Chương 27: Bạn trai cũ tốt thí của nam phụ (27)

Hướng Hàn vuốt kiểu tóc như ổ gà, vẻ mặt oán niệm: Đây đều là bí mật quân sự, tri thức vật lý, có chung cảm giác cái con khỉ ấy?

Đại A, Tiểu B cũng vô cùng tích cực, tìm ra rất nhiều tư liệu cung cấp cho cậu tham khảo.

Hướng Hàn không nhịn được líu lưỡi: "Đại A, tôi chắc chắn chức vị tại quân bộ của anh rất cao."

Một bên khác, Lục Trạch cũng tích cực liên hệ với "Husky" bàn bạc chuyện hợp tác công việc.

Ban đầu "Husky" cũng hơi do dự, nhưng sau khi nhìn qua tư liệu Hướng Hàn sắp xếp, anh ta lập tức bị hấp dẫn. Kết cấu và hệ thống của thế giới này quá hoàn chỉnh, đặc biệt là những cơ giáp và chiến hạm kia, các đặc điểm, quá trình phát triển, hiệu quả tác chiến, cùng với các loại tri thức vật lí học chưa từng nghe tới đều liệt kê ra hết, giống như thật sự có một nơi như vậy. Thậm chí Hướng Hàn còn vẽ sơ đồ phác thảo, vô cùng chân thực.

"Husky" không nghĩ ngợi nữa, lập tức đồng ý, hai bên nhanh chóng ký hợp đồng. Ngày nào Hướng Hàn và "Husky" cũng tụ tập cùng một chỗ, cúi đầu thảo luận giả thiết.

Lục Trạch phiền muộn phát hiện, hình như anh tự đào cho mình một cái hố rồi.

Một bên khác, dưới sự tuyên truyền của điện ảnh và fan truyện, người chơi [Vạn Giới] online cũng liên tục tăng lên. Ngày thứ mười công khai thử nghiệm, người tham gia trò chơi đã vượt quá mười triệu.

Lúc Tiền Tiểu Phong gọi điện thoại báo tin vui này cho Lục Trạch, không nhịn được kích động nói: "May mà lúc trước dã tâm của chúng ta lớn, dùng server máy tốt, nếu không cứ phát triển với tình hình này, một ngày nào đó sẽ bị chen sập luôn."

Khóe miệng Lục Trạch khẽ giương lên, hỏi: "Người tôi bảo cậu chú ý thế nào rồi?"

"À, cậu ta hở." Tiền Tiểu Phong tức thì hạ giọng, cẩn thận nói: "Tạm thời không gì bất thường."

"Ừ, cậu cứ quan sát kĩ. Còn nữa, ngày mai tôi và trợ lý Hướng đi suối nước nóng, cậu tìm lúc thích hợp tiết lộ cho nhân viên công ty biết."

Sau khi cúp máy, Lục Trạch gõ gõ cửa phòng bệnh rồi đi vào, nói: "Hôm nay đến đây thôi." Tiếp đó lại nhìn về phía "Husky": "Anh Chu à, lát nữa là Hướng Hàn xuất viện rồi, tôi định ngày mai dẫn em ấy đi suối nước nóng giải sầu, hai người nên kết thúc thảo luận trước lúc đó thôi."

"Suối nước nóng à." "Husky" ngầm hiểu, quay người nói với Hướng Hàn: "Suối nước nóng ở trấn cổ cũng không tệ, cậu Hướng nhớ ngâm nhiều một chút nha, ha ha..."

Hướng Hàn lập tức nhận thấy nguy cơ, đợi "Husky" đi rồi, vẻ mặt cậu thà chết chứ không theo: "Em không đi."

Lục Trạch cau mày: "Chẳng phải trước đó đã nói đi rồi sao?"

"Lúc nào chứ, làm sao em lại không nhớ rõ?" Hướng Hàn lấy chăn che đầu.

Lục Trạch đi tới, kéo chăn ra lừa gạt: "Lần này là cố tình rời đi, dẫn cá mắc câu, em phối hợp một chút."

"Thật sao?" Hướng Hàn hoài nghi.

Lục Trạch hơi hơi chuyển tầm mắt, ho nhẹ một tiếng nói: "Đương nhiên, anh lừa em làm gì?"

"Vậy cũng được." Hướng Hàn miễn cưỡng đồng ý, sau khi thu dọn một vài vật, lại bắt đầu nói điều kiện: "Em muốn ăn tôm hùm đất xào cay."

Lục Trạch không hề nghĩ ngợi, từ chối thẳng thừng: "Dạ dày em không tốt..."

"Không thì em không đi." Hướng Hàn nằm lại trên giường không đi.

Gân xanh trên trán Lục Trạch nhảy nhảy, d.đl,qđ thỏa hiệp nói: "Tôm xào tỏi băm nhuyễn, với lại chỉ cho ăn năm con."

"Mười con."

"Được, đêm nay lập tức xuất phát, đến suối nước nóng rồi ăn." Lục Trạch cũng bỏ thêm điều kiện, cắn răng nói.

Hướng Hàn nghe xong, vui vẻ nhảy xuống giường. Lục Trạch vội đỡ lấy cậu, cả giận: "Mới vừa tháo nẹp xong, hành động nhẹ nhàng chút."

Trước khi xuất phát, Lục Trạch gọi điện thoại cho luật sư Trương, tìm hiểu tình huống Triệu Hàn Đông.

Giọng luật sư Trương hơi uể oải, cất lời xin lỗi: "Mấy hôm nay tên họ Triệu không hề ra khỏi nhà, thật sự giống như bị gia đình quản chặt. Đúng rồi, xem tình hình trước mắt, có lẽ chỉ có thể phán một năm, hơn nữa... Bọn họ còn đang tranh thủ hoãn thi hành án."

Lục Trạch trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Nghĩ cách để tên đó thả lỏng cảnh giác, tốt nhất là khiến cho nó có thể tụ tập với đám bè lũ kia."

"Cháu đang định..."

"Có thể Triệu Hàn Đông đã nhiễm thuốc, chú Trương, chú quan sát kĩ giúp cháu." Sau khi Lục Trạch cúp điện thoại, anh cười giễu một tiếng trong lòng.

Hướng Hàn nâng cánh tay lên, thúc giục: "Nhanh lên, em đói lắm rồi."

Sự lạnh lẽo trong mắt Lục Trạch lập tức biến mất, cầm lấy đồ trên tay cậu, mỉm cười nói: "Ừ, đi thôi."