Lông mi cuộn thật dài của Giang Tử Khâm khẽ run, hai má ửng hồng, làn da trắng nõn mịn màng như ngọc.
Cô vẫn chưa nắm rõ được mạch truyện và thân phận của nhân vật, không dám hành động thiếu suy nghĩ, lặp lại một lần nữa: “Tôi không thích như thế này.”
Lục Kim An im lặng một lúc.
Anh rút tay về, trong mắt hiện lên ý tìm tòi nghiên cứu, thấp giọng nói.
“Xin lỗi.”
Làn da của cô rất trắng, được nuông chiều đến mức cả người non mềm, dưới ánh đèn trắng lại càng mềm mại hơn.
Sắc mặt Lục Kim An không thay đổi, tâm tư lại xoay chuyển một vòng.
Anh không biết Giang Tử Khâm đây là đang chơi trò gì, có thể không tiếp xúc với cô thì chính anh cũng mừng rỡ thoải mái.
Tai Giang Tử Khâm hồng hồng, nhỏ giọng nói: "Không có việc gì.”
“Để tôi tự mình đi qua.”
Lục Kim An đứng thẳng dậy, lạnh nhạt nói: "Tôi nói với tiên sinh một câu, đến lúc đó ngài nghỉ ngơi xong thì xuống, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.”
Giang Tử Khâm còn chưa hoàn toàn hiểu rõ tình huống, gật gật đầu lung tung, bắp chân lộ ra bên giường xê dịch lên trên.
“Được.”
Cho đến khi tiếng đóng cửa vang lên, màn giới thiệu bối cảnh của hệ thống mới thong thả đến chậm.
[Giang gia là đại gia tộc hào môn có tên tuổi ở nước Z.]
[Cô là đại tiểu thư duy nhất của Giang gia, vừa rồi là quản gia của cô Lục Kim An, hôm nay tỉnh A tổ chức hội đấu giá một năm một lần, cũng là lần đầu tiên nhân vật phản diện và cô chạm mặt nhau.]
Giang Tử Khâm rất nhanh đã tiếp thu thiết lập nhân vật của mình, lễ phục trên người cô vô cùng xinh đẹp, chất liệu vải cũng cực kỳ mềm mại ôm sát, vừa nhìn đã biết không rẻ.
"Nhiệm vụ cụ thể của thế giới này là gì?"
Hệ thống nói: “Dùng tình yêu cảm hóa nhân vật phản diện.”
Giang Tử Khâm: "...?”
Hệ thống nói: "Nói đơn giản một chút, để giá trị gϊếŧ chóc của nhân vật phản diện giảm đến mức thấp nhất, cô có thể qua cửa."
Nghe coi như là dễ dàng.
Giang Tử Khâm gật đầu, "Vậy lúc trước mày nói quỷ là có ý gì? Thế giới này thoạt nhìn giống như là xã hội hiện đại mà, làm sao có thể có quỷ.”
Hệ thống lần này giải thích chậm một nhịp, "Không chắc chắn.”
“Quỷ có thể là du͙© vọиɠ trong lòng người, cũng có thể là Satan dụ dỗ người sa đọa, tất cả đều phải chờ cô tới thăm dò.”
Giang Tử Khâm sợ quỷ, đáp án lập lờ nước đôi của hệ thống làm cho sắc mặt cô hơi tái đi.
Hệ thống tiếp tục bổ sung quy tắc: "Ở trong thế giới này, cô nhất định phải hành xử phù hợp với thiết lập nhân vật của nguyên chủ, không thể OOC, nếu vi phạm thì sẽ bị xử lý."
Những thứ này ngược lại còn có thể hiểu được.
Giang Tử Khâm ngồi từ trên giường dậy, mái tóc dài như rong biển rải rác ở thắt lưng, ngón tay trắng nõn ở trên đệm giường cực kỳ bắt mắt.
"Còn thân thể này..."
Lúc trước cô đã cảm nhận được, thân thể này cực kỳ yếu ớt, thậm chí còn đến mức đi vài bước đều sẽ thở hổn hển.
Hệ thống nói: "Lúc cô mười sáu tuổi đã mắc phải một chứng bệnh kỳ lạ, toàn thân sẽ thường xuyên đau đớn khó nhịn, cả người suy yếu vô lực, hơn nữa còn không có thuốc chữa."
“Chỉ có máu của anh ta mới có thể làm cho đau đớn của cô được giảm bớt.”
Giang Tử Khâm có độ nhạy cảm siêu cao đối với cảm giác đau, một chút vết thương nhỏ rách da cũng sẽ làm cho cô đau đến mức chết đi sống lại, đâu phải chỉ là “đau đớn khó nhịn” mà hệ thống hình dung.
“Anh ta là ai?”
Hệ thống không nhanh không chậm nói: "Nhân vật phản diện.”
Giang Tử Khâm sửng sốt, lông mày thanh tú nhíu lại.
Ý này là, cô vừa phải kéo được độ hảo cảm của nhân vật phản diện, lại phải không ngừng lấy máu của anh ta?
[Nhiệm vụ thứ nhất: Cứu vớt nhân vật phản diện Quý Yến Lễ.]
Hệ thống nói: "Cô nên đi xuống rồi, nếu chậm một bước nữa thì Quý Yến Lễ có thể sẽ bị tra tấn đến chết.”