Quyển 1 - Chương 2: Gặp sói (H)

Liễu Tứ nghĩ thật là một kẻ mất trí mà thôi chẳng cod gì lợi hại cả mình phải giỏi hơn anh ta mới được, Liễu Tứ nghĩ vậy và đi sâu vào trong rừng hơn.

Gần nơi Liễu Tứ đứng có một người đàn ông quần áo rách rưới, anh ta đang chảy nước dãi, tay không ngừng xoa nắn dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình lẩm bẩm "Muốn tiểu, muốn tiểu...." nướ© ŧıểυ màu vàng cùng dịch trắng đυ.c ứa ra nhưng mặt anh ta vẫn đỏ bừng, dươиɠ ѵậŧ vẫn dựng đứng như cũ, nhưng người đàn ông đã không làm điều đó một lần nữa quần áo cũng không có mà đi theo sau Liễu Tứ.

Nhìn rừng cây tối đen như mực, Liễu Tứ nhíu mày, "Nơi này thật sự rất bẩn."

Có một số chuyển động trong rừng, và đột nhiên một con sói lao ra, nhìn chằm chằm vào Liễu Tứ với đôi mắt xanh hung dữ.

“Nào, nó là một con sói thôi, và còn có những con sói khác trong khu rừng này?” Liễu Tứ không dám hành động hấp tấp.

Con sói chậm rãi đến gần Liễu Tứ và dừng lại ở phía sau Liễu Tứ, chiếc mũi ướŧ áŧ của con sói vùi vào khe mông của Liễu Tứ, và nó vừa chạm vào lỗ hoa cúc.

Liễu Tứ xấu hổ đỏ mặt, đây là một con sói biếи ŧɦái nha.

Con sói bất ngờ quật ngã Liễu Tứ xuống, hàm răng sắc nhọn của nó xé toạc quần dài và qυầи ɭóŧ của Liễu Tứ, Liễu Tứ muốn vùng vẫy nhưng anh không dám cử động vì sợ răng sói sẽ làm mình bị thương.

Chiếc lưỡi thô ráp của con sói liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα hồng hào và mỏng manh của Liễu Tứ, ahhhh ~ Liễu Tứ không thể không hét lên khi hoa cúc đột nhiên nhận được sự liếʍ láp, co rút vì bị kí©h thí©ɧ như vậy.

Ah! Lưỡi sói đột nhiên thò vào trong c̠úc̠ Ꮒσα, lưỡi gai liếʍ láp một cách tinh tế ruột non, đột nhiên liếʍ một cái vết sưng nhỏ, Liễu Tứ thét lên chói tai rồi xuất tinh.

Khi Liễu Tứ nghe thấy tiếng sói khịt mũi, anh ta quay đầu lại và thấy một người đàn ông ăn mặc rách rưới từ đâu đó lao đến và đánh chết con sói.

Nhìn thấy nam nhân đột nhiên xuất hiện, Liễu Tứ không biết người đàn ông đã nhìn thấy chính mình cực khoái dưới lưỡi của dã thú bao nhiêu lần khiến anh không khỏi mặt càng đỏ hơn.

Tay của người đàn ông dính đầy máu, anh ta ném con sói xuống và nói với Liễu Tứ: "Tên anh là gì, tôi là Cao Sinh."

Liễu Tứ muốn ngẩng đầu lên để trả lời, nhưng anh thấy đũng quần của người đàn ông lại phồng lên, và c̠úc̠ Ꮒσα của anh co rút lại, và một dòng chất lỏng từ đó chảy ra nên có chút háo hức.

"Liễu Tứ" Liễu Tứ đỏ mặt trả lời, "Anh có thể tự mình giải quyết được không?" Liễu Tứ duỗi ngón tay mềm mại và chỉ vào đũng quần của Cao Sinh.

"Vậy, giúp tôi đi." Cao Sinh không khách khí vì anh ta vừa thấy Liễu Tứ liền đi theo Liễu Tứ một đường tới đây.

Cao Sinh trực tiếp nắm lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của Liễu Tứ đặt lên dươиɠ ѵậŧ của mình, Liễu Tứ sợ hãi muốn rụt tay lại, nhưng sức lực của anh sao có thể so với Cao Sinh.

Cao Sinh đẩy Liễu Tứ xuống đất và muốn tiếp tục hoàn thành bước mà con sói chưa hoàn thành với Liễu Tứ.

Cao Sinh trượt đến c̠úc̠ Ꮒσα của Liễu Tứ nó hồng hào và không có lông, thực sự rất đẹp, ngửi đi, ừm, thơm quá, liếʍ đi, ừm, thật ngọt ngào.

Cao Sinh dùng đầu lưỡi liếʍ và nếm thử, sau đó ngấu nghiến thật mạnh, như ăn kem qua c̠úc̠ Ꮒσα của Liễu Tứ.

Liễu Tứ rất thoải mái khi được liếʍ, anh ấy ậm ừ, và cái mông nhỏ của anh ấy lắc lư lắc lư.

Đầu của Cao Sinh rời khỏi mông của Liễu Tứ, và Liễu Tứ vẫn lắc mông nhỏ của mình, hét lên rằng anh ấy muốn tiếp tục được liếʍ.

Cao Sinh kéo quần lên, để lộ dươиɠ ѵậŧ thô to của mình, đầu dươиɠ ѵậŧ chọc vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ của Liễu Tứ, c̠úc̠ Ꮒσα co rút lại để chứa đầu dươиɠ ѵậŧ, vì nó muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn.

Cao Sinh cũng chú ý tới, trực tiếp đút ©ôи ŧɧịt̠ vào trong, nhéo eo Liễu Tứ đút ©ôи ŧɧịt̠ thật mạnh vào và nói những lời tục tĩu: “Bảo bối, Tiểu Tứ, dươиɠ ѵậŧ của anh như thế nào, anh ȶᏂασ em có thoải mái không? "

Liễu Tứ đỏ mặt khi nghe những lời thô tục này