Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong

Quyển 3 - Chương 18: Thế giới Võng Du 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ông chủ lớn của phòng phát sóng Nhất Bộ Liên Hoa trực tiếp bày tỏ tình yêu, khiến vô số người khϊếp sợ, thậm chí còn hung hăng lên diễn đàn công bố chính mình bị bao dưỡng, làm cho cái tên bôi đen y bị vả mặt bốp bốp.

Cái gì mà Nhất Bộ Liên Hoa bị kim chủ bao dưỡng, đây chính là ông chủ tự thừa nhận, là hắn bị Nhất Bộ Liên Hoa bao nuôi.

Quần chúng ăn dưa vây xem sợ tới mức rớt cằm: Còn có loại thao tác này a!! Dịch Liêm đối với chuyện phát sinh kế tiếp không có hứng thú, sau khi rời khỏi phòng phát sóng, y trực tiếp vào game, lại bị các loại tin nhắn không ngừng kéo đến làm cho giật mình.

Nam chính cùng y chơi gay, kế tiếp sẽ không có chuyện của nữ chính, cô ta thiếu đi sự yêu thương cùng bảo hộ của nam chính để đi lêи đỉиɦ.

Đến nỗi cái tình tiết lăn giường của nam nữ chính cũng biến mất một cách thần bí, a, y cũng đã có cách ứng phó hoàn mỹ.

Y kéo bàn phím qua, gõ vào địa chỉ một trang web, khoé miệng cong lên, chờ y đem chuyện này làm xong xuôi, thời gian không sai biệt lắm đã hơn 11h.

Thời điểm buổi sáng Nguỵ Vũ rời đi, hắn mang theo chìa khoá cửa mà đi ra ngoài, lúc trở về tay xách hành lí, vừa vào nhà đã bị một trận hương thơm đập vào mặt.

Đi vào phòng bếp, liền nhìn thấy bóng dáng bận rộn bên trong, trong lòng có chút ngọt, từ phía sau tiến đến ôm y vào lòng.

"Cục cưng bé nhỏ, em thật quá hiền huệ." Đem cằm gác lên bờ vai đơn bạc của y, cùng Dịch Liêm cọ cọ đầu, Nguỵ Vũ vui mừng nói: "Quả nhiên sau lưng mỗi người đàn ông thành công, luôn có bóng dáng của một bé vợ hiền huệ."

Dịch Liêm dùng ánh mắt tràn ngập ghét bỏ liếc hắn một cái: "Nga, phải không, tôi đây chỉ có thể........" Hàng mi nhẹ rũ xuống, , nhìn cô áo rộng thùng thình phát hoa ra chiếc cổ tinh tế thon dài, đầu lưỡi đỏ tươi từ từ lướt qua, cúi đầu đến gần, ở trên mặt nhẹ nhàng nói: "Ăn em."

"Ngô!" Thân thể Dịch Liêm cứng đờ, trên vai truyền đến một trận tê dại, tay nắm nồi sạn trong tay thiếu chút nữa nện lên trên người hắn: "Đừng nghịch." Vệt màu hồng lan khắp lỗ tai.

Nhìn lỗ tai phiếm hồng, Nguỵ Vũ có chút phát ngứa, rốt cuộc nhịn không được, há miệng ngậm lấy......

"Ngao ô..............."

Kết cục của việc ăn đậu hủ là vì Dịch Liêm không nhịn được nữa đánh tơi bời, ném ra phòng bếp.

Sau khi ăn xong, Dịch Liêm nhìn Nguỵ Vũ dọn dẹp chỗ ngủ, y nhẹ rũ mi xuống, nhấp một ngụm nước, nói: "Sao vậy, tối qua ngủ sô pha còn chưa đủ ngủ đến nghiện rồi sao? Anh thật sự muốn biến nơi này thành nơi thường trú sao?"

"Em lại không chịu đến nhà tôi, tôi đành phải dọn đến đây." Nguỵ Vũ kéo ghế dựa sang một bên, đem người ôm vào trong ngực xoa xoa.

Hắn a, thật sự vô cùng thích người này, đây là thích từ ánh nhìn đầu tiên, cũng đã chôn sâu xuống đáy lòng/

Dịch Liêm tuỳ ý hắn ôm mình, cảm giác quen thuộc, nhiệt độ cơ thể quen thuộc, làm y cảm thấy vô cùng an tâm, y lại có thể cùng người này bên nhau lần nữa, ánh mắt y quét khắp gương mặt hắn.

Rõ ràng Phụng Nghị, Minh Duẫn Dực, Nguỵ Vũ vẻ ngoài của 3 người khác nhau, nhưng nếu quen sát thật kỹ, có rất nhiều chỗ vẫn vô cùng giống nhau.

Tỷ như mắt phượng hẹp dài cùng bờ môi mỏng, vô luận là độ cung đều rất giống, ánh mắt lưu chuyển, sâu thẳm như hồ nước, môi nhiễm một màu đỏ........

Thích Dịch Liêm nhìn mình không chớp mắt, Nguỵ Vũ trong lòng hơi ngạc nhiên, để mặt sát vào trán y: "Như thế nào?"

Đôi mắt đào hoa nhiễm ý cười, Dịch Liêm câu lấy cổ hắn, hôn lấy đôi môi nhiễm sắc đỏ kia.

Hơi hơi ngẩn người, Nguỵ Vũ hoàn toàn không nghĩ tới Dịch Liêm sẽ chủ động hôn mình, cho thấy chính mình đã có thân phận, lúc trước Dịch Liêm sẽ không cùng hắn thân cận, ngẫu nhiên còn sẽ bị y đánh.

Nụ hôn sâu qua đi, hắn lưu luyến đem người buông ra, nhìn người thương trong ngực mặt phiếm hồng, đôi mắt đào hoa mê ly ngập trong ánh nước, Nguỵ Vũ đem y ôm thật chặt.

"Cục cưng, tôi yêu em."

Dịch Liêm khẽ liếʍ khoé miệng, cảm nhận dự vị của nụ hôn vừa rồi, nghe hắn noi, giơ tay nắm cằm hắn, nói: "Anh trừ bỏ yêu tôi, còn có thể yêu ai."

Người đàn ông này là của y, quản hắn là nam chính hay pháo hôi, hoặc chỉ là một dãy số liệu, y cũng tuyệt đối sẽ không buông hắn ra.

"Chỉ yêu em, chỉ cần em."

"Nói xong thì cũng đừng mơ đôi ý." Liền tính đến tương lai phải rời khỏi nơi này, trở lại thế giới thực, y cũng muốn đem người này mang đi.

Hệ thống Chủ Thần muốn làm cái gì y mặc kệ, y chỉ cần người đàn ông này.

"Tuyệt không đổi ý."

Nguỵ Vũ trả lời, Dịch Liêm vô cùng vừa lòng, chỉ một cái hôn liền xác lập quan hệ trong thế giới này.

Y đem cốt truyện phá nát, nam chính bị bẻ cong, đem nam nhân của mình tìm được, lại phải tiếp tục ở đây sinh hoạt, nghĩ tới nghĩ lui, Dịch Liêm quyết định tiếp tục nam phẫn nữ trang phát sóng trực tiếp, mà nhân khí của Nhất Bộ Liên hoa vô cùng cao.

Mỗi lần phát sóng, Nguỵ Vũ sẽ đăng nhập vào tài khoản "Thiên Dực" và "Thiên Vũ" thay phiên nhau tặng tàu sân bay, toàn bộ mọi người đều biết Nguỵ Vũ cùng Dịch Liêm có quan hệ, liền đem hành vi tặng quà này thành tú ân tú ái, mọi người vô cùng vui vẻ mà xem náo nhiệt, cũng bởi vì ông chủ thường xuyên xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp, hấp dẫn tới một đợt nhân khí lớn.

Chính là cái gọi càng nổi tiếng càng nhiều thị phi, có nhiều người vô cùng không vui, nói Dịch Liêm vi phạm quy định, thế là bắt đầu một đợt sóng lớn ập tới.

Tình Tuyết: Mọi người đều biết Nhất Bộ Liên Hoa cùng ông chủ là quan hệ người yêu, ông chủ tặng cô ấy nhiều tàu sân bay như vậy, tiền đều về lại trong túi bọn họ, sau đó tích phân cá nhân của Nhất Bộ Liên Hoa bị nâng cao lên, đẩy lên đầu bảng nhân khí, này có khác gì mua nhân khí.

Mặc Trúc Hưu Nhiên: Này như thế nào gọi là mua nhân khí, ông chủ lớn tặng quà cho người yêu của mình thì làm sao, nếu anh có năng lực thì cũng có thể mau cho người yêu của mình a!!

hai bên mắng nhau túi bụi, sau lại nhân có chủ phòng phát sóng ở đây, bọn họ bắt đầu liên minh chống án yêu cầu công ty và quản lý của phần mềm phát sóng trực tiếp phòng sát trực tiếp Nhất Bộ Liên Hoa, trả lại cho bọn họ sự cạnh tranh công bằng cạnh tranh nhân khí, đương nhiên số ít người thông minh đều có thể nhìn ra, người thực sự muốn Nhất Bộ Liên Hoa gặp chuyện, trong đó không thể thiếu bóng dáng của nữ chính Lạc Thanh Hoài.

Nguỵ Vũ đương nhiên không có khản năng bởi vì chuyện như vầy mà để y chịu uỷ khuất, hắn có tiền, hạng nhất cũng hắn đưa lên, hắn tặng Dịch Liêm tàu sân bay thời điểm đó đã vô cùng khắc chế, cũng không có tặng quá mức, lại vẫn có người có mắt như mù muốn gây chuyện, hắn phải "Nổi giận vì hồng nhan", đương nhiên hắn phải làm "Bạo quân........."

Điện thoại liền vang lên.

Dịch Liêm một thân đã trang điểm, đầu đội mũ len, trên mặt mang kính đen.

"Tôi ở trước cửa công ty của anh, có chút đồ muốn đưa cho anh, công ty anh nói tôi phải đợi vì tôi không có hẹn trước............"

"Em từ từ đã, tôi hiện tại liền xuống dưới!!" Một khắc trước vẫn là long nha bạo nộ, nay nhận được điện thoại của Dịch Liêm, nháy mắt như mèo con nhu thuận, hắn treo điện thoại, ánh mắt lành lạnh nhìn các quản lý trong phòng hội nghị.

"Cho các người thời hạn một ngày, tìm cách giải quyết khiến tôi hài lòng." Nói xong, đi ra ngoài trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

"Quan trợ lý, ông chủ là bị làm sao vậy!?" Có một vị quản lý nhịn không được tò mò.

Trợ lý đẩy đẩy mắt kính, nhẹ cong lên khoé miệng cười tươi: "Là vợ nhỏ của ông chủ đến."

Vợ của ông chủ, còn không phải là người tên Nhất Bộ Liên Hoa kia sao!! Xem ra ông chủ rất để bụng vị này!!

Những người này đều là tinh anh trong ngành, nhìn lẫn nhau một lúc, bắt đầu giải quyết phương án, mấy cái tên khốn muốn ăn hϊếp bà chủ sao, hừ, nội tình chính là đen tối như vậy!!

"Em như thế nào lại đến công ty cũng không báo cho tôi một tiếng, mặt đều đỏ hết cả rồi, có chuyện gì mà không thể đợi tôi về rồi nói." Nguỵ Vũ vội vàng xuống dưới, liền hướng thẳng đến chỗ Dịch Liêm mà đi tới, ôm lấy vai y, nói: "Đăng ký cho em ấy, về sau em ấy đến thì cứ đưa em ấy lên thẳng văn phòng của tôi. Đi, tôi mang em đi lên, đợi lát nữa tan tầm chúng ta đi ra bên ngoài dùng bữa."

Hoàn toàn mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nguỵ Vũ mang theo Dịch Liêm đi về hướng thang máy, trực tiếp lên văn phòng chủ tịch.

"Cái này cho em." Đi vào văn phòng, Dịch Liêm thuận tay đóng cửa lại, từ túi sách móc ra một folder đưa qua.

Nguỵ Vũ tiếp nhận, có chút tò mò: "Là cái gì...........Di!!"

"Có người sau lưng muốn cạy góc tường của anh." Dịch Liêm đi đến sô pha ngồi xuống, thấy trên bàn có dụng cụ pha trà, liền pha cho mình một tách trà, động tác như nước chảy mây trôi.

Nguỵ Vũ đang cúi đầu xem tư liệu nhìn đến hình ảnh này, nhất thời có chút ngây người.

"Làm sao vậy?" Dịch Liêm nhạn nhạt nhìn y một cái, đem lá trà để vào bình.

"Không, cảm thấy động tác pha trà của em rất đẹp........Làm tôi cảm thấy đã từng thấy qua ở đâu đó."

Dịch Liêm nhẹ hỏi: "Phải không........."

Lời này làm Dịch Liêm thoáng ngừng lại, ở thế giới cổ đại tất nhiên không thể thiếu hoạt động pha trà, y cũng thường pha trà trước mặt Minh Duẫn Dực để co hắn uống.

Cho nên, người này đối với thế giới trước là có ký ức, chỉ là quá ít............Có thể hay không về sau..............

"Sao lại phát ngốc, nước trà đều tràn cả rồi." Thời điểm Dịch Liêm thất thần, Nguỵ vũ đã đến bên người y, văn kiện trong tay cũng đã xem xong rồi, hắn đã chứng kiến một người yêu giống hệt một hacker thực thụ quá có bản lĩnh đi, đối với phần tư liệu này cũng không có bao nhiêu kinh ngạc.

Cục cưng của hắn quá lợi hại!!!

"Không có việc gì, chuyện này anh tính như thế nào?" Dịch Liêm lưu loát rót trà, rót cho hai người mỗi người một ly.

Y tinh tưởng năng lực xử lý của Nguỵ Vũ, bất quá bởi có nữ chính trộn lận bên trong, y mới có chút tò mò tra một chút, a không nghĩ tới còn moi ra chuyện thú vị như vậy.

Toàn bộ sự tình đều rất đơn giản, chính là một công ty mới muốn đưa phần mềm phát sóng trực tiếp của bọn họ ra thị trường muốn cạy góc tường nhà y, dùng chuyện Nguỵ Vũ tặng tàu sân bay cho Nhất Bộ Liên Hoa làm tiêu điểm, bọn họ ở giữa hưởng lợi, còn tặng cho mấy người xếp hạng cao trong bảng nhân khí một cái ngáng chân.

"Đương nhiên là phải hảo hảo từ từ tính sổ, hừ, góc tường nhà tôi tốt như vậy cũng muốn cạy, còn mấy người đó ăn trong bát lại ngó trong nồi đem bọn họ giải quyết một lượt luôn." Uống một ngụm trà, Nguỵ vũ ôm lấy Dịch Liêm cho y một cái hôn sâu: "Cục cưng, tôi đi hợp ở phòng hợp cách vách, em ở chỗ này thưởng trà đi, nhàm chán thì dùng máy tính tôi chơi."

"Ừm." Dịch Liêm gật đầu ống ngụm trà, đối hắn phất tay, để hắn đi, y tự mình chơi.

Lại hôn Dịch Liêm thêm vài cái, Nguỵ Vũ mới cầm văn kiện đi ra ngoài.

Chương mới của hôm nay đây!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »