Quyển 4 - Chương 2: Thế giới ABO 2

Bề ngoài cùng năng lực của Thượng Dịch Niên đều rất xuất sắc, nhưng Anyala cũng không thích nguyên chủ, bởi vì Thượng Dịch Niên có bệnh mù mặt, hai người lúc sinh hoạt chung cũng giống như người lạ.

Cho nên cô ta oán hận nguyên chủ gián tiếp đẩy chính mình rơi vào âm mưu của mẹ kế, về sau, Thượng Dịch Niên sắp trở thành người thừa kế của chiếc ghế tổng thống Liên Bang, ngay lúc này, một nữ nhân xuất hiện bên cạnh Thượng Dịch Niên, đó chính là em của Anyala.

Bởi vì chứng mù mặt, Thượng Dịch Niên đem em gái nhận sai thành vợ mình, hơn nữa cô em gái đã có con của nguyên chủ, Anyala hướng toà án Liên Bang tối cao đệ đơn kiện, lại phát hiện tư liệu hôn nhân của mình cùng Thượng Dịch Niên trống rỗng.

Trên cơ sở dữ liệu phân phối ngẫu nhiên, viết tên em gái, Anyala bị đuổi ra khỏi phủ tổng thống.

Nhiều năm qua vẫn luôn bị mẹ kế và em gái khinh nhục, giờ phút này liền bùng nổ, Anyala bắt đầu điều tra mẹ kế cùng em gái đã làm trong thời gian này và lúc trước, lại ngoài ý muốn phát hiện chân tướng về cái chết của mẹ ruột.

Sau đó, Anyala liền chết đi.

Kế đó, cô ta được cơ hội trọng sinh.

Sống lại một kiếp, Anyala không nghĩ lại làm một người nhu nhược không thể quyết định vận mệnh của một Omega, cô ta không nghĩ mình chỉ mới 18 tuổi lại bị mẹ kế âm mưu gả cho một Alpha cấp thấp tình tính không tốt, cuối cùng còn bị chính em gái thay thế hết thảy mọi thứ.

Đồng thời, cô ta còn phải đem người mẹ kế độc ác chính tay đẩy mình xuống từ trên mái nhà cùng với cô em gái thích cướp đồ của người khác.

Anyala từ chợ đen mua được một loại thuốc ức chế làm chậm lại kỳ động dục, còn tạo ra một thân phận giả, giả dạng thành Beta tiến vào học viện quân sự Yarota, trở thành học viên ưu tú nhất hệ chế tạo cơ giáp.

Ở học viện Yarota, cô ta gặp gỡ hoàng tử của Đế Quốc Sard. Jacques, trở thành bậc thầy chế tạo cơ giáp riêng của người đó.

Trong một lần thực chiến dã ngoại, Anyala bị mất thuốc che giấu giới tính, bị Sard phát hiện cô ta là một Omega, sau đó ở trong hang động bị Sard đánh dấu.

Hai người sau khi phát sinh quan hệ, dưới sự giúp đỡ của Sard, cô ta rốt cuộc tìm được chứng cứ mệ kế hại chết mẹ mình, liên thủ đem mẹ kế đua vào ngục giam Liên Bang, đồng thời cũng đem người em gái gián tiếp hại chết mình thân bại danh liệt, sau đó bị trục xuất khỏi gia tộc.

Nhưng thời điểm Anyala phát hiện mình thích Sard, Đế Quốc cùng Liên Bang đang quyết liệt triển khai một trận đại chiến.

Anyala không thể không đi theo cha mình trở về Liên Bang, khi thế cục hai bên đang căng thẳng quyết liệt, Liên Bang bỗng xuất hiện dị thú tập kích, thương vong thảm trọng.

Tổng thống Liên Bang cùng cha Anyala cũng tỏng lần tập kích này mà chết đi, toàn bộ Liên Bang chia năm xẻ bảy, đối mặt với nguy cơ cửa nát nhà tan, Anyala cũng không từ bỏ, cô ta gặp mặt Sard, hướng hắn thổ lộ, trở thành người duy nhất cô ta tín nhiệm.

Cô ta dựa vào khả năng chế tạo cơ giáp ưu tú cùng năng lực lãnh đạo của mình, dẫn theo một đám người bàn hoàng bất an chi viện cho tiền tuyến, dần dần, không biết bắt đầu từ khi nào cô ta trở thành trụ cột cho đám người sống sót còn lại của Liên Bang.

Dị thú tấn công quá mức cường đại, lúc này từ tiền tuyến truyền đến tin quân lính bị trọng thương, bởi vì viện binh không đủ, Anyala dẫn dắt một ít nhân viên tiến đến hỗ trợ, nhìn thấy Thượng Dịch Niên đang thoi thóp.

Nguyên lai nguyên chủ ở tiền tuyến không màng nguy hiểm, đánh lui dị thú, bức cho đám dị thú còn lại không thể không tạm thời rút về, mà chính bản thân mình cũng bị trọng thương.

Thượng Dịch Niên không biết cô ta là ai, bởi vì sống lại một kiếp, bọn họ không có gặp mặt, nhưng nguyên chủ lại nói ra tên Anyala của cô ta.

Nguyên lai, Thượng Dịch Niên vẫn luôn cùng Sard bảo trì liên hệ, quân đội Đế Quốc đang trên đường đến cứu viện, nguyên chủ nhận ra Anyala bởi vì cô ta mang vòng cổ của Sard, thực ra, Sard vẫn luôn nhớ mãi không quên Anyala, hai người trừ mỗi lần trao đổi thống tin, thì chính là nói mấy chuyện liên quan về Anyala.

Thượng Dịch Niên phái người đi qua nhà chính của Anyala, lại không tìm được cô ta, bởi vậy đối với người lớn lên từ nhỏ cùng mình vô cùng áy náy, về sau, lại có tin tức về cô ta truyền đến, nói cô ta vẫn còn sống.

Vì để kéo dài tình hình chiến đấu trong khi chờ đợi quân chi viện của Đế Quốc, nguyên chủ không thể không dùng chiến lược nguy hiểm nhất tự mình dẫn người đến đánh trọng thương con đầu đàn.

Lúc trước khi chết, Thượng Dịch Niên đem thông tín khí duy nhất có thể liên lạc với Sard giao cho Anyala, đồng thời còn có huy chương tổng thống.

Anyala rốt cuộc liên hệ được cho Sard, quân chi viện của Đế Quốc đuổi đến nơi, dị thú đã bị đánh chết.

Sau cuộc chiến, Toàn bộ Liên Bang bị huỷ diệt, bởi vì huy chương tổng thống nằm trên tay cô ta, Anyala dưới sự trợ giúp của Sard, trở thành tổng thống suy nhất trong lịch sử Liên Bang là Omega, cuối cùng hai người kết hôn, Đế Quốc cùng Liên Bang cùng người dân xem cuộc hôn nhân của họ chính là minh chứng cho hoà bình vĩnh cửu của hai bên, về sau trở thành giai thoại kinh điển cho đời sau.

Từ cốt truyện nguyên bản, nữ chính tính tình cũng không tồi, tuy rằng không vui mừng ra mặt khi người chồng kiếp trước của mình lâm vào nguy hiểm, chỉ đem người kiếp trước hại chết mình phải chịu kết cục xứng đáng, và cũng không có làm chuyện gì xấu xa với Dịch Thượng Niên.

Có lẽ cô ta cảm thấy chính mình cùng Thượng Dịch Niên không có bất cứ nợ nần gì cả.

Đi trên con đường nhỏ trong rừng, Dịch Liêm nhẹ nhàng nâng đầu lên, nhìn một nhánh cây có một bông hoa lan, khoé miệng lộ ra nụ cười nhạt, giơ tay nhẹ nhàng nâng lên ngắt lấy bông hoa.

"Mày là một đoá hoa rất xinh đẹp, nhưng tao xin lỗi, tao sẽ cướp đi ánh mặt trời của mày, bất quá mày sẽ không bởi như vậy mà khô héo đâu, cứ yên tâm."

Ánh sáng mặt trời tươi đẹp xuyên qua từng kẽ lá cọ lên mặt thiếu niên, tóc đen uốn cong, mắt đen hư hắc thạch, đôi mắt cong cong nhiễm ánh cười, nhẽ nhàng nhấp khoé miệng, cả người như bị bịt kín bởi một tầng hương hoa nhàn nhạt.

Quá đẹp.

Quỹ đạo đôi mắt bỗng chuyển đến lên người một thiếu niên, cẩn thận thăm dò rồi tiến về phía trước, liền nhìn đến một hình ảnh đẹp đẽ đến nao lòng.

Đôi mắt của Anyala tràn ngập sự không dám tin hai mắt trợn to, đôi môi như cánh hoa giật giật, trái tim kinh hoàng đập loạn nhịp.

Như thế nào sẽ là người đó.

Hít sâu một hơi, mạnh mẽ đem tầm mắt nhìn người kia xé mở, lui nhanh về sau vài bước, đem mình nép sau gốc cây.

Thượng Dịch Niên sẽ lộ ra biểu tình như vậy sao?! Trời a, cô ta nhất định là dang nằm mơ, rõ ràng kiếp trước người này như đạn pháo a, hơi khó chịu liền phát giận khắp nơi.

"Nhìn lầm rồi." Đúng, không sai, khẳng định là cô ta đã nhìn lầm.

Chờ đến khi trái tim từ từ bình tĩnh lại, cô ta lại nhìn lén lần nữa, kết quả chỉ thấy cây hoa ngọc lan..........Còn người thì biến mất rồi.

"Quả nhiên là mình nhìn lầm."

Ký túc xá học viên Yarota, thành lập ở khu vực trung gian của Liên Bang cùng Đế Quốc, tinh cầu này cũng bởi vì ý định muốn xây dựng học viện, nên được mệnh danh là: Yarota.

Học sinh nhập học từ 16 tuổi, trừ bỏ những ngày lễ, thì ngày thường đều sẽ ở trên tinh cầu này.

Thế giới này có sử dụng công nghệ cao cũng giống như hoàn cảnh sinh hoạt ở thế giới thực của y, liền tỷ như thiết bị đầu cuối cá nhân, Dịch Liêm liền dùng đến vô cùng thuần thục.

Đem thiết bị đầu cuối cá nhân liên kết với hệ thống trong trường, nộp lên đơn nhập học và chọn khoa, hệ thống sẽ cho học sinh nhạp một dãy số, dãy sô này được sử dụng vô cùng rộng rãi, trừ bỏ là học sinh mới nhập học hay năm hai năm ba, thì vẫn sẽ dùng dãy sô này làm số tài khoản, đăng nhập vào web của trường sẽ được đăng ký tài khoản, nó được xem như vé thông hành.

"Ký túc xá là khu A toà nhà số 3 phòng 303 tầng 7." Khoé miệng Dịch Liêm cong lên cười khẽ.

Thời điểm đến học viên vô cùng sớm, Dịch Liêm liền xem kỹ càng tỉ mỉ bản đồ học viên Yarota, hơi nhớ lại, y liền biết vị trí ký túc xá, khoảng cách cũng không tính là xa, chỉ cần vài phút liền đến nơi.

Ứ coi như là đi tản bộ đi.

Khi Dịch Liêm đến ký túc xá, bên trong phòng đã có người, là một thiếu niên Beta mang cặp kính vô cùng dày.

"Xin chào, tôi là Thượng Dịch Niên."

"Chào........Chào cậu, tôi là Kobe thuộc hệ lập trình." Kobe có chút căng thẳng nên nói loạn.

"Tôi là học viên của khoa chế tạo và tu sửa cơ giáp."

"Cậu không phải hẳn là giống tôi, ở hệ chỉ huy sao!!!" Thanh âm vô cùng dễ nghe trong đó có vài phần nghiến răng nghiến lợi, cánh tay từ phía sau vươn tới, câu lấy vai Dịch Liêm.

Dịch Liêm chậm rãi quay mặt lại, nhìn gương mặt anh tuấn, tóc vàng mắt xanh: "Anh..........."

"Biết là cậu đã quên, tôi là Sard!"

"Chúng ta lúc ở trước cổng đã gặp qua, còn nhớ rõ chứ." Hừ, cái người này mù mặt, chắc đến cả một sợi tóc cũng đều không nhớ.

Bị Sard câu lấy bả vai, Dịch Liêm có chút không được tự nhiên thân thể hơi căng thẳng, lưng của y cọ đến bờ ngực săn chắc phía sau, xúc cảm vô cùng tốt a, nhiệt độ cơ thể nóng rực xuyên qua lớp quần áo, làm y không được tự nhiên.......

"Anh có thể hay không thu hồi móng vuốt." Dịch Liêm trừng mắt nhìn cánh tay đang đặt lên người mình, cánh tay thon dài, cũng không to rộng.....là có chút nhỏ.

Sard muốn cao hơn nửa đầu so với Dịch Liêm, hắn rũ mắt nhìn xuống, vừa lúc nhìn đến sườn mặt tinh xảo của người trong ngực, lông mi kia cũng thật dài.

Muốn sờ sờ a.......Tay có chút ngứa.

"Không được, cậu còn chưa có trả lời tôi, vì cái gì lại báo danh vào hệ chế tạo và tu sử cơ giáp, mà không phải là hệ chỉ huy!!" Loại thân phận giống bọn họ, chỉ có trở thành người lãnh đạo tài ba, mới có thể tiếp tục bò lên trên.

Đế Quốc ké dài huyết mạch truyền thừa của hoàng gia, hắn là hoàng trưởng tử của Đế Quốc, chỉ cần hắn đủ ưu tú, dời kế tiếp chính là hắn, mà Liên Bang chọn chế độ tuyển cử, tổng thống đương nhiệm là cha Dịch Liêm, ngồi trên ghế đã 50 năm có để đảm bảo một nửa, hoàn toàn có thể mở rộng một con đường cho con mình, đồng dạng chỉ cần Thượng Dịch Niên đủ ưu tú, tiếp nhận chức vị của cha mình cũng không phải không có khả năng.

Nhưng hiện tại người này không lựa chọn sẽ thống lĩnh quân đội trong tương lai, mà là chế tạo cơ giáp.......Như vậy liền sẽ từ bỏ vị trí kia.........

Sard nghĩ như vậy đôi mắt co chút đỏ lên, trong lòng nổi lên vô số bất an chính mình bị vứt bỏ.

"Bởi vì đối với chế tạo cơ giáp vô cùng hứng thú." Cánh tay đặt lên vai y đột nhiên tăng lực tay, làm y có chút đau, Dịch Liêm hơi nhăn mày: "Buông tay anh ra!"

"Không bỏ!"

"Anh sẽ hối hận." Thanh âm thanh triệt nhiễm vài phần lạnh lẽo, Dịch Liêm đột nhiên ra tay.

"A......................"