Chương 24: Anh rể ngang ngược, nuông chiều mạnh mẽ (24)

"Em... có phải biết chuyện gì không?" Tô Mộc Bạch giọng nói do dự truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, giọng Đường Bảo Chân vẫn ôn hòa như cũ, "Không biết, em không thân với bọn họ."

Điềm tĩnh cũng chỉ là bởi vì không thân, đây là lời giải thích mà Đường Bảo Chân đưa ra.

"Thầy Tô còn có chuyện gì sao?" Tô Mộc Bạch còn chưa kịp hỏi, cô đã trực tiếp dừng lại chủ đề này.

"...Bảo Chân, là do em không muốn đi học sao?" Tô Mộc Bạch dường như không có chú ý đến sự lạnh lùng của cô, tiếp tục hỏi.

Nghe vậy, Đường Bảo Chân cười nói: "Đúng vậy, em không muốn đi học, thôi học là quyết định chung giữa em và người giám hộ."

Một lúc lâu, đầu bên kia điện thoại không có âm thanh, ngay lúc Đường Bảo Chân muốn cúp máy, Tô Mộc Bạch đột nhiên nói: “Nếu em đổi ý thì cứ gọi cho thầy.”

Đường Bảo Chân trong mắt lóe lên, “Em biết rồi, cảm ơn thầy Tô.”

Sau khi cúp điện thoại, hệ thống kêu bíp bíp, dừng lại, "Thủ đoạn của Lãnh Mặc Diêm thực sự ghê gớm, việc nhốt đám Phương Tiểu Viên cùng với mấy kẻ say rượu vẫn chưa đủ, bây giờ lại có thể khiến tất cả họ phẫu thuật thành cùng 1 kiểu, chậc chậc-"

Đường Bảo Chân cong môi, "Cô tưởng rằng đến đây là xong sao?"

Hệ thống kinh hãi, "Như vậy còn chưa đủ sao!?"

Đường Bảo Chân: "Đương nhiên..." Không đủ!

Lúc đầu có từng nghĩ đến hoàn cảnh của cô khi bạn bắt nạt cô không!? Người tự kỷ bị bắt nạt như vậy, có từng nghĩ đến hậu quả không!?

Không tính những điều này, bọn họ còn bắt đầu vu khống cô phẫu thuật thẩm mỹ, nói rằng cô được người ta bao nuôi, cuối cùng tìm người cưỡиɠ ɧϊếp cô, Haha, so với những gì bọn họ đã làm với cô, những sự trả thù này làm sao đủ!

Không ai có thể thoát khỏi ý nghĩ xấu đối với cô, sở dĩ những người đàn ông kiêu ngạo này có thể vô đạo đức như vậy không chỉ là do Đường Mỹ Lệ xúi giục, mà còn dựa vào thế lực của gia tộc.

Nếu gia đình không dạy bọn họ khiêm tốn, vậy thì... gia tộc như vậy không cần tồn tại nữa!

Đường Bảo Chân chưa bao giờ là người tốt, chỉ cần có người dám đắc tội cô, cô nhất định sẽ báo thù đến chết!

Lòng tốt? Đó là gì? Có thể ăn được không?

Ở chung với Đường Bảo Chân một thời gian dài, hệ thống dễ thương thỉnh thoảng có thể nghe được lời nói còn dang dở của cô, nên sửng sốt, "Lẽ nào cô sẽ không nói cho tôi biết Lãnh Mặc Diêm còn làm gì với gia tộc bọn họ nữa đúng không?

"Ừm, tôi đói rồi." Đường Bảo Chân nhún vai, không muốn tiếp tục chủ đề này.

"Đúng rồi, Tô Mộc Bạch hình như rất ít tiếp xúc với cô, cô không cảm thấy anh ta quá nhiệt tình sao?" Hệ thống phản ứng muộn màng.

"...Có lẽ... thích tôi rồi." Đường Bảo Chân nâng cằm lên, "Thật khó để từ bỏ vẻ đẹp tự nhiên, tôi không muốn quá quyến rũ, lo lắng."

Hệ thống: ".. ." Ngã!

Đường Bảo Chân bấm chuông kêu người mang bữa sáng lên, người đàn ông này gần đây không có nhiều thời gian ở nhà, có vẻ rất bận rộn, kết quả là suốt một tuần cô không có cơm do anh nấu, tâm trạng có hơi khó chịu.

“Thật ra điều kiện của Tô Mộc Bạch không tệ, sao cô không cân nhắc 1 chút?" Hệ thống không bỏ cuộc hỏi.

Đường Bảo Chân lau vết canh trên khóe miệng, quả nhiên sau khi cho vào miệng những món ăn bình thường này, cô không còn có thể thích ứng được nữa. Cô đặt thìa xuống, uể oải tựa người vào ghế sofa: "Sao tôi phải cân nhắc? Trong mắt ngươi, ta ăn chay không quen?"

Lẽ nào không phải!!?

Hệ thống gầm lên trong im lặng.

Đường Bảo Chân cụp mắt xuống để che đi ánh mắt: “Tôi sẽ không làm những việc không liên quan đến nhiệm vụ, vì vậy… tôi sẽ không quyến rũ những người đàn ông không liên quan đến nhiệm vụ.”

Hệ thống giật mình: "Thì ra cô là bởi vì nhiệm vụ mà theo bên cạnh Lãnh Mặc Diêm!" Nó hiểu lầm cô rồi!

Đường Bảo Chân: “Không, ta là bởi vì anh ta kiên trì mạnh mẽ nên mới theo bên cạnh anh ta.”

Hệ thống: “…” Hèn hạ! !