Tốc độ công kích của Dịch Liêm vô cùng nhanh, Sard rõ ràng đã có sự chuẩn bị, lưu loát ngăn cảm mọi công kích của y, đôi mắt xanh lam sáng lên, hai người một công kích một phòng thủ, trong nháy mắt đã đánh gần được mười mấy chiêu.
"Cậu......Các cậu không cần đánh........" Kobe nhìn hai người bắt đầu xung đột rồi lao vào đánh nhau, cậu ta gấp đến mồ hôi đầy đầu, muốn đi lên ngăn cản, chính mình lại chỉ là một Beta, nếu lao vào khả năng sẽ bị hai Alpha này đánh chết.
"A............."
Lực đạo của Sard không dừng lại, một chân đem hộp nhỏ đá bay ra ngoài, thiếu chút nữa đập vào người khác, một tiếng la vang lên, động tác hai người dừng lại, chân Dịch Liêm không vững thiếu chút nữa té ngã, được Sard dùng một tay ôm lại, cánh tay vòng qua eo y.
Quá tinh tế.
Trước kia cùng người này giao đấu, mỗi lần như vậy trên người đều xanh xanh tím tím, nhưng từ trước đến nay không biết rằng nó tinh tế như vậy, hơn nữa xúc cảm còn rất tốt a.
Cánh tay trên eo nóng như hơi nóng của bàn ủi, rắn chắt và vô cùng có lực, Dịch Liêm chậm rãi đem mặt quay đi, dùng cặp mắt đào hoa mê ly nhàn nhạt nhìn hắn.
"Buông ra."
Một cỗ tê dại lướt qua, Sard chậm rãi buông ra vòng eo nhỏ mà mình đang ôm.
Cư nhiên..........Có chút luyến tiếc a.
Dịch Liêm lui về sau một bước, sửa sang lại nếp nhăn trên quần áo, ánh mắt nhàn nhạt dừng trên người người nọ: "Cô là ai?"
"Xin chào, tôi là Laya. Nada." Đây là thân phận giả mà cô ta sử dụng, ánh mắt đánh giá Dịch Liêm từ trên xuống dưới, Anyala trong lòng có chút khẩn trương, quả nhiên lúc trước chính mình đã nhìn hoa mắt mà nhìn lầm.
Cô ta nghĩ rằng sau khi mình trọng sinh, chính mình sẽ không có bất cứ quan hệ gì với Alpha này, không nghĩ tới lại gặp y ngay chỗ này.
"Tôi là Thượng Dịch Niên, hệ chế tạo cơ giáp."
"Tôi là Sard. Jacques, hệ chỉ huy."
"Còn tôi là.....Tôi là Kobe, A mạn, hệ lập trình."
"Tôi là học sinh của hệ Quân Y."
Dịch Liêm nghe được lời Anyala nói, hơi hơi sửng sốt, đang lúc muốn nói chuyện, hệ thống trong đầu vang lên.
[Đinh! Hệ thống nhắc nhở, trước mắt cốt truyện đã rời quỹ đạo 20%.]"Loại thông báo này lúc trước không có a."
[Chủ nhân đã thoát khỏi khống chế của hệ thống Chủ Thần, số liệu hệ thống một lần nữa sẽ được sắp xếp lại, hệ thống sẽ tuỳ cấp bậc của chủ nhân mà tăng lên, đây là công năng giám sát hệ thống vừa mới mở khoá ra được.] Hệ thống giải thích cho Dịch Liêm.
"Cái công năng này không tồi." Dịch Liêm đã hiểu những gì mà hệ thống giải thích, nếu y hấp thụ đủ năng lượng thế giới, sáng tạo ra không gian của cá nhân, linh hồn bị hệ thống Chủ Thần khống chế cũng đã thoát khỏi tay nó, số liệu một lần nữa được sắp xếp lại, y hoàn toàn trở thành người nắm giữ mọi thứ của bản thân.
Sard nhìn thấy Dịch Liêm nở nụ cười nhạt với Anyala, khoé miệng đang cong bỗng nhiên chùn xuống, không có chút cao hứng.
Hơi hơi nghiêng người ngăn cản tầm nhìn của hai người, nói: "Ký túc xá đã đủ người, tôi tính tình cũng ôn hoà từ nhỏ đã nhận thức cậu ấy, vậy tôi và cậu ấy một phòng."
"Cậu...........Các cậu cùng phòng hẳn là không vấn đề, nhưng..........Nhưng là......" Kobe đỡ mắt kính, có chút hoảng loạn.
"Các cậu không thể đánh nhau." Anyala nói, quyết định che giấu giới tính của mình khi đã đến học viện Yarota, cô ta liền nghĩ sẽ ở chung phòng với người khác, làm cô ta ngoài ý muốn chính là Thượng Dịch Liêm cư nhiên sẽ ở cùng ký túc xá với mình, cô ta không muốn tiếp xúc quá nhiều với y.
Hơn nữa hai người này lại là Alpha có huyết thống vô cùng tinh khiết, cùng họ ở chung một phòng, thực dễ dàng bị phát hiện bí mật, mà người mang mắt kính lại là Beta, chỉ cần cô ta đúng hạn tiêm vào thuộc ức chế liền không thành vấn đề.
"Không đánh." Sard nhìn Dịch Liêm nhếch miệng lộ ra ý cười, lại muốn ôm vai y.
Dịch Liêm tránh đi cái móng vuốt sắp chạm vào mình, đem cái hộp ngã trên mặt đất nhặt về, cứ nghĩ rằng thế giới này nam chính cũng sẽ là người kia.
Ánh mắt không khỏi dừng ở trên gương mặt tuấn mỹ phi phàm, toàn thân đều có cảm giác không đúng, đôi mắt không phải là mắt phượng hẹp dài, môi cũng không mỏng và gọi cảm, hình dạng cũng không giống, thanh âm nói chuyện đều khác nhau.
Hắn có thể hay không...........
Lông mi nhẹ nhàng rũ xuống, che lấp đi mất mát trong mắt chợt loé.
"Cậu bị làm sao vậy?" Sard đưa mặt lại gần, không biết vì cái gì, rõ ràng người một biểu tình cũng không có thay đổi, nhưng hắn lại cảm nhận được sự mất mát của người này.
"Không có, chỉ là có chút mệt." Dịch Liêm thu liễm lại suy nghĩ, biểu tình nhàn nhạt nói: "Nếu đã phân phòng xong rồi, thì tôi đi nghỉ ngơi đây."
Thời điểm y báo danh thì có dùng chút thủ đoạn nhỏ, mục đích chính là muốn ngăn cản Anyala cùng Sard ở chung một phòng, hiện tại múc đích đã đật được, rất là không tồi.
[Đinh! Hệ thống nhắc nhở, trước mắt cốt truyện đã rời quỹ đạo 30%.]Nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống, tâm tình nguyên bản có chút tối tăm, không khỏi tốt lên một chút.
Thế giới này không có hắn, chắc thế giới tiếp theo có thể nhìn thấy, muốn hoàn thành nhiệm vụ thật nhanh.
Dịch Liêm nói mình mệt, liền thực sự đi ngủ, phòng ký túc xá rất lớn, bên trái bên phải mỗi nơi một cái giường, sau khi tiến vào phòng, Dịch Liêm đem đồ của chính mình đặt xuống giường, đi phòng tắm để tắm rửa một phen, nhìn chiếc giường đơn trống rỗng, bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Y không lừa bọn họ, thật sự là quá mệt mỏi, hiện tại cục diện Liên Bang thoạt nhìn bên ngoài rất tốt, cha y còn một nửa nhiệm kỳ, cũng đã có người mang lòng xấu như hổ rình mồi.
Y không chọn hệ chỉ huy trừ bỏ vì nữ chính, thì chính là muốn vì cha mà chia sẻ một phần áp lực, cũng là một biến số trong Liên Bang, thân là con trai của người đó, y không có hứng thú tiếp nhận chức vị đó.
Nguyên bản là Dịch Liêm đi bằng phi thuyền của phủ tổng thống để đến học viên Yarota, nhưng vừa cất cánh không lâu liền xuất hiện trục trặc, trong khoang thuyền xuất hiện một người khả nghi, may mắn là tính cảnh giác của y vô cùng cao, đem những người đó đều bắt lại hết.
Sau đó liên hệ với người cha tổng thống báo cao tình huống, y liền đổi thành xe dân vận bình thường, thân là đích tử của tổng thống, y từ nhỏ sử dụng đều là đồ tốt nhất, nhưng người đó tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng y sẽ cùng nhóm dân chúng cùng nhau ngồi trên tàu dân dụng.
Tuy rằng có người bảo vệ, nhưng y không thể không đề cao cảnh giác, một đường bay thần kinh vô cùng căng thẳng, trên đường đã đổi 3 trạm tàu bay mới có thể đến học viện Yarota.
Cơ thể lăn trên giường, thực nhanh nhắm mắt lại, tiếng hít thở vững vàng bắt đầu vang lên thì cửa phòng bị mở ra.
Một người nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Sard đi vào liền nhìn thấy người đang ngủ say trên giường.
Thật đúng là con sâu ngủ mà.
Bóng dáng đứng cạnh cửa có chút đơn bạc, Sard cảm thấy người này quá giống lúc nhỏ, rồi lại cảm thấy vô cùng kỳ quái, hiện tại bộ dáng này mới làm hắn cảm thấy thuận mắt.
Trầm mặt một lát, lại lẳng lặng rời khỏi phòng, thời điểm hắn trở lại, trong tay ôm hai bộ mền gối.
Cách làm có chút vụn về đem giường đệm trải xong, Sard quay đầu liền nhìn đến người đang ngủ kia không biết khi nào đã lật người, ngủ thật sự sâu.
Da người này thật trắng nõn, hoàn toàn không giống một Alpha, dung mạo thật sự tinh xảo xinh đẹp, so với Omega đều đẹp hơn vài phần, ánh mắt Sard hơi dao động, thực nhanh liền phát hiện một tầng quầng thâm dưới mắt của y.
Người này đã bao lâu không được ngủ rồi? Khó trách chỉ cần nằm lên giường là ngủ ngay, không chút do dự đi qua, cúi người nhẹ nhàng đem người bế lên.
Cảm giác của Alpha phi thường nhạy bén, khi đem người bế lên, xác định Dịch Liêm vẫn còn ngủ, hoàn toàn không có dáu hiệu tỉnh lại, trái tim của Sard bình tĩnh lại, đem người nhẹ nhàng đặt lên giường thật ngay ngắn.
Tựa hồ cảm giác được sự thoải mái, người đang ngủ say nhăn mày hơi hơi thả lỏng lại, khoé miệng Sard cong lên, đang lúc hắn muốn đứng lên, tay đột nhiên bị giữ lại.
Hắn ngẩn người cho rằng Dịch Liêm đã tĩnh lại, quay đầu nhìn lại, người vẫn còn đang nhắm nghiền mắt, lại gắt gao nắm chặt tay mình, đôi môi trơn bóng nhạt màu hơi hơi giật giật.
"Không được đi........."
Trong lòng khẽ động, tựa như có một cái lông vũ khều nhẹ vào tim mình, Sard thoe bản năng nắm lấy tay Dịch Liêm.
"Tôi sẽ không đi."
Mới vừa nói xong, tay đnag nắm tay hắn buông ra, Dịch Liêm thu hồi bàn tay, trở mình, đem mặt mình chôn vào gối đầu, hàm hàm hồ hồ nói thầm một câu, ẩn ẩn còn mang theo vài phần ghét bỏ: "Không giống nhau........"
Khoé mắt Sard nheo lại, có một loại cảm giác muốn xách người lên mà chất vấn, nhưng động tác lại hoàn toàn bất đồng, nhẹ nhàng kéo chăn qua đắp lên người y thật hoàn hảo.
Thời điểm Dịch Liêm thức dậy thì trời cũng đã tối, y ngáp một cái bò dậy, có chút mơ hồ chính mình không phải ngủ trên giường, ánh mắt nhàn nhạt nhìn giường đệm đã được trải tốt, rốt cuộc cũng phản ứng lại.
Phòng này chỉ có y và Sard, không thể nghĩ đến cảnh mà hoàng trưởng tử của hoàng thất Đế Quốc trải giường cho mình.
Không tốt chút nào.
Cửa phòng bỗng bị đẩy ra, Sard ôm một đồ vật tiến vào, nhìn đến người đang ngồi phát ngốc trên giường nhje nhướng mày, đem đồ vật đều để lên mặt bàn.
"Tôi đã lấy vật dụng của hai chúng ta về rồi." Sard vỗ vỗ mấy thứ để trên bàn.
Đồng phục học viện Yarota, ngay cả áo lông cũng được định chế riêng, cho nên mọi học sinh không cần mang bất luận quần áo gì khi đến đây, bởi vì chúng không dùng được, đương nhiên, về vấn đè quần áo phải tự mình giải quyết.
"Cảm ơn, anh.........."
"Tôi biết cậu lại quên mất, tôi là Sard."
Dịch Liêm:.................
Cái biểu cảm trên mặt người này làm cho y có điểm chán ghét.
"Cái này cho cậu." Sard đem một cái hộp đưa cho Dịch Liêm.
"Đây là........" Dịch Liêm mở hộp ra, từ bên trong rút ra một cái bọc màu đen bên trong đựng qυầи ɭóŧ của nam, đúng là hết chỗ nói.
"Tôi không biết số đo, liền lấy sô đo của mình mua cho cậu."
"Cảm ơn, nhưng tôi không dùng được." Dịch Liêm dùng ngón tay lâu lấy quần rồi lôi ra.
Ánh mắt của Sard lướt qua trên người y, khoé miệng cong lên nở nụ cười ý vị sâu xa.
Dịch Liêm:............