Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong

Quyển 4 - Chương 7: Thế giới ABO 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong hai ngày nghỉ, rất nhiều học sinh đều lựa chọn rời khỏi trường, đến khu thương mại phụ cận đi dạo, đương nhiên, cũng có một vài học sinh có tinh thần cầu tiến tiếp nhận nhiệm vụ mà trường đưa ra, tiến vào khu tử chiến để làm nhiệm vụ.

Nhiệm vụ khen thưởng của học viện quân sự Yarota chính là dùng cấp bậc trong quân đội cùng tinh tệ để khen thưởng, mỗi ba tháng sẽ tổng kết giá trị kinh nghiệm của nhiệm vụ đoàn đội, ở nơi này người người đều kính sợ cường giả, đây là cách nhanh nhất để nổi danh trong học viện, tương lại muốn đi vào quân đội cũng có thể tăng quan hàm của mình hơn.

Giá trị danh vọng gì đó, Sard và Dịch Liêm hoàn toàn không đặt trong lòng, hai người dậy thật sớm, ăn bữa sáng đơn giản cùng dịch dinh dưỡng, liên thay trang phục chiến đấu để tiện hành động khi vào khu tử chiến.

Dịch Liêm bắt đầu kéo cái hộp nhỏ màu đen dưới giường ra, mở ra, đem các linh kiện đang rải rác lắp ráp thực nhanh thành một cây thương màu đen, thân là hệ hậu cần, trường học sẽ không trang bị vũ khí cho y, cho nên thời điểm nhập học, y cũng liền mang theo nó, còn có chuỷ thủ.

"Chuẩn bị mọi thứ ổn thoả như vậy, cậu có phải hay không thời điểm nhập học liền có ý nghĩ muốn đi tới khu tử chiến?" Từ nhỏ Sard liền cảm thấy người này tinh lực tràn trề, trong thân thể nho nhỏ này giống như chứa một lượng lớn năng lượng vô tận.

Chạy nhảy cả ngày, sau khi lớn lên lại hiểu chuyện, tính tình dần trở nên an tĩnh, không trêu chọc hắn, cùng hắn đánh nhau nữa, này ngược lại làm hắn cảm thấy không tự nhiên, người này nên phải cùng hắn chơi đùa mới đúng.

"Ba năm không vận động, về sau thời điểm cần đến, thân thể có lẽ sẽ không được linh hoạt, khu tử chiến là nơi tốt để rèn luyện." Dịch Liêm nhìn về phía hắn, nói: "Nhiệm vụ tốt không?"

"Vô cùng tốt, nhận được một nhiệm vụ rất ghê tởm a." Câu này vừa thốt lên, sắc mặt Sard liền có điểm cổ quái.

"Nội dung nhiệm vụ là cái gì?"

"Chúng ta đi khu số 3 trong khu tử chiến trộm chim cuồng phong, họ đưa vật này để chứa nó." Sard từ trong người móc ra một cái bình trong suốt giơ lên cho Dịch Liêm xem, nói: "Sinh vật chim cuồng phong bên phòng thí nghiệm bên kia quá trình sinh nở của nó có chút quá cao."

Từ khi dị thú xuất hiện, ở mấy trăn năm trước trên tinh cầu động vật bình thường cũng phát sinh biến dị, là bởi vì dị thú cùng động vật sinh ra hậu đại nên xảy ra biến dị, được đặt tên là: Dị thú biến dị.

Lực công kích của dị thú biến dị không có tính huỷ diệt như dị thú, nhưng lực tấn công cũng không thua kém, chúng thông minh, xảo trá, nhưng bở vì tinh cầu cần sự công bằng, lại không thể đem dị thú biến dị sinh sống trên tinh cầu toàn bộ gϊếŧ sạch, cũng chỉ có thể không chế bọ chúng.

Chim cuồng phong số lượng sinh sôi vô cùng cao, rõ ràng trong đàn chim đó xuất hiện vấn đề, cho nên khu nghiên cứu sinh vật bên kia mới đưa ra nhiệm vụ như vậy.

chỉ là phân tích này có chút thiếu sót, thoạt nhìn nhiệm vụ này có chút ghê tởm, nhưng không một ai chịu tiếp nhận nhiệm vụ này.

hai người nhìn nhau, ánh mắt Dịch Liêm chứa ý cười, nói: "Nhiệm vụ này cũng khá tốt."

Sard nhìn người trước mặt, cũng lộ ra tươi cười, ôm bờ vai y đi ra ngoài: "Darling, cũng là cậu hiểu ý tôi nhất."

Dịch Liêm bị chữ "Darling" này làm cho giật mình.....Cái tên này, thật là ngày càng thích nói mê sảng.

Hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tiếp thu giáo dục cũng giống hệt nhau, vô luận là hoàng đế hay tổng thống đều xem bọn họ như là người kế thừa tiếp theo của mình mà đối đãi.

Chỉ có một đàn thú biến dị sống ở đó đột nhiên thay đổi tập tính sinh hoạt, đều có khả năng đối với tinh cầu tạo ra uy hϊếp, để ngăn ngừa kịp thời sự việc phát triển không thể vãn hồi, bên kia liền đưa ra cách giải quyết.

Khu số 3 trong nằm ở phía đông nam học viện, hai người đi nhờ xe huyền phù của giáo viên đi đến một cánh cửa làm bằng thuỷ tinh, lão sư quản lý bắt đầu tiến hành đăng ký, cũng đã nhận tính hiệu cầu cứu của thông tấn khí trong khu vực trên bản đồ.

"Hai tân sinh viên năm nhất, cũng thật hiếm thấy a." Kia lão sư nhẹ quét qua hai người một cái, cũng không có khuyên bảo bọ từ bỏ nhiệm vụ, chỉ nói với họ phải cẩn thận khi vào bên trong, không cần đi sâu vào bên trong, nếu gặp nguy hiểm nhớ phát tính hiệu cầu cứu.

Hai người hướng lão sư nói lời cảm tạ, cánh cửa lớn chậm rãi mở ra, hai người cùng nhau đi vào.

Khu tử chiến không có khai phá hai khu vực, diện tích vô cùng lớn, khu vực này nằm ở rìa phía nam của học viện Yarota, bị một mảnh rừng rậm rạp bao trùm, xuyên qua khu rừng rập rạm hướng về phía tây là mộ mảnh bình nguyên, hướng bắc thì lại là sa mạc, phía đông là hải vực.

"Cậu nhổ thứ gì đây?" Sard một bên đề phòng, một bên tò mò một bên xem Dịch Liêm đem những công cụ vô cùng kỳ quái, có chút ghét bỏ: "Còn mùi hương kỳ quái nữa chứ."

"Thứ này có thể làm gia vị, ở địa cầu cổ mà nhân loại sinh sống lúc trước, nó được gọi là rau thơm." Đương nhiên trải qua ngàn vạn năm biến dị, ngoại hình của rau thơm đã xảy ra biến hoá, hương vị cũng phóng đại ra vài phần.

Dịch Liêm không đẻ ý tới vẻ mặt ghét bỏ của hoàng tử, đại nhỏ thêm hai cây giữ luôn rễ cuốn lên nhét vào ba lô.

Một đường đi đi dừng dừng, hai người chưa gặp được một con mãnh thú biến dị nào, chỉ ngẫu nhiên trong lùn cây rậm rạp, bên dưới chính là gà rừng biến dị cùng một con chuột nhỏ.

Tuy rằng động vật xảy ra biến dị, tính công kích tương đối mạnh, thịt của bọn chúng vẫn có thể ăn được, chỉ là hiện tại khoa học vô cùng phát triển, mọi thành phần dinh dưỡng đều được làm thành dịch dinh dưỡng, hoàn toàn không cần đến thịt dị thú.

"Rất nhanh sẽ đến buổi chiều, phía trước có điểm dừng chân, chúng ta đến đó nghỉ một lát, ăn một chút gì đó rồi hãy tiếp tục đi tiếp."

"Được, anh đi bắt giúp tôi một con gà đi."

"Gà?!" Sard nhẹ nhàng nhướng mày, cho rằng chính mình nghe lầm.

"Đúng vậy, ăn dịch dinh dưỡng không thú vị gì cả." Dịch Liêm hái một quả màu xanh, y đã sớm chịu đủ mùi vị có thể gϊếŧ người kia rồi, nhẹ nhàng cong khoé môi, lộ ra nụ cười giảo hoạt: "Bắt được, mang anh đi ăn gà."

Dường như Dịch Liêm không giống như là đang nói dôi, Sard do dự một chút, liền thật sự đi bắt gà cho Dịch Liêm.

Sard nghĩ rằng bắt một con gà rất là nhẹ nhàng, mấy con gà chắc chỉ quanh quẩn ở những lùm cây bụi cỏ thì con gà không tính là cái gì.

Vì thế, hiện thực liền đánh mặt hắn sưng lên, hoàng tử tôn quý nhất Đế Quốc vì đuổi theo một con gà đang điên cuồng chạy loạn, cuối cùng, đuổi đến tận ổ gà mới bắt được, còn bị mổ vài nhát lên người, dưới sự tức giận, hoàng tử điện hạ trực tiếp bưng nguyên cả ổ gà ra ngoài.

Dịch Liêm nhìn đầu đầy lá khô, chiến phục hỗn đọn, một tay cầm gà, tay kia cầm ổ gà, thiếu chút nữa y cười lăn ra đất.

Y trước nay cũng không biết, người này cũng có một mặt đáng yêu như vậy.

Sard bắt gà đến bực cả mình, trong khi đó y đã cười đến chảy nước mắt, buồn bực tỏng lòng hắn liền tiêu tan khi thấy Dịch Liêm cười.

Bỏ đi, có thể làm y cười vui như vậy, cũng không lỗ.

"Không phải nói mang tôi đi ăn gà sao, nhanh lên đi." Hắn hiện tại có chút tò mò con gà này sẽ ăn như thế nào, chưa từng ăn bo giờ, thực chờ mong a.

Hai người rất nhanh đã tiến vào điểm dừng chân, nơi này dùng l*иg điện cao thế bao lại thành điểm dừng chân có thể nghỉ ngơi qua đêm, vô cùng an toàn, hơn nữa đây cũng là khu cứu viện của quân đội.

Không có đi vào bên trong phòng, mà là tìm một góc không hấp dẫn chú ý của người khác, Dịch Liêm nhặt được nhánh cây khô nhanh chóng tạo một đống lửa, còn Sard đi vào phòng múc một xô nước, đặt lên đống lửa, Dịch Liêm đem năm quả trứng trong ổ gà để vào trong nước nấu khoảng 5 phút, nhanh chóng đem gà rửa sạch sẽ.

Trải quan biến đổi thì hình thể gà rừng còn muốn to hơn, hơn nữa chạy khắp khu rừng rộng lớn này, bắt sâu tìm thức ăn, thịt chúng vô cùng thơm ngon và chắc thịt vô cùng.

Trước tiên đem muối thoa đều lên thân thể con gà, lại đem hương liệu rồi dùng chuỷ thủ cắt nát thoa đều lên, đem những quả màu xanh lúc trước đã hái nhét vào bụng gà, trứng gà luộc dường như đã chính, y vớt lên rồi lột vỏ, rải muối rồi nhét vào bụng gà, ngẩng đầu lên liền nhìn đến người đứng bên cạnh mình, vẻ mặt vô cùng tò mò.

"Ăn một quả trứng gà đi." Đem một quả chưa lột vỏ đưa cho hắn.

Cầm trứng gà trong tay, đôi mắt Sard toả sáng, nói: "Cái này.........Trứng, thật sự có thể ăn sao?" Có chút nóng lòng muốn thử.

"Đương nhiên, vỏ trứng không thể ăn." Đúng là đứa trẻ đáng thương, đến trứng gà cũng chưa từng ăn a.

Đem gia chị cuối cùng nhét vào bụng gà, dùng một lượng lớn lá cây bọc lại, cuối cùng để vào đống than đang cháy rực.

Sard có chút vụng về trong vấn đề lột vỏ trứng, nhìn quả trứng tráng như tuyết kia, hai mắt sáng ngời, chính mình chưa ăn liền đưa đến trước mặt Dịch Liêm.

"Cho cậu, ăn trước đi."

Dịch Liêm không cự tuyệt, y liền cắn một ngụm, nhai nhai.

"Ăn ngon." Quá ngon đi.

Sard đem nửa quá trứng còn lại ăn ngay, đôi mắt xanh lam đều muốn bùng nổ.

"Ngon quá đi, bất quá sao cậu có thể biết trứng gà này còn có thể ăn như vậy?"

"Sách tôi xem có nói về nó, tôi chỉ là thực nghiệm một chút." Dịch Liêm không chút do dự đem cái nồi này ném cho đống sách mình đọc, dù sao sách y đã đọc không phải số ít.

"Nga, còn có loại sách như vậy a." Sard hoàn toàn không có một chút hoài nghi.

Khôgn bao lâu, một cổ hương vị nồng đậm liền tràn ngập trong điểm dừng chân, ngay cả các tiểu đội nghỉ ngơi bên trong cũng sôi nổi chạy ra ngoài xem.

"Ở bên kia, hương vị này là nơi đó bay đến." Có người chỉ vào một góc dưới tàn cây lớn tiếng nói, một đám người sôi nổi chạy đến.

Dịch Liêm dùng gậy đem thứ chôn dưới lửa than lấy ra, hoàn toàn không để ý đến đám người đang chạy tới, Sard cũng đồng dạng không thèm chú ý đến bọn họ mà dồn lực chú ý vào thứ mà Dịch Liêm lấy ra.

Lá cây bọc xung quanh được mở ra, mùi hương càng đậm hơn, mọi người đồng loạt nuốt nước miếng.

Thơm quá, trời ơi, sao lại có một mùi hương hấp dẫn như vậy chứ.

"Các người ở chỗ này làm cái gì!!!"

Bị người ta lớn tiếng tra hỏi, Dịch Liêm cùng Sard đồng loạt quay đầu, trăm miệng một lời: "Ăn gà."
« Chương TrướcChương Tiếp »