Chương 26: Anh rể ngang ngược, nuông chiều mạnh mẽ (26)

Đường Mỹ Lệ không đợi được kéo Đường Bảo Chân lên lầu, khoảnh khắc đóng cửa lại, nước mắt cô ta rơi xuống, khiến Đường Bảo Chân giật mình, phải rất lâu sau mới hoàn hồn lại: "Chị, sao chị lại khóc!?"

Đường Mỹ Lệ ôm lấy Đường Bảo Chân nói: “Bảo Chân, anh rể của em muốn hủy hôn ước với chị.”

“Hủy hôn ước?” Đường Bảo Chân ngơ ngác lặp lại.

Đường Mỹ Lệ vừa khóc vừa quan sát vẻ mặt của Đường Bảo Chân, rõ ràng là chuyện quan trọng như vậy, nhưng Đường Bảo Chân chỉ lộ ra trạng thái mù mịt, điều này khiến Đường Mỹ Lệ không khỏi thất vọng, cảm thấy Đường Bảo Chân đang hả hê trước sự xui xẻo của mình.

"Bảo Chân, tình cảm của chị dành cho Mặc Diêm em biết mà, chị đã chờ đợi anh ấy nhiều năm như vậy..." nói đến phần cảm động, Đường Mỹ Lệ lại bật khóc: "Nhưng còn anh ấy thì sao! Nói hủy là hủy?" vốn dĩ không hề suy nghỉ đến cảm nhận của chị! Lúc đầu cha mẹ đều là cha ruột của anh ấy nên mới qua đời, Lãnh Mặc Diêm sao có thể tàn nhẫn như vậy!?"

Đường Bảo Chân mím môi, một lúc lâu sau mới hỏi: "Chị ơi, hủy bỏ hôn ước luôn có lý do, lý do của anh ấy là gì?"

Đường Mỹ Lệ vô tình liếc nhìn vết đỏ trên cổ Đường Bảo Chân, trong mắt hiện lên một tia sương mù, "Có thể có lý do gì? Chắc chắn là bị hồ ly tinh bên ngoài dụ dỗ!! Chị bỏ ra nhiều năm như vậy tính là gì chứ, anh ấy nói phản bội thì phản bội! Tất cả họ hàng và bạn bè đều biết về chuyện đính hôn của bọn chị, bây giờ hủy bỏ hôn ước, đây không phải ép chị đi tìm cái chết sao!?"

Đường Mỹ Lệ run rẩy không ngừng, giống như trong chốc lát sẽ ngất đi.

"Chị, đừng lo lắng, tối nay em sẽ hỏi A Diêm." Giọng nói của Đường Bảo Chân bối rối, không biết phải làm gì.

"Không!" Đường Mỹ Lệ đột nhiên nắm lấy tay Đường Bảo Chân, móng tay sắc nhọn gần như cắm vào lòng bàn tay cô, "Bảo Chân, anh rể vẫn luôn yêu thương em, em giúp chị cầu xin anh ấy, được không!? Để anh ấy thu lại những lời đó có được không!? Bảo Chân, em có thể làm được mà,chị chỉ có thể dựa vào em thôi!”

Đường Bảo Chân đau nhói, Đường Mỹ Lệ vờ như không nhìn thấy, hai mắt nhìn chằm chằm vào cô, “Em nhanh đồng ý với chị đi, không thì chị thật sự chỉ có chết mà thôi!”

“Em, em sẽ cầu xin anh ấy!" Đường Bảo Chân hoảng sợ kêu lên, "Em chỉ có chị là người thân duy nhất, đừng lo lắng về điều đó, em sẽ giúp chị ..."

Tuy không hài lòng lắm nhưng đây đã là kết quả tốt nhất rồi.

Đường Mỹ Lệ lại căn dặn thêm vài câu, Đường Bảo Chân đều đồng ý, sau khi Đường Mỹ Lệ rời đi, cô nhốt mình trong căn phòng nhỏ, ngay cả bữa trưa cũng không ăn.

Cùng lúc đó, Lãnh Mặc Diêm cũng gặp phải sự tra hỏi gay gắt.

Cha của Lãnh Mặc Diêm rời công ty, giao công ty cho Lãnh Mặc Diêm và một mình đi khắp thế giới, thường không tìm được. Nhưng ngay sau khi Lãnh Mặc Diêm hủy hôn với Đường Mỹ Lê, cha của Lãnh Mặc Diêm lại xuất hiện và trò chuyện video với Lãnh Mặc Diêm.

"Cha cần một lời giải thích!"

Ngồi đối diện video là một người đàn ông có khuôn mặt tương tự Lãnh Mặc Ngôn, khoảng năm mươi tuổi, khóe mắt và lông mày mài giũa. Lúc này, khuôn mặt của ông rất trang trọng, cả người toát ra một hơi thở khó chịu.

Lãnh Mặc Diêm không chú ý tới, vẫn bình tĩnh, "Giải thích cái gì?"

Lãnh Thanh Tùng sắc mặt đột nhiên tối sầm, "Giải thích chuyện con hủy hôn với Đường Mỹ Lệ!”

Người đàn ông cười khúc khích, thoải mái ngồi lại trên ghế sô pha: "Có gì để giải thích đâu chứ, chưa bao giờ có hôn ước."

Ánh mắt sắc bén của hai người giao nhau trong không trung, cả hai đều hiểu câu nói này có ý gì.

"Lãnh Mặc Diêm, con phải thừa nhận thân phận của mình, con không có tư cách muốn làm gì thì làm!" Lãnh Thanh Tùng trong mắt lộ ra sự tức giận, "Cha đã nói hôn ước này tồn tại thì nó phải tồn tại!"