Quyển 1 - Chương 13: Thế giới hiện đại 13

Cơn sốt "MI" không suy giảm mà ngược lại tăng nhanh vô cùng, thời gian tung ra sản phẩm đúng vào kỳ nghỉ hè, nhưng trên mạng lại có thông tin nữ minh tinh nổi tiếng Kiều Lệ Lệ nhận vai nữ chính trong một kịch bản chế tác lớn mà biên kịch lại chính là cậu chủ nhỏ của giải trí Dịch thị - Dịch Liêm.

Lần này, Dịch Liêm nổi tiếng trong một đêm liền lên thẳng Top 1 Hot Search, mà kịch bản kia nhân khí cũng tăng theo, phát sóng cùng ngày với "MI" ratings tăng đến 2.3, còn bộ phim của Nhậm Kỳ chỉ có 0.9 cao hơn phân nửa.

Có người còn đem hai bộ phim ra so sánh, Kiều Lệ Lệ là diễn viên chính quy lại là nữ chính, cốt truyện vô cùng chặt chẽ, hợp lý, kỹ thuật của diễn viên vô cùng tốt, từ trang phục cho đến trang sức đều được làm giống như trong kịch bản miêu tả, hơn nữa hậu kỳ quay chụp đều được xử lí cẩn thận, quả thật là một đoàn phim có tâm, tương phản với Kiều Lệ Lệ đó chính là Nhậm Kỳ, cô ta đã bị quần chúng phun đến không dám mở điện thoại, cốt truyện Mary Sue còn thêm phần cẩu huyết, chỉ số thông minh của diễn viên bằng không, logic hỗn loạn, nữ chính lại mập mờ cùng nhiều người đàn ông cùng một lúc, ngay cả phục sức cũng thô ráp và hoa hoè loè loẹt, ngay cả kỹ xảo sử dụng cũng là kỹ xảo 5 xu, cảnh đầu vào lúc phát sóng đã đánh vỡ tam quan của người xem.

Nhậm Kỳ nhìn bình luận trên mạng, cả khuôn mặt đều đen lại, cô ta tức đến nổi run lên.

Ông chủ mới vùa mới nhậm chức của Dịch thị cố y nhắm vào cô ta, cùng cô ta đoạt nhân vật, đoạt kịch bản còn đoạt luôn đại ngôn, chuyện này Nhậm Kỳ biết rõ, nhưng phía sau Dịch Liêm có Phụng Nghị làm chỗ dựa, ngày thường lại là thần long thấy đầu không thấy đuôi, cô ta khó có cơ hội tiếp cận.

Bộ phim này là cô ta hao hết tâm tư đi trước y một bước đem nó nắm chặt trong tay, lúc ấy cô ta còn đang đắc ý hồi lâu, không nghĩ đến y lại chờ cô ta ở phía sau.

Kịch bản do chính tay mình viết lại nâng Kiều Lệ Lệ mà giẫm mặt cô ta, cũng là nữ chính nhưng hai bộ phim lại cho người xem cảm giác "Thua chị kém em".

Nhậm Kỳ tức muốn nổ phổi, suy nghĩ một lát, đem điện thoại gọi cho Trần Văn, sắc mặt âm trầm nhưng giọng nói lại tràn đầy uỷ khuất: "Trần tổng..........."

Dịch liêm nhìn điện thoại, nhìn thông tin giải trí trong nước khoé miệng nâng lên, Nhậm Kỳ lúc trước cho rằng cướp được kịch bản sớm hơn y là có thể nhờ vào bộ phim này trở thành minh tinh tuyến 1, lại không nghĩ đến y chính là chướng mắt cái kịch bản giẻ rách kia, y là cố y nhường cho cô ta, sau đó lại tự mình viết kịch bản, sau đó tính toán thời gian cùng phát sóng cùng lúc với Nhậm Kỳ.......Y thật sự không ngờ Nhậm Kỳ lại ngu ngốc như vậy, nghĩ như vậy khoé miệng Dịch Liêm cong lên.

Có nhân khí Kiều Lệ Lệ mạnh mẽ áp chế, y muốn nhìn xem nữ chính sẽ làm cách gì để bước lêи đỉиɦ cao.

"Chuyện gì có thể làm em cao hứng như vậy?" Phụng Nghị từ trong phòng đi ra thì nhìn thấy nụ cười trên mặt y, đem ly trà trên tay y lấy lại ngồi vào bên người y.

Dịch Liêm rất vui vẻ đem điện thoại cho hắn xem, rồi đưa môi uống ly trà đang được Phụng Nghị cầm trên tay.

Phụng Nghị nhàn nhạt liếc nhìn nội dung trên điện thoại, sự tình đại khái thì hắn đã rõ, Dịch Liêm cố y nhắm vào phòng làm việc của Nhậm Kỳ, chuyện này hắn thừa biết, chỉ là nhìn dáng vẻ mèo vờn chuột của Dịch Liêm hắn cũng mặc kệ, chỉ cần bé con của hắn vui là được.

Bằng không, hắn đã đem Trần Văn cùng Nhậm Kỳ với mấy minh tinh lúc trước bỏ đá xuống giếng trở thành ăn mày lâu rồi, hắn đã sớm chướng mắt cái đám sâu bọ đó thiếu điều muốn một lần gϊếŧ hết, khiến bọn chúng như phế thải mà dọn sạch.

Đôi mắt phượng hẹp dài loé sáng, nhìn động tác uống trà của Dịch Liêm hắn thật sự muốn chỉnh đốn một phen, Dịch Liêm tựa hồ nhìn ra sự tức giận của hắn liền quay đầu lại nhìn.

Phụng Nghị cùng Dịch Liêm bốn mắt nhìn nhau, trong mắt ẩn chứa ôn nhu cùng ý cười, bàn tay to rộng chỉnh lại mấy sợ tóc bị gió biển làm cho rối tung trên mặt.

Bé con thật quá nhạy cảm, chỉ là một chút ác ý nhỏ lại bị y phát hiện.

"Bé con, về sau anh sẽ đối xử với em thật tốt." Bàn tay to lớn đặt phía sau ót Dịch Liêm, môi dán lên trán y, thanh âm trầm thấp phát ra lại tự như tiếng đàn cello.

Dịch Liêm đối với hành động thân mật của Phụng Nghị không thèm kháng cự, nhẹ nhàng lên tiếng: "Ừm."

Trước cổng Dịch thị một "đại mỹ nhân" dáng người mập mạp, tóc được uốn xoăn cẩn thận, bông tai làm bằng bạch kim đính thêm mấy viên kim cương lấp lánh, vòng cổ lấp lánh ánh vàng, mười ngón tay đeo toàn là nhẫn với nhẫn, toàn thân bà ta tản ra khí chất "Nhà giàu mới nổi", bà ta tư thế hiên ngang đi vào sảnh lớn Dịch thị.

Lễ tân nhận ra người phụ nữ này, đây là em ruột của cố chủ tịch, trong khoảng thời gian này không biết bà ta bị cái gì kí©h thí©ɧ, cứ hai ngày lại đến đây quậy phá một trận, ỷ vào cái danh co của Dịch Liêm liền không cho nhân viên công ty sắc mặt tốt, giám đốc cũng bị bà ta mắng chửi một trận, hai ngày này đều là cảnh tượng không việc gì thì không ra ngoài, mọi người điều trốn trong văn phòng.

"Cháu trai của tôi đã trở lại rồi sao!!" Dịch Quyên khẽ nhếch cằm, vẻ mặt cao ngạo, bà ta chình dùng lỗ mũi để nhìn người trước mặt. Chỉ là do gương mặt cộng với tư thế của bà ta không hợp với dáng người nên nhìn vào có chút buồn cười.

"Cậu chủ nhỏ còn chưa về." Đại mỹ nữ được đào tạo phi thường tốt, thanh âm lúc nói chuyện vô cùng mềm mại, dễ làm người khác thoải mái.

"Còn không chịu trở về, thời gian lâu như vậy........" Vẻ mặt Dịch Quyên vô cùng phẩn nộ, liền ở sảnh công ty mắng nhiếc, người ra vào đều nhìn bà ta như kẻ điên, vội vàng tránh bà ta như sợ bị lây bệnh.

Qua một lúc lâu, không biết là Dịch Quyên hết hơi hay là không còn gì để chửi bà ta liếc nhìn đại mỹ nữ một cái, khinh miệt hiện rõ trong mắt.

"Giám đốc của các cô đâu rồi, kêu hắn xuống đây gặp tôi, một người hai người đều là phế vật, công ty không nên giao cho Dịch Liêm quản lý, bay giờ đều bị nó làm cho rối tung lên hết....."

Mỹ nữ đứng quầy lễ tân vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp, ở trong lòng vô cùng khinh bỉ bà ta, chồng của Dịch Quyên thì cô đã từng gặp vừa nhìn là biết không phải thứ tốt lành gì, nếu Dịch thị giao cho tên đó không cần chờ đến khi Dịch Liêm trưởng thành tiếp quản Dịch thị liền phải phá sản.

"Giám đốc hiện tại không có trong công ty, đến khi giám đốc về tôi sẽ thông báo cho phu nhân."

Dịch Quyên nhìn vị mỹ nữ này mặc dù không vui nhưng vẫn ừ cho qua, nói: "Cô đi mua cho tôi một cái bánh kem, mua cái đắt nhất, trong nước tôi chắc sẽ không có, vậy cô đi nước ngoài mua cho tôi đi."

Nghe Dịch Quyên nói, biểu tình trên mặt cô không chút biến hoá, lập tức chạy nhanh nhất co thể để chặn lại cái miệng ôn thần của bà ta, mỗi lần đến đây đều là các loại yêu cầu ma quỷ, đến đây ăn thì cứ ăn đi tại sao lại đày đoạ các cô chứ, giám đốc lúc trước có nói qua nếu không quá đáng công ty sẽ thanh toán.

Dịch Quyên ngồi ở trong phòng chờ ăn bánh kem cùng uống cà phê, hiện giờ không có biện pháp khác, ban đầu thời điểm bà ta đến đây liền muốn đi văn phòng chủ tịch, với thân phận cua của Dịch Liêm nên có quyền lên văn phòng chủ tịch.

Mà khi bà ta hướng đến thang máy đặc biệt kia đi đến, ba người bảo vệ lại tiến lên ngăn cản, vô luận bà ta nhiều lần càn quấy, la lối, lăn lộn nhưng những người đó vẫn không nhường nhịn, cuối cùng còn kinh động đến cảnh sát đến giải quyết, sau đó bà ta đều tới đây quậy mỗi ngày, bà ta liền đổi biện pháp quậy phá.

Nhìn các nhân viên ra ra vào vào, quần áo tinh tế lịch sự, hầu như đều là người mới, Dịch Quyên trong lòng có chút khổ sở, chồng bà ta cùng một người bạn hùng vốn mở một công ty giải trí nhưng minh tinh bên đó không nhiều như ở đây.

Hừ, đều là do cái thằng cháu tâm địa độc ác của bà ta, nó dám cùng chồng bà ta đoạt tài nguyên, bằng không công ty nhà bọn họ cũng sẽ không lâm vào tình cảnh thiếu nhân viên.....Càng nghĩ bà ta càng hận, Dịch Quyên do ăn quá vội nên bị mắc nghẹn, cả khuôn mặt đều đỏ lên, vội vàng bưng ly cà phê lên uống ừng ực.

"Người đâu, mau tới đây, cà phê này không có....."

Giám đốc trong miệng lễ tân nói đi ra ngoài nhưng thật ra đang tránh ở trong văn phòng mà lau mồ hôi, trong lòng đang cầu mong cậu chủ nhỏ nhanh nhanh trở về.

Thời gian ở Hawaii là thời gian thoải mái vô cùng, Dịch Liêm cảm thấy vô cùng mỹ mãn, y cùng Phụng Nghị trở về trong đêm.

Trải qua thời gian sớm chiều ở chung một chỗ, Dịch Liêm tuy rằng không nói ra nhưng y đã tiếp thu Phụng Nghị, ngẫu nhiên sẽ cùng hắn hôn môi, đều không có cảm xúc ghế tởm.

Phụng Nghị đối với phản ứng này vô cùng hài lòng, từ từ thôi, bé con vẫn còn nhỏ.

Sau thời gian nghỉ phép, y bắt đầy bận rộn với sự vụ công ty, Dịch Liêm đến công ty đã bị giám đốc phun đến nước miếng văn tung toé, nói cái gì mà "Bà cô cực phẩm", "Nữ Oa kênh kiệu".......

"Ừm, mọi người làm rất tốt, cuối tháng có tiền thưởng."

"Bà ta ăn uống đều do công ty chi trả." Dịch Liêm đảo mắt rồi cười nhẹ.

Hừ, muốn ở chỗ y ăn không uống không còn định lấy về, đây là đang chọc điên y.

Chịu đựng sự quấy rối mấy ngày liền, mọi người điều cảm động trước câu nói của Dịch liêm liên tục nói cảm ơn.

"Bà ta nếu đến đây lần nữa, trước tiên cứ gọi lên văn phòng cho tôi." Dịch Liêm khoé miệng cong lên.

Nhưng cư dân mạng phong y thành "Nam thần phương Đông", thật là không sai.

Đây là lần đầu tiên nhân viên Dịch thị mong chờ Dịch Quyên "ghé thăm", bà ta tựa hồ cũng rất thích đãi ngộ ở đây có ăn có uống còn có thể mang về, mỗi ngày đều đến đây ăn bà ta có chút nghiện rồi.

Từ bên trong đã nhìn thấy bóng dáng mập mạp của bà ta từ xa, nàng cầm lất điện thoại gọi thẳng lên văn phòng chủ tịch.

"Cậu chủ nhỏ, Trần phu nhân lại tới nữa rồi." Thanh âm có chút kích động.

"Tốt, tôi hiện tại xuống ngay." Dịch Liêm ngắt cuộc gọi, lấy từ trong ngăn kéo một sắp tài liệu, rồi đứng lên đi ra khỏi văn phòng.

Trò hay vừa mới bắt đầu thôi.

Ben ngài mặt trời tựa hồ nhu muốn nướng chính bà ta, Dịch Quyên mồ hôi đầy đầu, thở hổn hển đẩy cửa đi vào, cảm nhận được khí lạnh ập vào mặt bà ta thở ra một hơi.

"Cô nhỏ à đã lâu không gặp cô rồi."