Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong

Quyển 4 - Chương 6: Thế giới ABO 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
CẢM ƠN BẠN NGUYỄN NGỌC HUYỀN ĐÃ ĐỀ CỬ TRUYỆN NHA 😘😘-------------------------------------------------------------

Sard cố tình đè thấp thanh âm nên nghe có vẻ khàn khàn, Dịch Liêm nhịn không được giật giật lỗ tai, màng nhĩ có chút muốn nổ tung, hơi thở ấm áp phun lên gần chỗ mẫn cảm, làm Dịch Liêm bỗng tĩnh táo lại, giơ tay che lại khuôn mặt xinh đẹp đang ửng hồng, hung hắn đẩy ra.

"Anh tưởng mình là chó sao, còn muốn ngửi, tôi lại không có tuyến thể Omega!" Nói xong, đem tay nện lên ngực Sard: "Tự thoa đi!!"

"Đừng a, có chỗ tôi không với tới được." Sard bị đẩy lên giường bỗng nhiên ngồi dậy, ôm chặt Dịch Liêm đang rời đi, đem y túm trở về.

Thân thể rơi vào một l*иg ngực ấm áp, Dịch Liêm cảm nhận được chính mình bị vây trong một hơi thở xa lạ, thân thể y cứng đờ, phía sau lưng lông tơ đều dựng lên.

cảm giác này thực kỳ quái, kỳ quái đến làm y có chút quen thuộc.

"Không nghĩ đến bế cậu còn rất thoải mái." Sard cong khoé miệng, đôi tay ở trên eo Dịch Liêm xoa xoa lại sờ sờ. Một đôi mắt xanh lâm sáng lên: "Cái eo này, con tinh tế hơn cả Omega........."

"Lăn!!"

Tiện tay trêu đùa kết cục Sard bị Dịch Liêm một đấm, thương tích mới cũ chồng lên nhau.

Chậm rì rì đem quần áo mặc vào, Sard mặt đầy oán khí nhìn mỹ nhân ở giường đối diện, đang ăn mâm xôi ngon lành: "Cậu đã nói là không ăn sao?"

Nhai kỹ nuốt chậm đem mâm xôi chua chua ngọt ngọt trong miệng nuốt xuống, Dịch Liêm fnhinf người đầy oán khí, khoé miệng cong lên, nói: "Tôi đột nhiên muốn ăn."

Nhìn chất lỏng còn xót lại của quả mâm xôi, đôi mắt Sard loé sáng, ngồi bên cạnh Dịch Liêm, đua mặt lại gần hỏi y: "Ăn ngon không?"

"Ngon." Da quả mâm xôi mỏng như cánh ve, thị quả chua ngọt, hương vị phi thường tinh tế, quả rất mọng nước, rất ngon.

"Kia cho tôi ăn một miếng đi." Sard nhịn cười, hắn thật sự muốn nếm thử.

Dịch Liêm hơi sửng sốt, đem một nửa quả mâm xôi đưa đến bên miệng hắn: "Bên này tôi chưa có cắn."

Sard nhìn hắn, trong mắt ngập ý cười, hắn thật sự không muốn cùng Dịch Liêm đoạt miếng ăn, chỉ là hiện tại nhìn y ăn đến ngon miệng, lại làm hắn có chút nhịn không được liền muốn nếm thử, há mồm cắn một miếng ngay bên cạnh.

"Ừm, hương vị không tồi, cậu cứ tiếp tục ăn."

Đối với hắn quả mâm xôi không được xem là quý giá, chỉ cần lên tinh võng là có thể mua được, đối với thân phận hoàng tử Đế Quốc mà nói, hắn muốn thì có cả một xe, chỉ là thứ này chỉ có Omega yêu thích, mà Alpha chưa từng chạm vào.

Thấy Sard thật sự không ăn nữa, Dịch Liêm mới tiếp tục ăn, cũng không có để ý nơi Sard đã cắn qua.

"Lần sau nếu đi khu tử chiến, nhớ kêu tôi." Dịch Liêm liếʍ liếʍ khoé miệng, hấp thu năng lượng hai thế giới, sức chiến đầu hiện tại của y phi thường mạnh, mấy dị thú trong khu tử chiến không thể tạo thành uy hϊếp với y.

"Cậu là bộ phận hậu cần, lại không thể sử dụng ở tiền tuyến, chạy đến khu tử chiến làm gì?"

Dịch Liêm nhìn hắn, cong khoé miệng, "Lúc trước quên nói với ánh, dù sao lần sau mấy người đi vào , nhớ gọi tôi."

"Không được." Sard lắc đầu.

"Vì cái gì, mỗi lần chúng ta đánh nhau đều ngang tài ngang sức." Dịch Liêm giơ nấm đấm trắng nõn mảnh khảnh lên, nhìn qua không hề có lực uy hϊếp.

Sard nắm lấy tay y, đem tay y hạ xuống, nghiêng đầu nhìn y, nói: "Tôi đương nhiên là biết cậu rất mạnh, nhưng nếu đi theo tôi vào đó, có lão sư cùng một đám người ở đó, quá nhiều người, không bằng chúng ta nhận một nhiệm vụ nhỏ, thế nào?"

Dịch Liêm nghĩ nghĩ, cảm thấy Sard nói rất có đạo lý, gật đầu.

"Được."

Vị trí cũ trong thư viện, Dịch Liêm cầm một quyển sách trên tay lẳng lặng lật xem.

"Cậu cư nhiên cũng xem sách về thực vật a." Cô ta cố tình đè nén thanh âm của mình xuống thấp nhất, chính là Anyala.

Dịch Liêm ngẩng đầu làm như không hề biết cô ta là Omega, đúng là giả Beta thật không dễ dàng, khu vực học viện này nhiều Alpha như vậy, thời thời khắc khắc phải phòng bị, để tránh bị phát hiện giới tính thật của mình, còn đem giọng nói dễ nghe của mình đè thấp xuống.

Y chú ý tới người này nhiều lần đều uống một viên thuốc, hẳn là thuốc áp chế kỳ động dục.

"Cậu........"

"Tôi là Laya."

Dịch Liêm: ".........Nga, là cậu a, xin chào." Tôi chỉ muốn biết là cô muốn làm gì, cũng không phải là muốn hỏi tên của cô, cái bệnh mù mặt đáng chết này.

Anyala ngồi xuống đối diện Dịch Liêm, trải qua khoang thời gian sống chung trong một ký túc xá, cô ta thật sự nhận ra mình không hề hiểu gì về người này, thật giống như là nhận thức kiếp trước khác hoàn toàn với bây giờ.........Bất quá cẩn thận nhớ lại kiếp trước sống trong phủ tổng thống Liên Bang mình vô cùng nóng nảy, muốn bình tĩnh quan sát người này tất nhiên là không có.

Cô ta kiếp trước cùng Thượng Dịch Niên biết nhau, là khi hệ thống phân phối hôn nhân, khi đó tính tình y đã không tốt, có phải hay không tỏng khoảng thời gian còn ở đây đã xảy ra chuyện gì, mới khiến tính tình y biến đổi lớn như vậy?

Nhớ không được, Anyala không nghĩ về nó nữa, nếu y về sau có chuyện gì khó xử, cô ta liền giúp một tay, cô ta rất thích Thượng Dịch Niên của hiện tại, nếu y vẫn như hiện tại thì tốt.

"Cậu như thế nào đột nhiên lại có hứng xem sách về thực vật? Chẳng lẽ cậu đối với những loại thực vật này có hứng thú?"

"Ừm, nhìn chúng rất thú vị." Dịch Liêm lộ ra nụ cười nhạt, y lật qua thêm một trang nữa, nhìn đến hình ảnh và tên của nó, đôi mắt hơi hơi sáng lên.

Bức ảnh trong sách là một loại cây lớn lên giống như trúc, cây này có tên là: cây tỏi trời, không độc, ăn được, mùi vị kỳ quái, mà thứ này chính là tỏi qua ngàn năm tiến hoá, hiện tại đã thành hình.

Nơi này tuy là thế giới công nghệ cao, nhưng nhân loại đã rời khỏi địa cầu, tiến vào vũ trụ, rất nhiều nên văn minh đã bị lãng quên, tỷ như: Nấu nướng, nơi này sẽ không cung cấp thức ăn ngon, mỗi phần cơm sẽ là dịch dinh dưỡng, gia đình có hoàn cảnh tốt hơn sẽ có rau dưa cùng trái cây.

Ai, quá bi thảm đi.

Y trước tiên muốn đi theo Sard vào khu tử chiến không phải là muốn vui chơi, mà là vì tìm một ít nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị, nếu thành công có thể gửi thư về nhà, nhờ người ba tổng thống mở vài quán ăn, làm ra hương thơm mỹ vị, đảm bảo có thể kiếm bộn tiền, rốt cuộc kẻ nhiều tiền nhất Liên Bang sẽ là mình.

Kỳ thật, y là con một của tổng thống nên thật sự không cần thiết đi tìm phiền não, nhưng không còn cách nào khác, bởi vì 5 năm sau Liên Bang khủng hoảng tài chính, dẫn tới tổng thống baba lầm vào tuyệt cảnh, toàn bộ Liên Bang loạn thành một đoàn, những tên có dã tâm bừng bừng nhân cơ hội mà động thủ, Liên Bang đại loạn, lúc này lại cùng Đế Quốc phát sinh cọ xát, cuối cùng hiệp ước đồng minh bị xé bỏ, hai bên lâm vào chiến đấu.

Y đi vào thế giới này, làm con trai của tổng thống Liên Bang, đương nhiên muốn dốc hết sức lực vì baba vượt qua nguy cơ lần này, cho nên, y cần rất nhiều tiền, nó phải là một khoản tài chính kếch xù.

Hai người nói vài câu rồi đọc sách của riêng mình, lâu lâu lại nói cùng nhau vài câu.

Sard cảm thấy chính mình thật là mê muội, vì một tên Alpha gọi là Thượng Dịch Liêm mà mê muội mất y chí, hai người bọn họ ở chung phòng ký túc xá cũng sẽ không thể ngăn lại được cái ý nghĩ bất lương này.

Biết rõ người này sau khi tan học đều sẽ đi thư viện đọc sách, hắn liền cố ý đi đường vòng, nhìn thân ảnh ngập chìm trong ánh hoàng hôn ấm áp, đều chỉnh lại trái tim đang đập loạn xạ.

"Sard, cậu làm sao vậy?" Một bạn học tên là Armani hỏi hắn, hắn là con của một thượng tướng Đế Quốc, từ nhỏ đã quen biết Sard.

"Không....." Sard lắc đầu, một tay đem Armani đến gần, thấp giọng nói: "Tôi hỏi cậu, nếu thời thời khắc khắc cậu luôn nghĩ về một người, nhìn người đó liền vui vẻ, không thể để y chịu bất cứ uỷ khuất............"

"Điện hạ......."

"Như thế nào?"

"Người có phải hay không đang coi trọng một Omega?! Mau nói đó là ai đi?" Tinh thần bát quái cuae Armani bỗng chốc bùng cháy.

"Không......." Đang muốn mở miệng nói chuyện, Sard liền nhìn thấy người ngồi bên trong thư viện, hai mắt bỗng sáng lên, bỗng nhiên nhìn đến thân ảnh kế bên thì liền mất hứng.

Như thế nào lại là cái tên Beta kia, hắn đã rất nhiều lần nhìn thấy Thượng Dịch Niên cùng Beta ki ngồi chung nói nói cười cười.

"Đi!!"

"Đi đâu.....Di, kia không phải là thiếu gia của tổng thống Liên Bang sao!!" Armani biết Thượng Dịch Niên là ai, có thể cùng hoàng tử Đế Quốc đánh nhau đến lớn, thật sự cũng khôgn có mấy ai.

Nguyên bản tưởng rằng người này rất khó ở chung, bất quá về sau quan thuộc, phát hiện y cũng thật sự không tồi.

Kéo ghế dựa kế bên, Sard dùng sức mà ngồi xuống, đem một quyển sách tuỳ ý mà chọn được, Armani cũng ngồi ở đối diện, đối Anyala và Dịch Liêm lộ ra tươi cười.

Hoàng tử như thế nào lại chạy tới thư viện, khôgn phải đang cùng hắn chơi đấu cơ giáp rất vui sao.

Dịch Liêm quay đầu nhìn hắn cười cười: "Cậu........."

"Tôi là Sard a, cục cưng."

Armani, Anyala: Điện hạ, bảo bối có thể tuỳ tiện gọi một Alpha như vậy sao?

"Tôi biết Sard, gần đây tôi có thể nhớ rõ........."

"Cậu nhớ rõ mặt tôi?!" Quả nhiên quyết định lúc trước cùng người này ở chung, quả là chính xác, có hiệu quả rồi a.

"Không nhớ rõ mặt, tôi chỉ nhớ màu tóc, màu vàng chói loá, toàn trường đều không có ai tóc vàng loá mắt như anh."

Armani:..........Còn có loại thao tác này a!!

Anyala: ".......Bạn học Thượng, cậu là một Alpha, không thể tuỳ tiện khen tóc của Alpha khác."

"Vì..........." Đang muốn mở miệng hỏi vì cái gì, Dịch Liêm bỗng dừng lại, y không nhớ rằng khen tóc người khác có ý tứ khıêυ khí©h gì a, sau đó, y liền đối diện với đôi mắt xanh lam của Sard, nó nồng đậm ý cười.

Bộ dáng đắc ý dạt dào kia, cư nhiên cùng Nguỵ Vũ có vài phần giống nhau, đột nhiên quay đầu đi không cùng hắn đối mặt......Dịch Liêm tỏng lòng hơi lệch nhịp, sao có thể......Rõ ràng không giống nhau a.

Sard hoàn toàn không biết một khắc trước Dịch Liêm còn tốt, như thế nào lại trở nên tối tăm.

"Cậu không thoải mái sao?"

"Không sao..........."

Xem bộ dáng ỉu xìu buồn bã của y, Sard có chút không biết phải làm sao, ánh mắt dùng lại trang sách Dịch Liêm đang đọc dở: "Cậu xem mấy bức tảnh này làm gì, cái cây này tôi đã từng thấy qua."

Dịch liêm lập tức dời đi sự chú ý, ánh mắt ám trầm bỗng sáng lên.

"Ngày mai không có tiết học, đợi lát nữa chúng ta đi nhận nhiệm vụ, ngày mai, tôi mang cậu đi."

"Được!!"
« Chương TrướcChương Tiếp »