Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong

Quyển 3 - Chương 11: Thế giới Võng Du 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mèo con Nguỵ Vũ có một phát hiện mới, đó chính là mỗi lúc ngủ say đi vào giấc mộng, là hắn có thể trở lại thân thể của mình.

Thời điểm hắn mở mắt ra, vẫn là trần nhà màu trắng kia, chỉ là xung quanh hắn không còn những máy móc giám sát chỉ số sinh mệnh, tay bị tiêm giật giật nhẹ.

Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, đi vào nhìn thấy người trên giường đã tỉnh, hơi hơi sửng sốt, bước thật nhanh tới.

"Anh cái tên hỗn đản này, thật là đem tim ông đây móc ra ngoài mà." Hắn không dám đυ.ng vào người nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, nhanh chóng nhấn nút đầu giường gọi hộ sĩ: "Người đã tỉnh rồi, mau gọi bác sĩ Lục đến đây."

"Nguỵ Hành."

"Sao vậy? Ông chủ Nguỵ."

Nguỵ Vũ lẳng lặng nhìn hắn, qua một hồi lâu, chậm rãi nói: "Lễ Giáng Sinh tổ chức sự kiện đấu đoàn đội........."

Nguỵ Hành sửng sốt, nói: "Anh....Anh anh, anh không phải hôn mê sao? Như thế nào lại biết........"

"Đừng quan tâm tại sao anh biết, tóm lại sẽ có một người gọi là Nhất Bộ Liên Hoa tham gia, em ấy có vài chuyện không thể bại lộ trước mặt người khác, đến lúc đó cậu phải coi chừng em ấy."

"Nhất Bộ Liên Hoa!?" Soa lại có cảm giác vô cùng quen tai a!?

"OK, anh chỉ dặn dò nhiêu đây thôi, ngủ ngon." Chậm rì rì chìm vào giấc ngủ.

"A, ngủ ngon...........Ê, từ từ, soa lại ngủ nữa chứ!?"

Thòi điểm bác sĩ Lục cùng hộ sĩ vội vàng chạy đến, liền nhìn thấy gương mặt tối tăm của Nguỵ Hành cùng gương mặt đang ngủ của Nguỵ Vũ.

Bác sĩ Lục bước nhanh tới, xem xét Nguỵ Vũ cả buổi, nói: "Không phải nói là người tỉnh rồi sao?"

"Đúng vậy, vừa mới tỉnh lại, còn nói một đống lời kỳ quái, sau đó cùng tôi nói ngủ ngon, liền..........."

Chăn hơi giật giật, mèo con thoát ra khỏi đó, móng vuốt mò tới bên người người đang ngủ say, nhìn gương mặt say ngủ của y, hắn nhẹ nhàng lắc lắc cái đuôi lông xù.

Hừa, tiểu yêu tinh, thấy tôi đối với em thật tốt chưa, ngày mai thi đấu cần phải tranh đua một chút a.

Nói xong đem cái đầu lông xù vùi vào ngực Dịch Liêm mà cọ cọ, thật thơm a.

Tôi thật mong lúc chúng ta chân chính gặp nhau.

Người ngủ say không bị cọ tỉnh, một tay đem mèo con ôm vào ngúc, nói thầm: "...."

Thính giác của mèo vô cùng nhạy bén, thanh âm này vô cùng nhẹ giường như không thể nghe thấy, nhưng hắn đã nghe thấy hết rồi, một thân lông xù dựng đứng lên.

Phụng Nghị!! Là ai, rốt cuộc tên này là ai!!!

Không đợi mèo con phản ứng lại lại nói thêm một cái tên nữa: "Duẫn Dực.." (em nó kêu một lượt tên anh chồng hai thế giới trước quý dị ơi, bệ hạ lên con ghen rồi).

Mèo con càng xù lông đến lợi hại a.

Tốt a, một tên Phụng Nghị còn chưa đủ, lại tới thêm một tên Duẫn Dực, mấy tên đó là ai, rốt cuộc là ai chứ!!!

Thật sự muốn đem móng vuốt cào cào vài cái để phát tiết, nhưng nhìn đến người bên cạnh đang ngủ ngon lành đành nhịn xuống, đôi con ngươi như lưu ly phát sáng trong đêm trông có vẻ giận dỗi.

"Mày bị làm sao vậy?"

Nhìn lại việc từ khi mình rời giường con mèo này lại hờ hững với mình, ngay cả thời điểm nhìn nó lại đối diện với cái mông đầy lông của nó, trên mặt Dịch Liêm tràn đầy vẻ khó hiểu.

Há, đây là định nháo với y? Ngay chính bản thân cũng không biết cục cưng lông xù xù này tại sao không cao hứng.

"Có phải là bữa sáng không hợp khẩu vị hay không? Nhưng mày lại ăn sạch bữa sáng a." Dịch Liêm đem gương mặt của mèo con tiến đến trước mặt mình.

Không phải tại bữa sáng, mà là vì gia hoa hoa tâm trước mặt a, thương cho ngươi một quyền của trẫm.

Đệm thịt mềm mại của mèo con đáp lên gương mặt xinh đẹp của Dịch Liêm.

"Chẳng lẽ mày tới kỳ động dục rồi!?" Dịch Liêm nắm lấy móng vuốt nho nhỏ, lẩm bẩm nói: "Không đúng a, mèo đực giống như là không có kỳ động dục, không lẽ là muốn một con mèo cái? Mày đúng là biết đòi hỏi a...........Nhưng mà chỗ này của tao không có..........." Tay y hướng về địa phương không thể nói của mèo con định sờ thử.

"Meo!!!!" Đồ lưu manh!!!

Mèo con chỉnh lại tư thế, vừa lăn vừa bò thoát khỏi ma trảo của Dịch Liêm.

Nhìn thân ảnh mèo con nhanh như chớp chạy trốn, Dịch Liêm nhìn bàn tay đang trống không, đột nhiên nhướng mi lên, rồi đi đến nhà vệ sinh rửa tay.

Là hạt đậu nhỏ a, quả nhiên vẫn là không lớn thêm được xíu nào.

Do y chơi lưu manh nên kết cục là bị mèo con giận đến tận mấy ngày không thèm cho y chạm vào, nó còn dùng ánh mắt tràn ngập đề phòng nhìn y, thời điểm Dịch Liêm tới gần còn đem cái đuôi kẹp thật chặt.

Vương bát đản, chờ, chờ ông đây trở về thân thể, khẳng định sẽ đem người này sơ cho đủ!!!!

Mèo con để chân gần giường lộ ra cái đầu nhỏ, nhìn Dịch Liêm thi đấu đến khí thế ngất trời.

Thười gian trôi vô cùng nhanh, hôm nay đã tới ngày 20, chính là ngày tái đấu đoàn đội, Dịch Liêm hôm nay là chiến đấu cá nhân, lấy thành tích đội để tiến vào trận chung kết.

"A!!!!!!!!!! Chiến thắng, chiến thắng, chúng ta sẽ chiến thắng!!!!!!!!" Máy tính đột nhiên phát ra tiếng la hét chói tai.

Trong phòng phát sóng của Nhất Bộ Liên Hoa bắt đầu có bình luận bay đầy cùng các quà tặng quý giá.

Quả Bưởi Nhà Tui Đáng Yêu Nhất: A a........Tôi muốn xuống lầu chạy 3 vòng quanh tiểu khu, chúc mừng Liên Liên ngày hôm nay đã tiến đến trận chung kết cá nhân, hôm nay đội của Liên Liên cũng đã vào chung kết đấu đoàn đội a!!!

Nhìn Lá Rụng Biết Mùa Thu Đến: Chúc mừng Nhất Bộ Liên Hoa, Hạ Kỳ, Sa Đường Quất, Tương Xương Sườn, Cánh Gà Quay, Cà Phê Đen thành công thăng cấp tiến vào trận chung kết!!!

Diệp Chi: Chúc mừng chúc mừng!!!

10m: Chúc mừng, đội các bạn phải nghỉ ngơi thật tốt a, chuẩn bị cho trận chung kết ngày 25 nha!!!

.............................

Hôm nay bởi vì có thi đấu, Dịch Liêm chỉ mở phòng phát sóng, cũng không mở video, cho nên khó có được lúc không cần giả nữ phát sóng trực tiếp, lăn lộn đến giao diện trò chơi.

Nhất Bộ Liên Hoa: Cảm ơn các lão bản, chúng tôi sẽ tiếp tục nổ lực!!

Sa Đường Quất: Ừm, sẽ nổ lực hết mình, cảm ơn các thiên thần đã ở bên cạnh cổ vũ!!

Hạ Kỳ: Cảm ơn, tay chân tôi đều đang mềm nhũn ra đây nè, vô cùng khẩn trương a!!

Tương Xương Sườn: Không mềm không mềm, tới đây Xương Sườn ca ca xoa xoa cho đệ!!

Mèo con từ dưới giường chui ra, nhẹ nhàng nhảy lên, câu lấy áo khoác ngoài bò lên người, hiện tại đang dùng động tác để leo lên, thao tác bây giờ vô cùng thuần thục a.

"Nga, đây là không tránh tao." Dịch Liêm rốt cuộc thấy mèo con cuối cùng cũng đã lại gần mình, ý cười trên mặt tăng thêm vài phần, đưa bàn tay gãi gãi cằm hắn.

Ngón tay này làm mèo con vô cùng thoải mái làm nó phát ra vài âm thanh ư ử, ngồi dậy, mèo con kề sát vào gương mặt xinh đẹp của Dịch Liêm, ở trên mặt đặt một nụ hôn.

Hừ, thấy ngươi thi đấu vất vả như vậy, tạm thời tha cho ngươi.

Trên má chạm phải một hơi lành lạnh, ánh mắt nhu hoà vài phần, đem mèo con đặt trên bàn gần máy tính.

"Ngươi thật là kỳ quái, rõ ràng là một con mèo, lại làm cho hai hình bóng của người đó trong quá khứ chồng lên nhau...........Quá giống rồi."

Nghe Dịch Liêm nói, lỗ tai mèo con dựng thẳng lên, bọn họ?

Là cái tên Phụng Nghị và Duẫn Dực?

Trải qua khoản thời gian điều tra bí mật, hắn chưa bao giờ phát hiện có đồ vật liên quan đến hai người tên Dịch Liêm và Duẫn Dực.

Nhưng có rất nhiều thời điểm khi tỉnh dậy, người này lại lẩm bẩm trong mơ....

Có đôi khi là Phụng Nghị, còn lúc khác lại Duẫn Dực......

Nụ cười trên mặt Dịch Liêm biến đổi, mang theo vài phần bất đắc dĩ, xoa xoa đầu mèo con: "tao thật ngốc, bọn họ không thuộc về nơi này, sao có thể xuất hiện, ở nơi này bồi tao cũng chỉ có mày."

Không thuộc về nơi này là có ý gì?

Mèo con nhẹ lắc lắc cái đuôi, hắn đã nắm giữ được tin tức trọng yếu.

Chỉ tiếc Dịch Liêm không nói ra quá nhiều, điện thoại đặt lên bàn loé sáng, thông báo có tin nhắn mới.

Dịch Liêm cầm lấy điện thoại liền thấy, là công ty phát hành "Tiên đồ" đã phát thông tin đấu đơn và đấu đội, cũng yêu cầu dựa vào tư liệu cá nhân để điền thông tin.

Nhìn dòng trên của tư liệu là mấy chữ "Lý lịch cá nhân", Dịch Liêm lấy ra từ tong túi một tấm thẻ chứng minh thân phận, nhìn thiếu niên trong hình một đầu tóc ngắn, vẻ mặt vô cùng buồn bực.

"Bệ hạ mày nói phía công ty nhìn thấy tư liệu này của tao, có phải sẽ điên lên hay không?"

Mèo con lắc lắc cái đuôi.

Hừ, sớm biết sẽ như thế này, cần gì phải giả gái, nhưng đừng lo bổn tổng tài đã chuẩn bị tốt mọi thứ.

Trải qua một khoảng thời gian sống chung, hắn rốt cuộc cũng biết người giả gái là vì chuyện gì, chạc chậc chậc, quá tâm cơ, nhưng người này mặc nữ trang phát sóng trực tiếp, lại chưa bao giờ gạt người câu kim chủ, quả thật là quá đơn thuần rồi.

"Ai, vì về sau có thể an phận là một người chơi bình thường, nên bây giờ phải hy sinh một chút a." Dịch Liêm hoạt động gân cốt, bắt đầu gõ lên bàn phím.

Chỉ thấy trên màn hình vô số số liệu chạy qua, cuối cùng Dịch Liêm đem tư liệu gửi tới máy chủ "Tiên đồ", mặt trên tư liệu chính là một cô gái với mái tóc dài, giới tính nữ!!!

Hắn....Quả là thảo mai rồi, gia hoả này cư nhiên có năng lực này, lúc trước hắn cùng Nguỵ Hành nói đều là đồ bỏ sao!!

Tuy nhiên bên cao tầng của công ty, bí thư đã đóng dấu toàn bộ tư liệu đặt trên bàn làm việc.

"Ông chủ, đây là tư liệu người chơi tham gia hoạt động trong trận chung kết, mời ngài xem qua."

Nguỵ Hành gật đầu, cầm lấy folder bắt đầu chậm rãi lật xem, không biết đến chỗ người nào đã đột nhiên ngừng lại.

"Người tên Nhất Bộ Liên Hoa này là tham gia đấu đơn cùng đấu đội!!!" Đem vặn kiện lật qua, chỉ thấy đấp vào mắt là anh chụp trên đó.

"Đúng vậy ông chủ, cô ấy rất lợi hại, thao tác kia không nhìn ra chính là một cô gái."

Nguỵ Hành nheo nheo đôi mắt lại, người mà anh ấy nhắc đến là người này sao?

"Cậu......Anh đem video liên quan đến Ân Tiêu Liên đưa qua cho tôi xem một lát."

"Tư liệu mà tôi có sao?"

"Đúng vậy, tư liệu mà anh có."

Bí thư đem tư liệu về "Ân Tiêu Liên" đều giao nộp lên, Nguỵ Hành ngẩn người.

"Cô ấy......Là người đã ký hợp đồng với công ty chúng ta để phát sóng trực tiếp "Tiên đồ", là nữ sao!!"

"Đúng vậy, nhân khí tỏng vòng một tháng nay tăng vô cùng nhanh, hiện tại đã là nhà phát sóng trực tiếp cao nhất dành cho người mới, trước kia cô ấy chỉ phát sóng về phong cảnh tỏng trò chơi, nhân khí cũng thường thường, hấp dẫn một đám nhan cẩu bơi vào, về sau lại chuyển thành mỹ thực về mảng thức ăn cho mèo con, hấp dẫn một đợt fans hùng hậu!!" Bí thư càng nói càng kích động, hai mắt đều toả ra ánh sáng: "Cô ấy, quả thực là một người toàn tài, Nhất Bộ Liên Hoa chính là một nữ thần."

"Khó trách.......Anh ấy hôn mê liền muốn tôi chiếu cố một chút, không phải chính là coi trọng cô gái này đi?! Có câu nói thỏ khôn không ăn cỏ gần hang, anh trai, anh đây là muốn tôi chăm sóc chị dâu a, yên tâm bổn tổng tài sẽ thay anh coi chừng cô ấy!?"
« Chương TrướcChương Tiếp »