Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Đều Bị Ta Bẻ Cong

Quyển 3 - Chương 2: Thế giới Võng Du 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sông trong thế giới này đã 3 ngày, Dịch Liêm cũng không có vội vàng phát sóng trực tiếp, bởi vì y không muốn phát sóng trực tiếp phong cảnh như nguyên chủ, so với nhàn nhàn hạ hạ ngắm phong cảnh trong trò chơi, y càng thích xem xét thật kỹ phó bản.

Hơn nữa càng khai phá kỹ phó bản có thể hút nhân khí, thao tác của nguyên chủ rất bình thường, nhưng nguyên chủ và Dịch Liêm không giống nhau, tốc độ tay y phi thường nhanh, phản ứng và phối hợp cũng rất tốt, hấp thu năng lượng thế giới trước, năng lực y được nâng cao không ít, có năng lực mà không cần chẳng phải là lãng phí sao, Dịch Liêm y từ trước đến nay là một người rất biết dùng người.

Về đến nhà, sắc trời đã tối dần, nguyên chủ quả là một người thích hưởng thụ, ngôi nhà này chưa đầy 50 mét vuông, bên trong vật nào cần thì đều có, tủ lạnh, máy giặt, mày đều hoà...........

Đem mèo con đặt lên thảm lông mềm mại, Dịch Liêm đem đống đồ trên tay để vào trong bếp, trong phòng cái này cũng không thiếu, nhưng thứ làm cho Dịch Liêm không hài lòng chính là phòng bếp.

Y giống với nguyên chủ chính là mười ngón tay không dính nước, sống trong nhung lụa, khẳng định không thể nào khai sáng kỹ năng nấu nướng, cho nên trong phòng bếp có bếp gas, bất quá may mắn có bếp điện từ kéo lại chút mặt mũi.

Nhìn nguyên liệu nấu ăn trong túi nilon, đôi mắt Dịch Liêm vừa chuyển, nghĩ đến chuyện gì đó, nở nụ cười.

Y hiện tại không một xu dính túi, tới tháng sau mới có thể lấy ra tiền thưởng, lên đến 2 3 ngàn tệ, y đã xem qua phần thưởng tháng này tận 4000, khấu trừ hết phí dụng cùng thuế, cũng chỉ dư không đến 2000, quả thật là làm người phẩn nộ.

Này cách tháng sau còn tới 5 ngày.

Mèo con bị đặt lên thảm lông, nhìn Dịch Liêm đi vào phòng bếp, hắn dùng cái chân lông xù xù đi dạo một vòng, đôi mắt sáng như lưu li màu xanh lam hơi chớp chớp, tò mò đánh giá bốn phía.

Nơi này thật là nhỏ, phòng tắm của nhà hắn còn to hơn nơi này.

Lại nghĩ đến túi tiền rỗng của Dịch Liêm, cái đuôi lông xù lắc lắc, hừ, đem bổn tổng tài hầu hạ cho tốt, về sau bổn tổng tài mang ngươi cơm no rượu say.

Vòng qua sô pha, ánh mắt nhìn đến cửa phòng đang mở, đem bày trí bên trong toàn bộ thu hết vào mắt, mèo con vô cùng sửng sốt.

Căn phòng màu hồng phấn, rèm che màu hồng nhạt, vách tường dán hoa hồng trắng trên tường, trên trần nhà là đèn pha lê, trên đầu giường đặt con hello kitty, phía trước bày một hình trái tim ở giữa giường, chăn phủ nửa giường, vỏ chăn, gối đầu không chỗ nào không phải màu hồng phấn, còn có vài chi tiết có ren làm đường viền.

Này.....Đây là phòng em gái của người này sao!!?

Mèo con nghiêng đầu nghĩ nghĩ, giống như căn phòng này như một cái sảnh, cho nên.....Lông trăng của hắn đều bị rụng vài cọng, chậm rãi quay đầu nhìn cái bàn rất ít nữ tính kia, cái máy tính lại vẫn là màu hồng phấn, còn có một ít thiết bị hắn vô cùng quen thuộc, trố mắt nhìn thêm một chút.

Máy tính để trên bàn rõ ràng có cameraa, bộ lộc âm thanh, microphone, vì để cho hình ảnh phát sóng trực tiếp cáng tốt, còn trang bị thêm đèn.

Khi DỊch Liêm đi vào phòng, liền nhìn đến cục lông đang ngây ngốc, khoé miệng nhẹ nhàng giơ lên, lộ ra ụ cười nhàn nhạt, đem mèo con bế lên, đặt trên tủ quần áo bên trên bàn sách.

"Đợi một chút, nhưng lần này mày phải giúp tao, tiền cơm tháng sau của chúng ta phụ thuộc vào mày đó." Ngón tay điểm điểm nhẹ trên cái múi màu hồng phấn.

Ngón tay mượt mà lành lạnh, làm hắn nhịn không được liếʍ liếʍ cái mũi, vừa lúc liếʍ lên ngón tay y, ngẩn người một lát, có chút chưa đã thèm lại muốn liếʍ thêm lần nữa, lại đυ.ng vào khoảng không, bởi vì Dịch Liêm đã rút ngón tay lại.

Có chút thất vọng.....Từ từ, hắn thất vọng cái gì chứ, hắn vì cái gì sẽ muốn liếʍ ngón tay người ta, đối phương là nam a!!

Dịch Liêm hoàn toàn không có chú ý tới mèo con đang chết đứng, y mở tủ quần áo ra, nhìn một màn rực rỡ đầy sắc màu bên trong, trang phụ nữ, tóc giả, ngực giả............Đầu y ẩn ẩn có chút đau.

Y đối với trang phục nữ không có hứng thú a!!!

Trong lòng cảm tháng, nhanh chóng chọn lựa tóc giả cùng quần áo, có được ký ức của nguyên chủ, y biết nguyên chủ trong phòng phát sóng trực tiếp thông đồng với kim chủ tặng trang phục gợi cảm xuyên thấu.

Nhưng Dịch Liêm xem lại, mị lực không phải ở việc ăn mặc gợi cảm lộ da thịt, mà là ở khí chất, giơ tay nhấc chân, một cái biểu tình, một cái liếc mắt đều có thể câu lấy nhân tâm của một đám người, đó gọi là phẩm vị cao cấp.

Dịch Liêm di chuyển cái đầu đen nhánh, mái ngang, tóc giả được uốn lượn sóng, dùng vải lụa xanh ánh thắt lại, y không nghĩ sẽ mang ngực giả, vừa lúc dùng bím tóc che lại, lại tìm trong tủ quần áo tìm kiếm thêm một lát, từ trong tủ tìm thấy một bộ có tay áo phồng nhìn giống như mấy bộ váy loli.

Mèo con ngồi xổm trên mặt bàn trợn tròn mắt nhìn Dịch Liêm, hắn há hóc mồm.

Này...........Người này...............

Mèo con đang trong tình trạng hoảng sợ, Dịch Liêm lưu loát cởϊ qυầи áo, thân thể trắng nõn như ngọc, thiếu chút nữa đốt cháy mắt hắn.

Người này dáng người thon gầy, lại không phải kiểu người da bọc xương, trên người có một lớp cơ bắp mỏng, đường cong lưu sướиɠ, cực kỳ có mị lực, hẳn là co rèn luyện thân thể, vai không thô, nhìn qua có chút mỏng manh, nhìn theo độ cong của xương bướm xuống cái eo tinh tế kia, hắn chỉ cần dùng một cánh tay là có thể nhẹ nhàng ôm trọn...........

Từ từ, hắn không có việc gì sao lại muốn ôm eo của người này chứ!? Cúi đầu nhìn nhìn lông xù xù của đẹm thịt hồng nhạt.

Bỗng nhiên hắn cảm giác tam quan vỡ vụn.

Dịch Liêm tròng áo lông lên, ở cửa tủ nhìn nửa thân người, quan sát một hồi mới yên tâm sẽ không ai nhận ra y là nam, y rất vừa lòng, một đống đồ hoá trang để trên bàn, Dịch Liêm cầm lấy cái gương cầm tay, lấy son môi thoa lên, sau đó bấm lông mi cho chút cong lên, quá hoàn mỹ.

Đóng lại cửa tủ, quay đầu nhìn lỗ tai đang cụp xuống, bộ dáng ủ rũ vô cùng.

"Mày bị làm sao vậy?" Dịch Liêm bế mèo con lên, nghĩ vật nhỏ này bị gió lạnh thổi trong thời gian lâu, hiện tại về đêm khẳng định là đang đói bụng, xoa xoa đầu mềm mại của hắn: "Tao bây giờ sẽ đi làm cơm cho mày."

Ôm mèo con rời khỏi phòng, bước chân vừa chuyển liền đi vào phòng bếp nhỏ, đem mèo con đặt lên bàn, cầm lấy điều chỉnh giá đỡ điện thoại, mở cameras, nhấn vào biểu tượng "Phát sóng", trên tiêu đề gõ chữ "Mèo con tới đây, món ngon tuyệt vời".

Không thể không nói, Ân Tiêu Liên là một tên lười biếng, mỗi ngày chỉ cần ăn mì gói, cơm hộp, nhưng thiết bị này đúng là không tồi nha, tựa như cái điện thoại này, là mới được đưa ra thị trường, giá 2000 vạn, tuy rằng đang giả nữ, nhưng cũng là vì không thể dùng máy tính phát sóng trực tiếp, nên y cần chuẩn bị mọi thứ.

Phát sóng 5 phút, phòng phát sóng lục đυ.c vào thêm mấy ngàn người, các làn đạn thi nhau bắn ra.

Mahou Shoujo (ma pháp thiếu nữ): Hóng hóng hóng..........Xa cách một tuần, nữ thần Liên Liên đã phát sóng lại rồi!!!!

Hạ Kỳ: Liên nhi bảo bối, hôm nay muốn đi đâu ngắm phong cảnh a.............Lần trước đề cử đi đảo ở giữa hồ, đúng là mong đợi quá đi!!!

Tử Xa Thương Sinh: Không đúng không đúng...................Liên Liên hôm nay để tiêu đề phát sóng là.................Mèo con a, chẳng lẽ là cosplay mèo con.............A a a a a a a......................

Nhìn lá rụng biết mùa thu đến: Mèo con tới đây là chuyện như thế nào vậy............Chẳng lẽ là Liên bị bảo bối nuôi mèo sao??

Một vạn năm ánh sáng: Liên kỹ nữ lại tới rồi, lắn khỏi phòng phát sóng trực tiếp đi.............

Khỉ chôm đào: Di di di, Liên Liên hôm nay không ở phòng phát sóng thường ngày a..............Kia giường ngủ hường hường phấn phấn đâu rồi?!

Chờ: Hình như là phòng bếp............Tiểu Liên nhi cư nhiên ở phòng bếp! Tôi nhìn thấy máy hút khói dầu a...........

Thực nhanh liền có người phát hiện ra nơi phát sóng không phải nơi thường phát sóng lúc trước.

Vợ của tướng quân: A a a...............Phong cách hôm nay của nữ thần không giống lúc trước a..........

Xưa nay tính là gì: Hôm nay đi nơi nào ngắm cảnh!?

Quả cam: Đời đời kiếp kiếp nhân duyên tiền định............Thống báo từ thánh địa tình lữ a a a a a a..............

10m: Tu la hồng................Tới mãn huyết bỉ ngạn hoa.......Quá lãng mạng!!

Trong khoảng thời gian ngắn, hoa tươi, hôn gió, ngôi sao may mắn, đá quý, kim cương, địa lôi bay đầy trời.

"Cảm ơn mọi người, bất quá hôm nay không phát sóng về phong cảnh trong bản đồ, chúng ta hôm nay phát sóng về.............Tôi sẽ dùng nguyên liệu nấu ăn để làm món ăn cho mèo con nhà tôi......." Dịch Liêm vứt một cái hôn gió cho màn hình, nháy mắt toàn bộ phòng phát sóng toàn tiếng sói tru!

Trước kia Ân Tiêu Liên cũng làm qua động tác này, nhưng hôm nay phá lộ quyến rũ, đặc biệt là đôi mắt đào hoa cong cong kia, lưu quang chuyển động, nhẹ nhàng liếc mắt một cái liền khiến cho cả người đều tê tê, quá muốn mạng đi.

Nháy mắt, các loại đá quý, hôn gió, kẹo que, địa lôi, lựu đạn, hoả tiễn, trực tiếp bay loạn trong phòng phât sóng, thậm chí còn có người tặng một quả ngư lôi nước sâu.

Ngồi xổm trên bàn gần nơi nấu ăn, nhìn Dịch Liêm đối với điện thoại quăng mị nhãn, lỗ tai nhất thời dựng thẳng, đôi mắt xanh thẫm lộ ra bất mãn, không biết vì cái gì, hắn không thích người này đối với người khác làm ra bộ dáng như vậy.

Hắn sinh khí a.

Không vui chút nào.

Dịch Liêm hoàn toàn không phát hiện ra mèo con đang có chút khác thường, tiếp tục nói: "Hôm nay ta ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, ở ven đường nhặt được bé con này, liền mang nó về nhà nuôi dưỡng."

Yêu mây yêu hoa: Ngao ngao ngao...........Mèo con a!!!

Nam cung: Trời ơi, Liên Liên giống như đang ở thành phố A, xem dự báo thời tiết, hôm nay nhiệt độ không khí là 0°C, còn có gió và tuyết nữa.........Tiểu bảo bối đáng thương, khẳng định bị đông lạnh đến bệnh rồi, may mắn gặp gỡ được người tâm địa lương thiện như Liên Liên.

Một vạn năm ánh sáng: Liên kỹ nữ lại tới rồi, lăn khỏi phòng phát sóng..............

Yooooooooo: Vị lầu trên không xem thì biến đi, cút cút cút!!!

Một vạn năm ánh sáng: Liên kỹ nữ lại tới đến rồi, lăn khỏi phòng phát sóng..........

Hệ thống thông báo: Bá chủ Nhất Bộ Liên Hoa đã kích Mộ vạn năm ánh sáng ra khỏi phòng.

Trường tồn tác giả cúc hoa: Liên bảo bối uy vũ.

Diệp chi: Liên nữ thần uy vũ!

"Tới, cho mọi người xem tiểu đáng thương chịu gió lạnh." Dịch Liêm đưa điện thoại di động vừa chuyển, để trước mặt mèo con đang ngồi bên cạnh.

Bởi vì mèo con đang sinh khí, lỗ tai dựng cao vô cùng, đôi con ngươi sang như lưu li, màu mắt xanh lam càng tăng thêm vẻ ngạo kiều của hắn, bộ dáng này có thể xem là quân lâm thiên hạ, uy vũ khí phách, khí thế bễ nghễ xuyên thấu qua màn hình, đưa đến phòng phát sóng.

Theo gió nhẹ đến: A a a a a a.............Đang yêu quá đi!!!

Hoàng hạo thiên: Manh qua đi!! Muốn sờ sờ đầu của tiểu đáng thương a, muốn chôn mặt vào cái bụng mềm mềm kia ghê a a a a a!!!

Ôn ngày ngày ngày: Các ngươi có hay khôgn cảm thấy...........Cục lông nhỏ này quá có khi chất đi!

Thất lược công tử: Khí chất gì?

Quả bưởi nhà tôi đáng yêu nhất: Khí thế quân lâm thiên hạ của bậc minh quân!!!

Ngu ái: Hoàng thượng, xin nhận nô tài mộ lạy orz!!

Khỉ chôn đào: Hoàng thượng, xin nhận nô tài một lạy orz!!!

Vợ của tướng quân: Hoàng thượng, xin nhận nô tài một lạy orz!!!

.....................................

Trong khoảng thời gian ngắn, một lạt bình luận quỳ lạy hoàng thượng, sau đó lại là một vòng oanh tạc của phần thưởng.

Mèo con híp mắt, nhìn quà tặng bay đầy trời, có chút ghét bỏ, hừ, đều không có 9999 phi thuyền, chờ ta...........

Nhẹ ném cái đuôi đi, lỗ tay dựng cao, lông đuôi xoã tung, rất là đẹp, bộ dáng lại phá lệ đáng yêu, làm một đám người ngo ngoe rục rịch, càng tặng quà mãnh liệt hơn.
« Chương TrướcChương Tiếp »