhiên, đã bị Sard một phen ôm vào trong lòng ngực.
Hắn hoàn toàn không dám tưởng tượng nếu lúc trước Dịch Liêm không tránh được miệng của Xà Lân, y sẽ như thế nào, thân thể nhịn không được phát run, từ nhỏ đến lớn, đây là hắn lần đầu tiên hiểu được thế nèo là sợ hãi.
Nếu người này...........
Hắn nhất định sẽ phát điên, gϊếŧ Xà Lân kia xong, hắn muốn cho cả thế giới này biết nếu người này chết hắn sẽ để thế giới này chôn cùng người này.
Đôi mắt xanh lam tạo nên lốc xoáy, ôm lấy Dịch Liêm chậm rãi dùng sức siết chặt, thật giống như muốn đem người này dung nhập trong thân thể mình.
"Ngô......Sard, anh làm tôi đau, trước tiên buông ra................"
"Tìm được em............"
Thanh âm thâm trầm vang lên, Dịch Liêm toàn thân đột nhiên cứng lại, là thanh âm y quen thuộc vô cùng!!
Còn không đợi y phản ứng lại, Sard liền một tay đem y bế lên, lấy tốc độ điên cuồng chạy như điên trong rừng.
"Từ từ!! Anh............" Cái ót bị ột bàn tay chế trụ, làm toàn bộ thân thể y hoàn toàn dán vào l*иg ngực rắn chắc, đối mắt nhìn cảnh vật lướt qua thật nhanh.
Lộ trinh mọt gờ nguyên bản, cư nhiên chỉ dùng 10p, Sard đã mang y về điểm dừng chân.
Để Dịch Liêm đứng vững vàng, thân thể Sard hơi hơi nhoáng lên, thẳng tắp ngã xuống.
"Sard......" Biểu tình Dịch Liêm đại biến, tiếp được thân thể ngã xuống.
..............Thực xin lỗi, nguyên soái, người bệnh đại não đã bị hao tổn nghiêm trọng, chúng tôi cũng đành bất lực.....
...............Em ấy nói chờ ta trở lại sẽ bồi em ấy cùng nhau trải qua sinh nhật 18t.
Bàn tay rộng lớn thon dài nhẹ nhàng vuốt ve tóc thiếu niên, thanh âm trầm thấp từ tính, hồn hậu gợi cảm vang lên: "Ta sẽ tìm được em, đem em mang về.......Em sẽ chờ ta, đúng hay không, Tiểu Liêm.........."
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong
- Quyển 4 - Chương 8: Thế giới ABO 8