Chương 31: Anh rể ngang ngược, nuông chiều mạnh mẽ (31)

Lúc đầu, Lãnh Đào còn chần chừ vì Đường Mỹ Lệ là nữ chủ nhân tương lai của Lãnh gia, nhưng bây giờ rõ ràng Đường Mỹ Lệ không thể nào gả qua đó được, anh không còn chút kiêng kỵ nào nữa, càng nghĩ càng cảm thấy rằng người phụ nữ này là 1 con rắn độc, không thể động vào.

"Đúng vậy, tôi đã đổi thuốc của tiểu nha đầu, lẽ nào anh tốt hơn tôi sao? Phương Tiểu Viên lúc đầu là anh giúp tôi mua chuộc, vẫn là dùng danh nghĩa của Lãnh gia, hai người chúng ta ai cao thượng hơn ai!"

Đường Mỹ Lệ thái độ bất cần, bức ảnh kí©h thí©ɧ khiến cô ta mất trí, nếu không lúc này cô ta nhất định đang xoa dịu Lãnh Đào thay vì cùng anh ta cãi nhau.

Nhưng khi cô ta bình tĩnh lại, Lãnh Đào đã đóng sầm cửa rời đi.

Đường Mỹ Lệ bỗng nhiên ngã xuống đất, vừa hận vừa sợ, không biết tiếp theo vận mệnh đang chờ đợi cô ta là gì.

Lãnh Mặc Diêm bất chấp tình cảm bao nhiêu năm mà ra tay, chuyện này sẽ không kết thúc như vậy, không ai hiểu rõ tính cách đàn ông hơn cô ta, nếu không ra tay, đã ra tay tuyệt đối sẽ không bao giờ cho kẻ thù của mình một cơ hội đứng dậy!

Đường Mỹ Lệ ngồi dưới đất suốt đêm, sau bình minh, cô ta gọi người duy nhất có thể cứu được mình: "Chú Lãnh, cháu là Mỹ Lệ ..."

Vụ chụp ảnh khiêu da^ʍ càng ngày càng nghiêm trọng.

Đặc biệt là những bức ảnh đó, khiến người ta đồng thời vừa ghê tởm vừa hưng phấn, tư thế của nam nữ chính đã được bàn luận đi bàn lại, bao gồm cả những nốt ruồi trên cơ thể, đều rất tuyệt vời, họ trần trụi từ trong ra ngoài. . Hoàn toàn khỏa thân!

Danh tiếng của Đường Mỹ Lệ hoàn toàn bị hủy hoại, chuyện này phụ nữ luôn phải chụ thiệt thòi, về phần đang ông là ai, chẳng ai thèm quan tâm?

Lãnh Đào bị Lãnh Mặc Diêm làm cho sợ hãi, anh ta không bao giờ nghĩ rằng Lãnh Mặc Diêm sẽ ở cùng với Đường Bảo Chân, nếu anh biết sớm hơn, anh sẽ không bao giờ dính líu đến chuyện này. Anh ta sợ việc mình giúp đỡ bắt nạt Đường Bảo Chân sẽ bị phát hiện nên dứt khoát trốn ra nước ngoài, thậm chí không dám liên lạc với gia đình.

Trong thời gian này, Lãnh Mặc Diêm không dám để Đường Bảo Chân ở nhà một mình nên đã dẫn cô đến công ty.

Gia thế giàu có xoay chuyển, bàn tán của mọi người đã bùng cháy từ lâu, khi thư ký nhìn thấy chủ tịch dẫn theo một cô bé vào công ty, anh ta kinh hãi đến mức không cử động được, miệng há hốc, khuôn mặt đầy sự hoài nghi.

Khi Lãnh Mặc Diêm bước vào văn phòng, cô thư ký cứng ngắc dường như đã cắm điện, nhanh chóng chạy đến chỗ đồng nghiệp: "Trời ơi, trời ơi, đoán xem tôi đã nhìn thấy gì!! Giám đốc đưa một cô gái đến đây!!! Các người có nhìn thấy chưa!? Đã nhìn thấy chưa!?"

Cô ta hưng phấn đến mức muốn dùng loa lớn để hét lên!

Đồng nghiệp bên cạnh đột nhiên kinh ngạc nhìn cô ta: "Cô bị hoa mắt à?"

"Sao có thể!" Thư ký che mặt, ánh mắt sáng ngời, "Chính mắt tôi nhìn thấy bọn họ đi lên từ thang máy chuyên dụng, hai người họ trông giống như một ngôi sao, thật bắt mắt! Các người có nghĩ rằng cô ấy có thể là người trong bản tin không ... ""

Đại tiểu thư Đường gia?"

Cô thư ký đầu đầy những vệt đen, "Nhị tiểu thư Đường gia!" Đại tiểu thư gì chứ! Không nhìn thấy bức ảnh sao? May mắn thay họ dám nói!

Mọi người lập tức biết mình nói sai, một người kiêu ngạo như tổng giám đốc sao có thể muốn giày hỏng của người khác?

" y, ây, không nói với các người nữa, tổng giám đốc khát rồi, tôi phải mang trà nước vào!"

Mọi người đều khó xử, muốn nói nhảm thì cứ nói, mang trà nước? Đây có phải là điều mà thư ký trưởng nên làm?

Văn phòng rộng rãi sáng sủa, qua cửa kính trong suốt từ trần đến sàn có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài cửa sổ, cách bài trí và trang trí đều là thịnh hành nhất, Đường Bảo Chân nhìn thoáng qua liền cảm thấy rất thích.

---Cô ấy thích những thứ trang nhã.

Lãnh Mặc Diêm từ phía sau ôm Đường Bảo Chân, “Thích không?”

“Ừ.” Đường Bảo Chân gật đầu.

Lãnh Mặc Diêm: “Hay là phòng cưới sau này của chúng ta cũng làm kính trong suốt từ trần đến sàn thì sao?”

Đường Bảo Chân: “.....”