Gần đây Lạc Tô Tô rất buồn bực, mặc tên tuổi của cô ta thường xuyên lên hot search, nhưng lại là tin tức xấu, ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của cô ta, mà tất cả những điều này, đương nhiên đều là nhờ Bạch Trà, thật ra scandal của Bạch Trà cũng không ít, nhưng Bạch Trà không phải người của giới giải trí, cũng không thiết lập nhân cách gì gì đó, nên thái độ của cư dân mạng đối với cô cũng bớt gay gắt hơn nhiều so với Lạc Tô Tô.
Thậm chí có người còn giễu cợt, nếu như bọn họ cũng giàu có như Bạch Trà, thì bọn họ cũng sé giống như Bạch Trà ngày ngày ôm ấp tiểu thịt tươi.
Hôm nay Tống Trình đặc biệt bao cả nhà hàng, dẫn Lạc Tô Tô ngồi ở vị trí có thể nhìn bao quát cả thành phố phồn hoa này, thấy sắc mặt Lạc Tô Tô không tốt liền an ủi: “Tô Tô, chuyện công việc em không cần lo lắng, anh sẽ giúp em giải quyết."
“Không bằng anh nên xử lý xong đời sống tình cảm của mình trước đi đã.”
Tống Trình khẽ cau mày, "Tô Tô, em nói vậy là có ý gì?"
Lúc này Lạc Tô Tô chỉ cảm thấy người đàn ông này càng ngày càng phiền phức, cô ta buồn bực nói: “Chuyện của anh và Bạch Trà còn cần em nói thêm sao? Nếu không phải vì cô ta vẫn còn tình cảm với anh, cô ta sẽ nhắm vào em như thế này sao?”
Tống Trình thật sự không nghĩ Bạch Trà còn có chút tình cảm nào với mình, chỉ dựa vào thái độ chẳng thèm ngó tới của Bạch Trà đối với anh ta, bây giờ chắc chắn cũng càng chán ghét, huống chi hai ngày ba bữa lại có scandal với thanh niên nào đó truyền ra, thì làm sao mà còn tình cảm với anh ta được?
Bất giác, anh ta lại nghĩ về quá khứ, khi đó cho dù người khác biết Bạch Trà đã có hôn phu, nhưng vẫn sẽ có đàn ông muốn tiếp cận Bạch Trà, nhưng thái độ không đếm xỉa của Bạch Trà đối với những người đó, giống như thái độ đối với anh ta bây giờ vậy.
Không hiểu sao, Tống Trình không muốn nói đến chủ đề liên quan đến Bạch Trà, liền đổi chủ đề: “Nghe nói người đại diện muốn dùng danh nghĩa của em để tặng một trường tiểu học Hy Vọng cho một thôn nhỏ, nếu có khó khăn gì thì có thể để người trong công ty anh giúp đỡ.”
Đây là cách mà người đại diện của Lạc Tô Tô nghĩ ra để xoay chuyển danh tiếng của cô ta. Nói ra thì cũng là duyên phận, gần đây thôn Vân Sơn kia xuất hiện trên một chương trình nông nghiệp. Vốn dĩ tưởng rằng một làng chài xa xôi như vậy rất khó được mọi người chú ý, nhưng có người phát hiện ra làng chài nhỏ này đã thiết lập mối quan hệ hợp tác với các làng xung quanh, đầu tiên là xây dựng đường sá, sau đó phát triển mạnh mẽ ngành chế biến thủy sản, không ít người đều là da lúa mạch, sự giản dị và hoang dã xen lẫn với nhau của anh trai livetream, thôn làng đó bỗng chốc nổi tiếng.
Thôn Vân Sơn lúc này mới được chương trình nông nghiệp chú ý tới, mà người đại diện của Lạc Tô Tô vô tình chú ý đến trong chương trình có một cảnh quay bức vẽ trên tường trong thôn, trong bức vẽ đó có một người con gái mặc váy trắng, rất giống với Lạc Tô Tô.
Thế là hai mắt của người đại diện sáng lên, liền thay đổi một chút về nội dung thông cáo báo chí, đổi thành Lạc Tô Tô khiêm tốn tặng một trường tiểu học Hy Vọng cho một ngôi làng nhỏ, người trong thôn rất cảm động, còn vẽ một bức tranh về Lạc Tô Tô lên tường nữa.
Giờ đây, hình tượng của lạc tô tô càng trở nên thanh thuần, lại vô cùng thực tế, dễ dàng chiếm được thiện cảm của mọi người.
Lạc Tô Tô từ chối lòng tốt của Tống Trình, "Em không cần sự giúp đỡ của anh, công ty quản lý sẽ giải quyết mọi việc cho em."
Tống Trình không thích Lạc Tô Tô xa cách mình như vậy, nhưng anh ta biết Lạc Tô Tô là một cô gái độc lập, không giống như Bạch Trà, Bạch Trà dựa vào bối cảnh gia đinh mà hoang phí vô độ, nhưng Lạc Tô Tô sẽ chỉ dựa vào sự nỗ lực của chính mình để đạt được thứ mà mình muốn.
____ ____ ____