Nơi này là một mảnh hắc ám vô tận, chỉ có một chút ánh sáng màu trắng dị thường có thể dùng mắt thường nhìn thấy được.
"Nơi này là đâu?"
Nhìn ánh sáng đang đến gần mình, Dịch Liêm chậm rãi vươn tay, đóm sáng nho nhỏ kia dừng lại trên ngón tay y.
[Đây là không gian độc lập do ngài sáng tạo ra, ngài là chủ nhân của nó.]"Ta tạo ra?"
[Đúng vậy, sau khi ngài hấp thu đủ năng lượng thế giới liền có thể tự mình sáng tạo ra không gian độc lập thuộc về mình, ở nơi này hệ thống Chủ Thần không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của ngài.]Nói cách khác giờ phút này, Dịch Liêm mới hoàn toàn thoát khỏi uy hϊếp của hệ thống Chủ Thần, nơi này chính là một nơi để ẩn nấp vô cùng tốt, chỉ là hiện tại năng lượng của y không đủ để chống lại hệ thống Chủ Thần, cũng không thể rời khỏi thế giới giả lập này.
Dịch Liêm hai mắt sáng ngời, nói: "Cái chấm sáng màu trắng này là thứ gì?"
[Chính là ký ức của thế giới, sau khi năng lược thế giới bị hấp thu, sẽ ngưng thành một chấm sáng màu trắng, thế giới sẽ hoàn toàn bị đóng băng.]"Có lợi ích gì không khi thế giới bị phong ấn?"
[Có thế ăn nó nha!!]
"Ngọt không?" Dịch Liêm có chút tò mò, dùng ngón tay chọc chọc, sau đó y phát hiện chấm nhỏ màu trắng biến thành một viên kẹo: "............"
[Không biết, hệ thống Chủ Thần sau khi thế giới kết thúc đều đem toàn bộ năng lượng cắn nuốt, một lần nữa tạo ra thế giới mới, sau đó chờ đợi nó trưởng thành.]"Ăn nó có thể tăng cường năng lực của ta sao?" A, thật đúng là một viên kẹo, y đưa đến mũi ngửi một chút hương vị của nó.
[Không thể.]"Nga." Không thể tăng cường năng lực, vậy ăn nó có nghĩa gì chứ, y cũng không phải đồ tham ăn: "Không thể ăn, thì cái này có lợi ích gì đâu?"
[Có thể dùng để trang trí không gian, ký ức thế giới chịu sự khống chế của ngài thưa ký chủ, có thể biến đổi ra những cảnh tượng trong ký ức.]"Phòng của ta." Theo thanh âm Dịch Liêm nói ra, tỏng tay tản ra ánh sáng màu bạc phiêu tán tỏng không gian, bốn phía bắt đầu biến đổi, bị một cái màu hồng phấn thay thế, vách tường màu hồng, rèm cửa màu hồng, máy tính màu hồng nhạt và một chiếc giường nước: "Ừm, rất không tồi."
Lại mộ lần nữa tuỳ ý thay đổi, căn phòng màu hống đột nhiên biến mất, biến thành phòng ngủ màu đen trắng, vo cùng sạch sẽ thoải mái, viên kẹo trong tay biến thành quyển sách, Dịch Liêm tuỳ ý đặt lên kệ sách.
"Đúng rồi, ký ức thế giới lúc trước đâu?" Từ khi xé nát hệ thống, đi qua hai thế giới, không có lý do gì chỉ có một cái thế giới này.
[Ngài sau khi hấp thu năng lượng thế giới, liền đem ký ức thế giới vứt bỏ.] Không có sử dụng ký ức thế giới, thì y cũng không thèm quản.
Dịch Liêm: "................Có thể nhặt về không?"
[Có thể, ký chủ xin chờ một lát.] Thanh âm hệ thống dần dần đi xa.
Không bao lâu, chiếc nhẫn trên ngón tay y loé sáng, một chấm sáng màu lam bay ra, dừng trên ngón tay Dịch Liêm.
Y nhẹ cong khoé miệng, Dịch Liêm đem chấm sáng màu xanh biến thành quyển sách.
"Đi thế giới tiếp theo đi."
[Vâng.]Thanh âm hệ thống vang lên, thân thể Dịch Liêm biến thanh những chấm sáng li ti phiêu tán trong không gian, thời điểm y rời đi, tỏng lòng y tâm tâm niệm niệm cái tên khốn kia mau mau xuất hiện.
Không biết thế giới sau sẽ là gì đây, hắn có phải cũng ở nơi đó chờ y không?
Số liệu len lỏi vào trong đầu, ánh mắt đã đối diện với bóng đèn, cái làm Dịch Liêm chú ý tới chính là, cái bóng đèn này biến thành một màu đỏ quỷ dị, đồng tử của y lại có bóng chồng, có vẻ quỷ dị lại cổ quái.
Ngày mùa thu ánh nắng tươi sáng ấm áp, học viện đế quốc Yarota cùng Liên Bang sáng lập học viện đệ nhất tinh tế, đầu tháng 9 chính là ngày khai giảng của trường.
Vô luận đế quốc hay Liên Bang, phương tây hay phương đông, bởi vì gen di truyền là gen nhân tạo, các loại nhan sắc xinh đẹp đứng dưới ánh mặt trời loá mắt vô cùng.
Trong đám người đủ loại màu sắc, xuất hiện một đầu tóc đen mắt đen, làn da trắng nõn, dáng người thon gầy, đây là dáng vẻ của người phương đông cổ, gương mặt lớn lên phi thường tuấn mỹ, một đôi mắt đào hoa cong cong, người này mặc áo sơ mi xanh ngọc và quần màu đen, làm cả người thiếu niên này thoạt nhìn như một cây đào đang nở những đoá hoa tuyệt đẹp, trong tay y đang cầm một chiếc hộp nhỏ hình vuông, nhìn tuy nhỏ nhưng không nhẹ chút nào.
Thiếu niên xuất hiện, trong chốc lát đã thu hút một đống ánh nhìn, khi y đi ngang qua bọn họ nhịn không được đều quay đầu lại nhìn y.
Người này co một gương mặt của người phương đông cổ, tóc đen mắt đen, làn da trắng nõn vô cùng tinh xảo thật sự quá là xinh đẹp, hơn nữa thân hình thon gầy, so với thân hình cao to cường tráng của Alpha mà nói thì y chính là thân kiều thể nhược, giống y hệt những Omega.
Nhàm chán quá nên tự tìm đường chết chính là ngu ngốc, người này lại có lá gan dám trêu vào y.
"Ai, người đẹp này, có phải hay không là đi nhầm rồi, học viện Omega ở khu đối diện."
Lời này vừa nói ra, làm bốn phía phát ra vài tiếng cười to.
Đôi mắt đào hoa cong cong nhiễm vài phần ý cười, hàng mi dài nhẹ rũ xuống, che lấp đi sự sắc bén bên trong, một âm thanh thanh triệt vang lên, làm người ta cảm giác như tắm mình trong gió xuân.
"Cảm ơn, bất quá, tôi cảm thấy tôi thích hợp học ở đây hơn." Cầm theo hộp nhỏ trong tay bỗng siết chặt lại, đang lúc muốn ra tay.........
Một tiếng rầm rú của xe huyền phù từ trong không trung truyền đến, liền nhìn thấy trong không trung lướt qua một độ cung xinh đẹp, quay vòng 360 độ, vô cùng lưu loát né tránh chướng ngại vật, hướng về cổng trường trực tiếp bay đến!
"A................."
Mọi người sợ tới mức thét chói tay né tránh, duy độc chỉ một mình thiếu niên phương dông kia vẫn đứng ở đó không thèm nhúc nhích, xe huyền phù vững vàng dừng lại, tạo thành gió làm tung bay mái tóc đen của y.
"Cậu.........Cậu là ai, có biết như vậy rất nguy hiểm hay không, tôi thiếu chút nữa..............a!!"
Hắn còn chưa nói xong, cửa xe huyền phù bị người dùng một chân đá văng, "Rầm" một tiếng trực tiếp đập trúng người đang nói kia, đem người đó đánh bay.
"Ngu xuẩn." Hừ lạnh một tiếng, trong xe truyền đến thanh âm trong trẻo dễ nghe, một người tóc vàng mắt xanh, dung mạo tuấn mỹ từ tỏng xe bước ra, không thèm nhìn người ngã trên mặt đất đanh chảy máu mũi, ánh mắt hơi đổi, dừng lại trên người thiếu niên tóc đen, không kiên nể gì đánh giá trên dưới một phen, khoé miệng giương lên, lộ ra vài phần ác liệt tươi cười: "Nha, đây không phải thiếu gia của phủ tổng thống Liên Bang sao, đã lâu không gặp nga, Thượng................Dịch.....................Niên."
Bị gọi là "Thượng Dịch Niên", thiếu niên dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn thoáng qua dung mạo dưới ánh mặt trời của người đối diện, nói: "Anh là ai? Tôi không biết anh."
Nói xong, y muốn cất bước đi.
"Tôi.........." Thiếu niên tóc vàng trầm mặt, một tay đem người kéo lại, cả giận nói: "Ba năm không gặp, cậu bị chứng "Mù mặt" có phải hay không càng nghiêm trọng, tôi là Sard. Jacques!!!"
"Nga, bệnh của tôi vẫn luôn không tốt, xin chào, hoàng tử điện hạ." Y uốn éo cánh tay, tránh thoát tay hắn, cất bước rời đi.
Nhìn bóng dáng rời đi của Dịch Liêm, Sard tức giận đến đập tay vào thân xe, đường cong hoàn hảo nháy mắt đã bị đánh ra một lỗ, làm đám người xung quanh vô cùng khϊếp sợ.
"Thật là, càng ngày càng không đáng yêu rồi." Rõ ràng đây là câu nói thầm, nhưng đôi mắt xanh lam lại có một vệt nhu hoà.
Nhẹ nhàng cong khoé miệng, biểu lộ ra tâm tình lúc này của y vô cùng tốt, hắn đương nhiên nhận biết người này, chính là ký ức của nguyên chủ Thượng Dịch Niên, mà không phải là y.
Dịch Liêm sớm đã đến thế giới này từ mấy năm trước.
Từ tỏng lịch sử hơn 300 năm nhận loại đã đến với vũ trụ sau khi bị dị thú đến từ vết nứt màu đen tấn công, hai thế lực đối địch Đế Quốc và Liên Bang đã ký kết một hiệp ước, vì thế hoàng thất của Đế Quốc cùng người thừ kế của phủ tổng thống Liên Bang sẽ cùng nhau trưởng thành, kéo dài cho đến bây giờ.
Nguyên chủ Thượng Dịch Niên là con trai của tổng thống đương nhiệm, Sard. Jacques là hoàng trưởng tử của hoàng thất Đế Quốc, từ nhỏ thì hai người đã nhận thức nhau, chỉ là cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, cho đến nay hai người đều ghét bỏ lẫn nhau, một lời không hợp liền lao vào đánh nhau.
Đương nhiên, cốt truyện nguyên bản thì nguyên nhân Thượng Dịch Niên cùng Sard có lẽ còn có khuất mắc, nhưng từ khi Dịch Liêm xuyên đến đây thay thế nguyên chủ, tình huống tựa hồ có chút trái ngược.
Nguyên chủ tính tình không tốt, tâm ghen ghét càng mạnh hơn, đối với ai cũng đều là châm chọc mỉa mai, kỳ thật tâm không hề xấu, chính là tương đối biệt nữu, nhưng Dịch Liêm không giống nguyên chủ, tính tình tốt, tính cách tốt, có thể nhẫn nại, thích an tĩnh thích hưởng thụ, như phi tất yếu, y cũng lười làm mấy việc xé mặt người khác, bời vì tính tình y vô cùng không thích giả dạng thành nguyên chủ vì quá lười, Dịch Liêm chỉ có thể thừa cơ hội giả bệnh, tuần tự đem tính cách nguyên chủ thay đổi, để tránh khi thay đổi quá nhanh, sẽ làm người khác sinh nghi.
Không có tính tình chuyên tìm đường chết của Thượng Dịch Niên, liền tính quan hệ không tốt với Sard, vậy cũng sẽ không giống trước kia cứ hễ gặp mặt một lời không hợp là lao vào đánh nhau, nhưng tính cách Thượng Dịch Liêm đã thay đổi, Sard cũng giống như có chút không đúng, không biết từ khi nào đã bắt đầu, hắn luôn chủ động chạy đến trêu chọc Dịch Liêm.
Nguyên chủ Thượng Dịch Liêm bẩm sinh gương mặt manh vô cùng, trừ bỏ sớm chiều ở với người nhà, người khác ở trong mắt nguyên chủ cũng không khác biệt cho lắm, khi còn nhỏ rất nhiều lần không nhớ rõ mặt Sard, đây cũng là nguyên nhân duy nhất mà hai người đánh nhau.
Chỉ là Dịch Liêm khôgn có tinh lực dư thừa mà gây sự với hắn..............Y hoàn toàn ngược lại với Thượng Dịch Liêm.
Bất quá..........Tính cách có điểm lạnh lùng với nam chính, không biết nữ chính sẽ có bộ dạng ra sao a.
Nói đến nữ chính, liền đề cập đến chỗ đặc biệt ở thế giới này, nhân loại ở đây, tải qua ngàn năm tiến háo biến dị, đã từ hai giới tính phân thành Alpha, Beta, Omega chính là 3 giới tính hiện có, Alpha có năng lực dường như là mạnh mẽ nhất, trời sinh là người lãnh đạo, chiếm 15% trong xã hội, Beta năng lực bình thường chiếm 80% là sức lao động đông nhất, Omega trời sinh thể chất nhu nhược, có khả năng mang thai vô cùng mạnh mẽ, cùng Alpha kết hợp có thể sinh ra một Alpha hay Omega có huyết thống tinh khiết nhất, vì sô lượng vô cùng ít, cho nên Omega phi thường trân quý, chỉ chiếm có 5% mà thôi, phần lớn phương hướng phát triển của Omega là thiên về nghệ thuật, đến năm 18 tuổi liền phải nghe theo pháp luật quy định cùng Alpha ghép đôi, kết hôn và sinh con.
Nơi này mỗi người đều có tính tức tố thuộc về mình, Omega thì đặc biệt hơn, từ năm 18 tuổi mới bắt đầu xuất hiện kỳ động dục, mỗi tháng sẽ động dục một lần, trong thời kỳ động dục thì tuyến thể sẽ tản ra mùi hương tinh tức tố làm Alpha điên cuồng, dẫn dụ Alpha cùng chính mình kết hợp.
Nữ chính tên Anyala, cũng thật là đặc biệt, bởi vò cô ta là một người trọng sinh, là con vợ cả của hào môn Liên Bang, 18 tuổi bị mẹ kế hãm hại, bị coi như công cụ liên hôn, từ hệ thống kết hợp của Liên Bang, trở thành hôn thê của con trai tổng thống Liên Bang, hôn thê của Thượng Dịch Niên.
.....................................
BẮT ĐẦU THẾ GIỚI MỚI RỒI, MỌI NGƯỜI NHỚ ĐÓN ĐỌC NHA!!!