Quyển 5: Tiểu kim chủ cặn bã bao dưỡng thế thân - Chương 1.1

“Gừ!” Lại một tiếng gầm to nặng vang lên.

Nhìn từ xa, có vẻ con thú dữ kia chỉ cách khoảng mấy trăm thước với bọn họ nữa thôi.

Thủ hộ thú của bí cảnh hung hãn cường đại, cho dù là đệ tử ngoại môn như Lăng Chu cũng từng nghe qua.

Cũng may con thủ hộ thú này còn cách bọn họ một đoạn đường, vẻ mặt Lăng Chu nghiêm túc mà nhìn bóng dáng to lớn cách không xa của con vật đó, nói.

“Rời đi nơi nguy hiểm này trước đã, đợi đến chỗ an toàn thì đại tiểu thư xử trí tùy ý.”

Dù sao...... đúng thật là anh đã làm mấy việc khó tha thứ được.

“Rời đi nơi này cũng không khó, nhưng mà......”

Ngôn Khanh Nguyệt liếc nhìn Lăng Chu một mắt đầy lạnh nhạt kiêu ngạo, nhếch môi mềm sưng đỏ lên hừ lạnh nói lời có ý khác, “Nhưng mà, ngươi phải để cái mạng lại!”

Lời còn chưa dứt!

Cô giơ tay trực tiếp dùng linh lực điều khiển dây thừng vô tận bay lên phía trước!

Chỉ trong nháy mắt dây thừng vô tận đã buộc chặt người Lăng Chu lại!

Dưới ánh mắt đầy kinh ngạc ngơ ngác của Lăng Chu và Lâm Khí, cô gợi lên khóe môi với vẻ đắc ý.

Dựa theo kịch bản yêu cầu về tính cách nhân vật, con mắt trong suốt của Ngôn Khanh Nguyệt hiện ra sự ác ý rồi nhìn chằm chằm vào Lăng Chu đang không thể nhúc nhích, chậm rãi nói lời đùa cợt.

“Loại đệ tử có thiên phú kém cỏi vô cùng như ngươi, thì không nên sống sót ra khỏi bí cảnh!”

“Ngươi ở lại đây để thủ hộ thú ăn tươi nuốt sống đi!”

“Gừ!” Tiếng gầm của thủ hộ thú bí cảnh càng ngày càng tới gần.

Ở trước lúc sử dụng phù thạch truyền tống, Ngôn Khanh Nguyệt ghé mắt nhìn qua đệ tử ruột đứng bên cạnh rồi hỏi: “Lâm Khí, ngươi cảm thấy ta làm có quá đáng không?”

Lâm Khí rũ mí mắt xuống, thái độ cực kỳ thẳng thắn và kính cẩn.

“Mọi hành động của sư tôn luôn đúng.”

“Tên đó đúng là đáng chết.”

Ngôn Khanh Nguyệt hừ hừ hai tiếng, miễn cưỡng coi là được dỗ vui vẻ lên, nắm chặt lấy tay anh ta rồi sử dụng phù thạch truyền tống.

Sau khi dịch chuyển Lâm Khí đến nơi an toàn, cô lại một lần nữa truyền tống mình đến chỗ không người rồi thoát khỏi thế giới một cách thuận tiện.

【Tích...... Đang xin cho ký chủ nhiệm vụ thoát khỏi thế giới.】

【Tiến độ trước mắt: 80%】

【Tiến độ trước mắt: 100%】

【Thế giới tiếp theo là: Kim chủ cặn bã bao nuôi thế thân.】

......

Lúc Ngôn Khanh Nguyệt mở mắt ra trong đầu còn thấy hơi mê man, vừa mơ hồ vừa mờ mịt mà bắt đầu đánh giá tình huống xung quanh.

Cô đang ở trong một phòng đầy rượu cao cấp, nghiêng người dựa uể oải trên giường lớn.

Hạ mắt nhìn xuống phía dưới, cô mặc trên người áo choàng tắm sạch sẽ thoải mái dễ chịu, cổ áo rộng mở tùy ý để lộ ra mảnh xương quai xanh thon gầy trắng nõn, đuôi tóc đen đặc vừa dài vừa quăn xõa lung tung trên đó giống như ngã vào trên nền tuyết mới tinh.

Rõ ràng rằng đây là một thế giới hiện đại.

“009?”

Ngôn Khanh Nguyệt một bên chú ý tình huống chung quanh, một bên thì nỗ lực gọi hệ thống của mình.

Dĩ vãng 009 luôn sớm xuất hiện rồi giới thiệu kịch bản thế giới cho cô lúc này lại không có âm thanh, gọi một phút cũng không thấy nó đáp lại.

Quen thuộc việc 009 làm bạn, giờ cảnh xung quanh yên tĩnh không hiểu sao lại khiến cho Ngôn Khanh Nguyệt phiền lòng mà mím chặt môi lại, cô định ngồi ở trên giường rồi đợi thêm chút nữa.

Cô hoàn toàn không biết gì về kịch bản thế giới này cả, không dám tự tiện đi ra ngoài, tránh ảnh hưởng hay là bỏ lỡ phần kịch bản quan trọng.

“Chuyện gì xảy ra vậy......” Ngôn Khanh Nguyệt ngồi ở cạnh giường đầy buồn bực, đung đưa đôi chân không xỏ dép của mình rồi cúi đầu lẩm bẩm.

Kể từ sau khi trở thành người xuyên nhanh, đây là lần đầu tiên cô gặp hiện tượng hệ thống biến mất ngoài ý muốn, cho nên trong lòng thấy hơi hoảng hốt, không chú ý thấy âm thanh nhỏ bé xung quanh mình.

Ví dụ như, từ trong phòng tắm tối tăm đóng chặt đang có tiếng nước lờ mờ từ vòi hoa sen, cũng hoặc là...... âm thanh quần áo ma sát nhẹ từ sau khi tiếng nước ngừng lại.