Chương 1: Mở đầu

01: Mở đầu

Trans: Vivians2

***

Quý An Trạch là một người đàn ông thành đạt, dù còn rất trẻ nhưng có thể nói là một trong những người có ảnh hưởng lớn tại thành phố A.

Dưới sự dẫn dắt của anh, tập đoàn Quý thị liên tục bành trướng, trở thành tập đoàn hàng đầu trong nước, giá cổ phiếu liên tục tăng, giá trị con người của anh cũng tăng nhanh chóng, trở thành người đàn ông hoàng kim mà mọi người con gái đều khao khát.

Nhưng đáng tiếc, chủ tịch tập đoàn Quý thị đã có vợ.

Người đàn ông tài giỏi lại quá mức đẹp trai như vậy lại là người đã có chủ. Tin tức này đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi ở thành phố A một thời.

Nhưng mà tính cách của Quý An Trạch có chút lạnh lùng, đời tư khá kín tiếng, nên mọi người cũng không khai thác được quá nhiều thông tin về anh.

Chỉ nghe đồn, mối quan hệ của anh và người vợ trong tin đồn kia không hề tốt đẹp như vẻ bề ngoài.

Chuyện này kể ra cũng vì đây là cuộc hôn nhân sắp đặt theo hôn ước từ đời trước, môn đăng hộ đối, nên vốn dĩ chẳng có nền tảng tình cảm gì.

***

Quý An Trạch vừa về đến nhà, đã nhìn thấy Phương Giai Giai đứng ở cửa, nhìn anh mỉm cười, lấy lòng.

"Anh về rồi à, có mệt không?"

Quý An Trạch không trả lời, đi vào trong phòng khách, kéo cả vạt hỏi: "Sao vậy, hôm nay không phải nói sẽ về nhà mẹ đẻ sao?"

"Hôm nay, mẹ anh đột ngột đến nhà mình nên em về sớm. Em gọi điện thoại không thấy anh bắt máy, thư ký Lâm nói anh đang bận họp nên em không làm phiền anh nữa." Phương Giai Giai đến gần nói.

"Ừ, hôm nay bận họp nên không để ý, có chuyện gì không?"

"Thật ra hôm nay mẹ đến nhà, giục em nhanh chóng sinh con. Nhưng mà, anh cũng biết đấy, sức khoẻ cơ thể của em sau lần tai nạn lúc trước không quá tốt, nên bây giờ vẫn chưa sẵn sàng sinh con." Phương Giai Giai, nhẹ giọng nói.

Nói thì nói vậy, vụ tai nạn ngã xe đã xảy ra rất nhiều năm về trước rồi, chỉ là cô vẫn chưa muốn có con.

Cô còn trẻ, nếu sinh con bây giờ sẽ rất phiền. Cô còn muốn làm nhiều chuyện khác, không muốn vì mang thai sinh con mà ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân.

Nhưng vì là nữ chủ nhân của nhà họ Quý, mẹ chồng liên tục hối thúc cô sinh con. Ngay cả bố mẹ đẻ cũng vậy, muốn cô nhanh sinh con để củng cố địa vị.

Dù sao đây cũng là liên hôn, Quý An Trạch không hề thích cô, dù từ lúc kết hôn đến giờ cô cố gắng thế nào, anh vẫn không chút lay động, sinh con có lẽ là cách tốt nhất để cuộc hôn nhân này có thể vững vàng.

Nhưng trong lòng cô thật ra còn một nỗi sợ lớn hơn. Thể chất của cô rất dễ tăng cân, cô rất sợ sinh con xong sẽ già xấu đi, đến lúc ấy nhan sắc úa tàn, khéo Quý An Trạch sẽ bị con hồ linh tinh nào trẻ đẹp ngoài kia câu dẫn mất.

Cô đang mải đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì Quý An Trạch, đột ngột liên tiếng: "Bệnh của Trình Lâm đang chuyển nặng, có thể không qua khỏi. Cậu ấy muốn anh chăm sóc cho con gái cậu ấy nếu như có chuyện gì xấu xảy ra. Em thấy sao?"

Phương Giai Giai có chút ngạc nhiên, cô còn trẻ như vậy đã bao giờ chăm sóc trẻ em đâu, nên muốn từ chối.

"Em..."

Nhưng mà nghĩ lại, chăm sóc đứa bé này vừa hay cũng coi như là cái cớ giúp cô tạm thời tránh được việc sinh con.

Vì vậy, Phương Giai Giai ngay lập tức thay đổi thái độ, vui vẻ đồng ý: "Được, em sẽ chăm sóc đứa bé này như con gái ruột."

Quý An Trạch lạnh nhạt nhìn Phương Giai Giai, nói: "Vậy được, ngày mai sẽ làm thủ tục nhận nuôi. Anh còn việc bận, em ngủ trước đi."

Nói xong, Quý An Trạch lên tầng, vào thư phòng đóng cửa lại.

Phương Giai Giai nhìn theo bóng dáng của Quý An Trạch, không biết phải làm sao.

Anh vẫn luôn lạnh nhạt như vậy, không quan tâm, cũng không bao giờ dịu dàng với cô.

Phương Giai Giai là đại tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, đã bao giờ trải qua loại cảm giác bị người khác ngó lơ bao giờ.

Nhưng Phương Giai Giai không dám làm gì, cũng không dám kêu ca. Quý An Trạch là loại người gì, cô coi như cũng khá hiểu biết: lạnh lùng, tàn nhẫn.

Dù là liên hôn, nhưng gia đình cô yếu thế hơn, cần nhờ vào sự nâng đỡ của nhà họ Quý.

Nếu không có nhà họ Quý, nhà họ Phương cô sẽ thất thế mất, nên cô nhất định phải bám chắc Quý An Trạch, giữ chắc vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Quý này.