Quyển 3 - Chương 19: Thế giới Võng Du 19 (End)

Có phần tư liệu Dịch Liêm đưa, Nguỵ Vũ không cần diễn vỡ "Giận dữ vì hồng nhan", chính hắn cũng cảm thấy rất tiết nuối, bất quá không thể làm bạo quân, tặng cho cái đám ắn cây táo rào cây sung kia một kích cũng vẫn được.

Nguỵ Vũ nhíu mi, hiệu xuất làm việc của quản lý cấp cao vô cùng tốt, chưa đến nửa tiếng đã đưa ra phương án mới nộp lên.

Tiếp nhận văn kiện dùng tốc độ nhanh nhất lật từng trang, người ngồi phía bên trái là một cô gái mang mắt kính vô cùng dày đẩy đẩy mắt kính, gương mặt có chút khϊếp sợ giơ tay lên.

"Cái kia....Ông chủ, tôi.....Tôi có một đề nghị."

Nguỵ Vũ dời ánh mắt từ văn kiện ra nhìn cô gái đeo mắt kính: "Nói."

"Tôi cảm thấy đem cái này.....Cùng nhau dán lên bảng thông báo, làm như vậy càng có sức thuyết phục." Nói xong, đem màn hình laptop chuyển qua cho mọi người xem.

Nhìn đến nội dung trên laptop, mấy quản lý sôi nổi thảo luận một hơi, nhanh chóng đem đến trước mặt Nguỵ Vũ.

Ánh mắt nhàn nhạt lướt qua màn hình, Nguỵ Vũ nhìn cô gái đeo kính, nói: "Cô là bên bộ phận nào? Tôi chưa từng nhìn thấy cô."

"Tôi....Tôi......" Cô gái khϊếp đảm, ánh mắt Nguỵ Vũ quả thật sắc bén, nhất thời có chút hoảng, liền nói không ra lời.

"Ông chủ, cô ấy là người mới bên bộ phận an ninh." Trợ lý phụ trách ký lục hội nghị kịp thời mở miệng.

Đôi mắt cô bị che lấp bởi đôi mắt kính dày cộm, trong mắt tràn ngập cảm kích nhìn Quan trợ lý, mạnh mẽ gật đầu, gương mặt nhiễm một rặng mây hồng.

"Bộ phận an ninh, nhân tài có chút không được trọng dụng, Quan trợ lý, cho cô ấy đi theo cậu đi."

Cô gái này có năng lực giống cục cưng a, thời điểm tận mắt nhìn thấy Dịch Liêm nhẹ nhàng xâm nhập máy tính của hệ thống khoa học kỹ thuật, sửa chữa tư liệu thân phận chính mình, lòng hắn liền động, hắn nghĩ đến muốn đào y tới công ty của mình, cũng không biết vì cái gì, ý niệm này bỗng nhiên xuất hiện, liền có cảm giác muốn đem nó ấn trở về.

Cục cưng của hắn không thể quá mức loá mắt, sẽ có nguy hiểm.

Nhưng vô luận cảm giác này là thật hay giả, hắn sẽ không để Dịch Liêm lâm vào nguy hiểm.

Sau khi tan họp, Nguỵ Vũ dùng tốc độ nhanh nhất trở lại văn phòng, liền nhìn thấy Dịch Liêm ngồi ở bàn làm việc của mình, ánh mắt chuyên chú nhìn màn hình máy tính, bàn tay như có tiết tấu đánh lên bàn phím, tay bên kia lại di chuyển chuột.

Y đang chơi trò chơi.

Đi đến sau lưng Dịch Liêm, nhìn màn hình máy tính đang trong giao diện "Tiên đồ", y đang PK với người khác.

"Cục cưng, muốn giúp tôi đánh hạng sao?" Nhìn thấy trên màn hình hiện ra dòng chữ "Thắng lợi" màu vàng, đúng là quá huyền diệu a, từ hạng 3 thăng đến hạng nhất, khoé miệng cong cong, đem người ngồi trên ghế bế lên, hắn ngồi xuống đặt y ngồi lên đùi, tay vòng qua eo y, ở trên lỗ tay trắng nõn xinh đẹp hôn một cái.

"Chuyện của anh xong rồi?" Ánh mắt Dịch Liêm rời khỏi màn hình, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông.

Kỳ thật vô luận là phụng Nghị, Minh Duẫn Dực hay là Nguỵ Vũ, ngày thường không phải cái người thích cười, cho nên nếp nhăn trên mặt dường như không có, nhưng vô luận là cái nào, chỉ cần là thời điểm người đàn ông này đối mặt với y, ánh mắt đều tràn đầy ôn nhu.

"Có một cục cưng là em đang đợi tôi, đương nhiên tôi muốn trở về thật nhanh."

Dịch Liêm lẳng lặng nhìn hắn, chậm rãi tới gần, hôn lấy môi hắn.

........................................

Công ty phát hành phần mềm phát sóng trực tiếp thực nhanh đã dán thông báo về sự kiện ong chủ vì người yêu của mình là Nhất Bộ Liên Hoa tặng tàu sân bay, vì tính cạnh tranh công bằng, sẽ đem tích phân của tàu sân bay thanh toán, kết toán một lần nữa, đưa ra kết quả là nhân khí và tích phân của Nhất Bộ Liên Hoa vẫn như cũ, cho nên hạng nhất đầu bảng của Nhất Bộ Liên Hoa hoàn toàn xứng đáng.

Lynn: Chậc chậc chậc, thật đúng là lần đầu tiên nhìn chuyện như vậy mà tôi mắc cười, bạn trai có tiền, tặng mấy con tàu sân bay ch người yêu, bày tỏ tình yêu, có cái gì không đúng, cư nhiên còn có người nói không công bằng, hiện tại khấu trừ tích phân, Nhất Bộ Liên Hoa vẫn là đứng đầu bảng, đúng là hiện trường vả mặt sảng khoái.

Ngu Ái: Liên Liên hiện tại làm về ẩm thực, nuôi thú cưng, là một trong 3 người xếp hạng cao nhất, nhân khí sớm đã đại bạo.

Phù Thế Hội oO: Thật đúng là đừng nói, Nhất Bộ Liên Hoa là người đa tài đa nghệ, tôi thích kênh mỹ thực, lúc trước học theo cô ấy làm món sườn kia, a...............Hương vị siêu tốt a, từ đó cũng thay đổi cách nhìn về cô ấy.

Nhạn Hướng Bắc: Có chút đánh đến tốt a, tôi mấy hôm trước còn cùng Nhất Bộ Liên Hoa cùng đấu với nhau a!!

Thất Lược Công Tử: Đáng tiếc gần đây không nhìn thấy Bệ Hạ, Liên Liên cũng không phát sóng chủ đề làm cơm cho mèo a............

.......................................................

Tình thế bỗng nhiên đảo ngược theo hướng có lợi cho Nhất Bộ Liên Hoa, đối với đầu bảng xếp hạng nhân khí cũng làm cho mọi người thực vừa lòng, đối với chuyện Nguỵ Vũ tặng cho người yêu mình mấy chiếc tàu sân bay cũng có ít nhiều mâu thuẫn nhưng không gay gắt như lúc đầu.

Mà lúc này, phía công ty lại ra một thông báo mới, cư nhiên lần này lại đem một loạt chủ phòng phát sóng trực tiếp xử lý bằng cách giải ước, thống báo phía dưới còn đính kèm một phần mềm phát sóng trực tiếp mới và bản hợp đồng đã ký, còn có chữ ký của từng người, trong nháy mắt, khiến cho mọi người không khỏi ồ lên một mảnh.

Ái Băng: Tôi rốt cuộc đã hiểu ra cái gì gọi là ăn trong chén ngó trong nồi.

Bầu Trời Đêm Thứ Tư: Tôi nhớ rõ Thanh Hà Hoài Khê cùng công ty còn hợp đồng nửa năm, trước kia thời điểm Nhất Bộ Liên Hoa còn là đệ tử của Tiên Y môn, hai người đã không hợp mắt nhau, fans hai người lao vào cấu xé nhau mỗi ngày, khi đó Nhất Bộ Liên Hoa phát sóng trực tiếp phòng cảnh tỏng trồ chơi, Thanh Hà lại phát sóng cái gì chứ?

Nhã Tình: Hình như là nói: Phụ nữ a, cũng không thể cả ngày đều vây quanh đàn ông, sau phó bản nơi nào có thuỷ hoa, sách, tôi nhớ rõ người theo đuổi cô ấy không ít chút nào, liền trong phòng phát sóng trực tiếp tặng cho cô ấy mấy chục con tàu sân bay.

Một Diệp: Mấy chục con sao so được với ông chủ a!!!

Tam Diệp Thảo: Những người này thích ăn cây táo rào cây sung, nhà nào giàu thì bám vào người đó, hiện tại trực tiếp đăng thông báo cùng bọn họ giải ước.

Bỉ Ngạn Hoa: Đi đi, đi nhanh đi không tiễn!!

...........................................................

Trên mạng đang nhóm lên từng đợt sóng lớn nhưng không hề ảnh hưởng đến Dịch Liêm cùng Nguỵ Vũ, bọn họ khoảng thời gian này đang tràn ngập trong tình yêu, bất giác thời gian đã sắp đến ngày ăn tết.

Xuân vãn đêm 30, công ty truyền thông cùng công ty khoa học kỹ thuật cùng nhau tổ chức tiệc tất niên cực kỳ long trọng, mời không ít game thủ cùng mấy chủ phòng phát sóng t trên bảng xếp hạng.

Dịch Liêm Nhất Bộ Liên Hoa hiện giờ vẫn là người đứng đầu bảng xếp hạng nhân khí, đương nhiên liền nhận được 2 thư mời từ 2 công ty.

Hiện tại nữ chính đã cùng công ty giải ước, cổ đông lớn nhất bên công ty khoa học kỹ thuật là Nguỵ Vũ, ông chủ của Nguỵ Hành là bạn tốt, Lạc Thanh Hoài muốn lấy được thiệp mời bữa tiệc căn bản là không có khả năng.

Dịch Liêm không thích hợp với mấy trường hợp náo nhiệt, cũng không muốn mặc đồ nữ, liền không tham gia bữa tiệc, Nguỵ Vũ là ông chủ, không thể không ra mặt, vì thế sau khi đọc diễn văn xong, liền rời đi.

Tiệc tất niên cái gì, đương nhiên là phải về nhà cùng cục cưng bé nhỏ cùng nhau trải qua đến xuân vãn, ánh mắt Nguỵ Hành tràn ngập sự tối tăm của cẩu độc thân, Nguỵ Vũ không quan tâm bỏ lại mọi chuyện cho Nguỵ Hành xử lý còn hắn lâng lâng đi về nhà.

[Đinh! Thế giới đã thoát ly cốt truyện chính, xin hỏi ký chủ đại nhân có muốn hấp thu năng lượng thế giới rồi rời đi không?]

Khoá cửa vang lên âm thanh, Dịch Liêm quay đầu lại liền nhìn thấy người đàn ông đẩy cửa vào, khoé miệng nhẹ nhàng cong lên.

"Không, cốt truyện của ta bây giờ mới bắt đầu."

"Cục cưng, tôi đã trở về."

Bữa tối cực kỳ phong phú, hương rượu thơm vô cùng, hai người đều uống không ít.

"Không uống nữa, quá mệt rồi." Dịch Liêm buông ly rượu tỏng tay ra, đôi mắt đào hoa nhiễm ánh nước, đã bị men say nhấn chìm, gương mặt phiếm hồng.

Nguỵ Vũ thả ly rượu trong tay xuống cọ đến bên người y, ôm eo: "Được, không uống nữa, em mệt thì chúng ta về phòng đi ngủ."

Dịch Liêm mở to đôi mắt mê ly, thân thể lung lay đứng lên.

Cái liếc mắt câu dẫn này vô cùng hữu hiệu với hắn, ngày thường Dịch Liêm sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn nhưng tuyệt đối không mang theo dụ dỗ, cho nên bây giờ em ấy đang say?

"Cục cưng, tôi đưa em trở về phòng." Nguỵ Vũ một tay đem người ôm vào trong ngực.

"Tốt." Đôi tay chủ động câu lấy cổ hắn, đem mặt chôn vào l*иg ngực ấm áp của Nguỵ Vũ, Dịch Liêm đã đánh mất sự thanh tỉnh, giờ chỉ còn lại bộ dạng say khướt nên mới lộ ra sự ỷ lại đối với hắn.

Đem người ôm vào trong phòng, nhẹ nhàng đặt lên chiếc giường màu hồng nhạt, trọng lượng đè lên làm chiếc giường nước đong đưa, Nguỵ Vũ không đứng vững trực tiếp bổ nhào lên người Dịch Liêm.

Đôi tay ôm cổ Nguỵ Vũ cũng chưa có thả ra, hoàn toàn chịu đựng được trọng lượng cơ thể của người đàn ông, Dịch Liêm phát ra vài tiếng rên nhẹ, ánh mắt nhẹ chuyển, môi dán ở vành tai người đàn ông, dùng thanh âm khàn khàn nói: "Vũ ca ca, ngủ cùng em đi." (Mình đổi xưng hô cho bé nha tại vì xưng tôi có vẻ lạnh nhạt quá).

Nguỵ Vũ thân thể cứng đờ, đặt lên môi hắn một nụ hôn: "Cục cưng bé nhỏ, em biết chính mình đang nói cái gì sao?" Hắn không nghĩ sẽ chiếm tiện nghi lúc người ta say, nhưng nếu là Dịch Liêm chủ động, vậy hoàn toàn không giống nhau a.

"Ngủ." Dịch liêm híp đôi mắt mê ly cảm nhận được thân thể hắn đang căng thẳng, lại gập đấu gối lại nhẹ nhàng cọ cọ lên chỗ nào đó của hắn.

Đây rõ ràng chính là đang câu dẫn hắn a, Nguỵ Vũ cảm thấy nếu chính hắn còn nhịn nữa liền không phải đàn ông, không chút do dự mà nổi lên phản ứng.

Hậu quả của sự chủ động chính là Dịch Liêm suốt hai ngày không thể xuống giường.

.....................................

Ở nước Z ngày lễ tình nhân đó, Nguỵ Vũ và Dịch Liêm ở nước ngoài đi lãnh chứng, hai người hưởng tuần trăng mật vòng quanh trái đất một thời gian dài, sau đó hai người liền về nước.

Nguỵ Vũ vẫn tiếp tục làm ông chủ, Dịch Liêm vẫn phát sóng trực tiếp, sau khi làm người đứng đầu bảng quá lâu, y dần dần lui vòng.

Không biết bắt đầu từ khi nào, bên người ông chủ luôn có một thiếu niên xinh đẹp, nghe nói, người này là trợ lý đắc lực của hắn.

Hai người ở bên nhau đến khi già, Nguỵ Vũ qua đời lúc 90 tuổi, ngay ngày hôm sau Dịch Liêm liền thoát ly thế giới.

[Hấp thu hoàn tất năng lượng thế giới.]

Dịch Liêm chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt y là một mảnh hắc ám, chậm rãi ngồi dậy, một chút ánh sáng lấp lánh của huỳnh quang thổi qua trước mắt y.

CHƯƠNG MỊ THIẾU HÔM QUA NÈ

Chương tiếp theo chính là thế giới thứ 4 nên tui sẽ dừng lại khoảng 1 2 ngày để đọc xong thế giới đó nha. Tui cũng là vừa đọc vừa edit nên mn thông cảm nha, nếu ko đọc hết thì tui ko thể edit đúng cách xưng hô với mạch truyện được.

À cũng giới thiệu cho mấy bạn một bộ truyện tui đang đọc nè tên là Nam phụ cực phẩm của văn ngọt sủng sống lại, truyện này dành cho mấy bạn thích văn vả mặt ngược tra nha.