Nghe Phụng Nghị hỏi mình, Dịch Liêm nheo mắt lại, y không thích bị hỏi chuyện trong khi bị đè trên giường, động tác lưu loát đem Phụng Nghị ném qua một bên, kéo chăn đắp lên người.
"Nằm cho đàng hoàng."
Phụng Nghị xê dịch thân thể, rồi nằm ngoan ngoãn trên đó, nhưng đôi tay lại kéo Dịch Liêm ôm vào lòng, tràn đầy chiếm hữu mà đặt một nụ hôn trên mặt y.
Người này là cửa hắn, tương lai bọn họ sẽ bên nhau cả đời.
"Bé con, em chưa trả lời câu hỏi của tôi." Phụng Nghị hai mắt toả sáng nhìn Dịch Liêm.
Từ khi Dịch Liêm chủ động thân mật với hắn, cả người Phụng Nghị tiến vào trạng thái hưng phấn, không tự chủ được mà bắt đầu nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên với khoảng thời gian sống chung lúc đó, nhưng dần dần hắn có cảm giác không đúng cho lắm.
Cho nên hắn liền có chút gấp gáp chạy đến tìm Dịch Liêm, đương nhiên, thời gian ở cùng nhau Dịch Liêm dung thời gian để ngủ chiếm hơn phân nửa, hắn thích Dịch Liêm, muốn cùng y thân cận, nhưng Dịch Liêm mới tiếp thu hắn, mặc dù có chút quá nhanh, hắn lại sợ Dịch Liêm không thích hắn quá dính người, cho nên hắn chỉ dám ôm y ngủ, cái gì cũng đều không có làm.
Bọn họ còn khoảng thời gian cả đời mà.........
Dịch Liêm gối đầu lên cánh tay hắn, ở trong lòng ngực hắn tìm tư thể thoải mái nhất, khoé miệng cong lên, quả nhiên l*иg ngực người đàn ông của mình thực ấm áp, hơn nữa trên người Phụng Nghị còn nhàn nhạt mùi hương sữa tắm làm y cảm thấy vô cùng yên tâm.
"Tôi chưa từng nói qua mình thích đàn ông."
"Em cũng chưa từng nói em thích phụ nữ."
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Dịch Liêm nhìn ánh sáng nhu hoà của đèn ngủ làm mắt y nhiễm chút ánh sáng, nói: "Vậy lúc trước anh nói mình thích ngực nở, eo thon, chon dài.........Lại còn muốn cơ thể mềm mại ôn hương diễm ngọc, vậy hiện tại anh đang ôm là cái gì!"
Nghe Dịch Liêm lại trêu chọc mình, Phụng Nghị cảm thấy mắt có chút sưng đỏ, bất quá da mặt hắn đủ dày, cười haha hai tiếng, rồi tiếp tục cọ cọ lên người Dịch Liêm.
"Em trừ bỏ ngực phẳng, eo nhỏ cùng chân dài....Còn có nơi này rất co dãn nha!" Đem mặt chôn trong lòng ngực Dịch Liêm cọ cọ: "Còn vừa thơm vừa mềm, quả thật chính là hoàn mỹ!"
"Biến!!"
Hai người quậy một hồi, thẳng đến khuya mới lăn ra ôm nhau ngủ.
Khi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ, Dịch Liêm nghĩ: Có người này ở bên cạnh, cũng khá tốt.
Dịch sau khi được Dịch Liêm điều hành đã bắt đầu quật khởi, y cùng Phụng Nghị vẫn chưa công khai quan hệ, hơn nữa y không thích ồn ào, nên chưa từng tham gia bất cứ tiệc rượu nào.
Bây giờ người tổ chức tiệc lại là ông chủ lớn của công ty giải trí vô cùng nổi tiếng để mừng sinh nhật, nó được tổ chức tại khách sạn sang trọng nhất ở thành phố A làm nơi đãi tiệc, mời không ít người nổi tiếng cùng với các minh tinh nhân khí vô cùng cao đến dự.
Nếu đã quyết định thâm gia, trang phục tham dự tất nhiên không thể thiếu, Dịch Liêm vừa mới nghĩ đến thì Kiều Lệ Lệ đã dẫn theo người thiết kế trang phục của Cedric người này là người đã cho ra đời "Phỉ Lorna" trân quý.
"Tiểu thân ái à~" Đã hơn một năm, Kiều Lệ Lệ hợp tác chụp vài bộ ảnh cho Dịch Liêm dùng để chuẩn bị cho phim truyền hình dài tập, không lớn không nhỏ, hiện tại ở nước Z nhân khí Kiều Lệ Lệ đã tăng lên vô cùng cao, sự nghiệp bắt đầu hướng mũi tên ra quốc tế.
"Chị sao lại ở đây?" Dịch Liêm cong khoé môi, cười nhu hoà.
"À, anh họ có cuộc họp hội nghị, anh ấy kêu chị đến đây chuẩn bị trang phục dự tiệc cho em."
"Đừng nói là chị cũng đi nha?"
"Đứng vậy, đúng vậy, đến lúc đó chị sẽ dẫn theo một người bạn nữa cho hai người." Kiều Lệ Lệ hai mắt toả sáng.
Ha haha haha, có hai đại mỹ nam cùng mình tham gia tiệc rượu, khẳng định mình sẽ trở thành tiêu điểm, cho đám người kia hâm mộ chết luôn!!
Dịch Liêm nhìn đến đôi mắt đang toả sáng của Kiều Lệ Lệ, có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi, đúng là anh em đến cả biểu tình đắc ý cũng y hệt nhau.
"Vậy làm phiền chị rồi."
"Không phiền đâu!!" Kiều Lệ Lệ lắc đầu, vòng qua bàn ôm lấy cánh tay y, muốn đem Dịch Liêm kéo đến, đôi mắt cô dừng lại trên màn hình máy tính: "Đây là kịch bản mới sao?"
"Ừm, đúng vậy." DỊch Liêm gật đầu, nói: "Chị có hứng thú hợp tác lần nữa hay không!?"
"Đương nhiên là có chứ!" Kiều Lệ Lệ hai mắt toả sáng, cô đã hơn một năm toàn bộ kịch bản đều là của Dịch Liêm, đôi khi cô cũng rất tò mò, tuổi của Dịch Liêm so với cô được xem là con nít, rốt cuộc phải có bộ não như thế nào mới có thể viết ra kịch bản hay như vậy, thật là quá thông minh.
"Bất quá lần này chị phải diễn vai nữ phụ rồi." Dịch Liêm nói.
"Không thành vấn đề, chỉ cần lối hành văn có logic, chị đều chấp nhận!" Sự nghiệp hiện tại của cô hướng tới giải thưởng quốc tế, cô đã lâu không nhận kịch bản trong nước, nhưng nếu biên kịch là Dịch Liêm thì cô sẵn sàng chấp nhận không chút do dự, hơn nữa Dịch Liêm là anh dâu tương lai của cô!
"Tuy rằng diễn vai nữ phụ, cũng sẽ không đối với sự nghiệp của chị có bất cứ tổn hại nào."
"Kịch bản đâu rồi?"
"Đây là kịch bản dùng đề tài cung đình quyền mưu, một vị quốc sư thông minh có năng lực vô cùng mạnh, đã chấp nhận nuôi nấng một hoàng tử của cung phi bị biếm vào lãnh cung, người hoàng tử bị ghẻ lạnh đó cuối cùng trở thành minh quan, trong này chị là em của năm chính, "mẫu thân" chị là một nữ tử dị tộc bị đưa đến dâng cho lão hoàng đế làm vũ cơ, ban đầu chị cùng hoàng tử sát cánh bên nhau, từ nhỏ đã săn sóc giúp đỡ lẫn nhau.....Sau đó quân chủ chính là năm chính chết vì bệnh, quốc sư tự tử vì tình, chị giải quyết muôn vàn khó khăn, lại một mình gánh chịu giang sơn đang rối loạn, sau cùng trở thành nữ đế duy nhất của triều đại, kế thừa di nguyện của huynh trưởng."
"Sao cái này nghe như sau cùng chị biến thành nữ chính nha." Kiều Lệ Lệ chớp chớp mắt.
"Đúng vậy, cho nên vai nữ phụ này chẳng khác nào vai chính."
"Tiếp tiếp tiếp!!" Kiều Lệ Lệ ôm lấy cánh tay y, nói: "Chuyện này chúng ta sẽ bàn sau nha, bây giờ chúng ta đi chọn trang phục nào."
Kiều Lẹ Lệ mang theo người thiết kế của Cedric, ngồi trên ghế nhìn Dịch Liêm đổi gần mười mấy bộ trang phục, Kiều Lệ Lệ cùng mấy nhân viên đôi mắt không tự chủ được nhìn y chằm chằm.
"Dịch tiên sinh có dang người cung khí chất thật quá hoàn mỹ, cho dù quần áo có kén người mặc như thế nào đều không làm khó được ngài." Nhân viên nói.
"Đúng vậy đúng vậy!" Kiều Lệ Lệ mạnh mẽ gật đầu, giống y hệt nhân viên vừa rồi.
"Hơn nữa Dịch tiến sinh đặc biệt thích hợp với bộ màu xanh lam nhạt cùng màu trắng, mặc vào thật quá hoàn mỹ!!" nhân viên số 2 cũng bắt đầu tâng bốc.
"Đúng vậy đúng vậy!"
"Màu hồng phấn cũng rất đẹp." Nhân viên số 3 cũng nói theo.
"Đúng vậy đúng vậy!!"
"Chị Lệ Lệ, chị cũng không phải máy nhắc lại, đừng chỉ nói đúng vậy đúng vậy, phải cho em ý kiến chứ."
Dịch Liêm mặc trên người chính là bộ màu bạch ngân, phối với nơ màu đen, áo khoác dài tới eo, vạt áo phía trước mở rộng, phối hợp với áo trong có thể đem cái em nhỏ hoàn toàn lộ ra.
"Đẹp!" Kiều Lệ Lệ còn chưa kịp nói chuyện, thanh âm của người đàn ông trầm thấp gợi cảm vang lên, liền đem Dịch Liêm ôm vài ngực: "Chọn bộ này đi, tôi cũng muốn có một bộ như vậy."
Nói xong, hôn một cái lên môi Dịch Liêm, rước lấy hàng loạt ánh mắt cùng tiếng kinh hô của nhân viên bên trong, đây là cửa hàng quần áo tư nhân Sedrey của Cedric, bọn họ luôn bảo vệ bí mật riêng tư của khách hàng, hơn nữa cũng sẽ không bao giờ truyền ra bất kỳ tai tiếng nào, còn phụng Nghị thì hận không thể để cho toàn thế giới đều biết Dịch Liêm chính là vị hôn phu của mình.
"Anh cho chị lệ Lệ mang trang phục đến, chính là vì muốn trang phục của hai chúng ta giống nhau?" Dịch liêm nhẹ nhàng nhướng mày, y thì thử mười mấy bộ mới chọn được bộ mình thích, còn tên khốn này đến cả trang phục cũng lười thử.
"Trang phục cặp đôi, thật tốt nha, lấy cho tôi một bộ màu đen thích hợp với số đo cơ thể."
Cửa hàng thời trang này rất là tinh ý nên đã ghi lại yêu cầu của Phụng Nghị, bọn họ có một quy định hết sức nghiêm ngặt là trang phục thiết kế riêng cho khách sẽ không được mang lên bày bán, nói cách khác đó là bộ độc nhất, cũng là để đề phòng mặc trùng trang phục tạo nên xấu hổ không đáng có, nơi này không phải người có tiền thì chính là người có danh tiếng hay lui đến.
Mà Phụng Nghị này chính là "Trang phục cặp đôi" thì hoàn toàn không vấn đề, chỉ là rất ít người làm như vậy, cũng không nhiều người có người yêu là nam.
Trang phục nguyên bản của bộ đồ này không có màu đen, nên liền lấy bộ trang phục màu trắng đưa cho Phụng Nghị thay để lấy số đo thích hợp.
Phụng Nghị sau khi đổi quần áo rồi đi ra ngoài, ở trước mặt Dịch Liêm đi vài vòng.
"Chồng em đẹp trai không?"
"Đẹp chứ." Dịch Liêm khẽ cười, nhẹ nhàng gật đầu: "Chỉ là..........."
"Bộ trang phục bạch ngân của tiểu Liêm mặc là đẹp nhất, mọi người nói đúng không?" Kiều Lệ Lệ nói tiếp Dịch Liêm, còn không quên đem mấy nữ nhân viên kéo vào trận chiến.
Chì là cô kỳ vọng vào mấy nhân viên này quá sao, các cô cũng không dám đối với Phụng Nghị mà trêu chọc.
Hơn nữa........Phụng tổng thật sự rất đẹp trai, mặt liền đỏ lên.
Phụng Nghị mặc kệ lời của em họ mình, sự chú ý đều đặt lên người Dịch Liêm, nói: "Em cảm thấy đẹp thì tốt rồi, chúng là chính là một cặp tình nhân một đen một trắng."
Hai nhân viên cửa hàng mang công cụ đo quần áo đến, động tác lưu loát đã đo xong kích cỡ ghi vào sổ.
Kiều Lệ Lệ thấy hai người đen trắng phối hợp, cô liền lấy một bộ màu xám bạc có tà váy dài, thiết kế lộ ra đôi vai tinh tế, eo được thắt chặt, càng tôn lên dáng người thướt tha cộng với vải lụa mỏng buông xuống, lúc bước đi nhje nhàng bay lên, phi thường mỹ lệ.
Cặp đôi trắng đen giờ đã trở thành "Trắng đen và xám bạc" kết hợp lại.
Phụng Nghị nhìn em họ mình như con bướm giống hệt nhau, mắt phượng hơi sáng.