Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Mỗi Lần Xuyên Sách Đều Bị Bắt Xoay Chuyển Như Thần

Chương 9: Xoay Chuyển Như Thần Trong Niên Đại Văn

« Chương Trước
Edit: At_Thiên Thiên

Thiết Đản ở ngoài sân ló đầu vào dò xét, phía sau còn có một đám nhỏ lo sợ bất an đi theo. Vu Thận vẫn luôn không thích giao tiếp với người xa lạ, hướng về phía trong phòng hô một tiếng, kêu Nhan Tấn Vân tự mình ra tới chiêu đãi các bạn nhỏ của cậu.

Đám nhỏ này nhìn đều lớn tuổi hơn so với Nhan Tấn Vân, nhưng bởi vì bọn họ nghe chuyện xưa của Nhan Tấn Vân mà lớn lên, ở trước mặt Nhan Tấn Vân thì rất thành thật. Thiết Đản hỏi: “Đại ca, em nghe bọn họ nói, người nhà anh tìm tới, anh phải đi sao?”

Có Thiết Đản đi đầu, các đứa trẻ khác sôi nổi nói tiếp, trong lời nói tràn ngập sự luyến tiếc.

“Thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn, bớt lải nhải dài dòng.” Nhan Tấn Vân mới không mắc mưu của bọn họ, “Cho dù người nhà anh không đi tìm tới, năm nay hoặc sang năm anh cũng muốn đi thành phố lớn để học, các em lại không phải không biết, đáng lẽ nên chuẩn bị tâm lý từ trước. Nếu thật sự luyến tiếc anh thì phải học tập nghiêm túc vào, chờ về sau có cơ hội, có thể tới trường học tìm anh.”

“Đúng đúng đúng, đại ca còn phải thi vào đại học quốc gia, chúng ta về sau đi kinh đô tìm đại ca!” Thiết Đản tận dụng hết thời cơ mà tâng bốc.

Nhan Tấn Vân chỉ cảm thấy một mũi tên vô hình chọc trúng trái tim cậu. Còn thi đại học quốc gia gì chứ, trước kia muốn thi vào bởi vì cần “Học tập thành tài, đền đáp tổ quốc”, hiện tại nếu thật sự đi thi đại học quốc gia, cũng chỉ có thể cho xã hội tăng thêm một cái tin tức “Thí sinh ưu tú của đại học quốc gia ngày trước vì áp lực cuộc sống quá lớn mà mặc váy áo hồng nhạt, ảo tưởng mình là tiểu tiên nữ”.

Nhan Tấn Vân vô lực mà vẫy vẫy tay: “Mấy ngày nay anh đều phải đi đến chỗ thanh niên trí thức cho bọn họ học bù, chắc sẽ không có thời gian kể chuyện cho các em. Vu Thận, cậu kể cho bọn họ đi, kể Tây Du Ký. Tôi mới nói mở đầu, kể đến Thái Thượng Lão Quân nhốt Tôn Ngộ Không vào lò luyện đan.” Mấy năm nay chính sách buông lỏng, Nhan Tấn Vân rốt cuộc có thể kể cho mọi người nghe《 Tây Du Ký 》.

Gương mặt tuy không phải diện than nhưng đã gần như diện than của Vu Thận lần đầu tiên lộ ra biểu tình “Khó có thể tin”, anh vươn ra ngón tay, chậm rãi chỉ hướng chính mình: “Tôi á? Kể chuyện xưa cho bọn họ ấy hả?” Cậu thấy tôi giống với loại người biết kể chuyện cho bạn nhỏ à?

“Quyết định như vậy nhé, tôi đi đây.” Nhan Tấn Vân cất bước chạy ra ngoài sân, “Cái kia, cậu đừng đọc thuộc lòng cả bộ《 Tây Du Ký 》 nha, đọc nguyên văn bọn họ nghe không hiểu, cậu thêm chút ý kiến của bản thân vào, cố gắng chuyển đổi thành văn nói một chút.” Vu Thận có một cái đại não siêu cấp, có thể so với máy tính. Anh có thể đọc nguyên bộ《 Tây Du Ký 》không sai một chữ nào.

Tất cả đám nhỏ trong sân tò mò nhìn Vu Thận. Đây là người nhà của Tiểu Thu sao? Cậu ấy cũng biết kể chuyện à? Vu Thận không muốn làm Nhan Tấn Vân mất mặt, gian nan nặn ra một nụ cười: “Các cậu tìm vị trí ngồi xuống, tôi tiếp tục kể cho các cậu……”

Thật ra lúc này bọn nhỏ cũng không muốn nghe chuyện xưa cho lắm, bọn họ xác thật muốn biết Tôn Ngộ Không trong lò luyện đan thế nào, nhưng bọn họ càng muốn vây quanh Nhan Tấn Vân. Nhưng mà, bọn họ cũng biết không thể quấy rầy Nhan Tấn Vân dạy học cho thanh niên trí thức, vậy thì ở lại bên này nghe một chút chuyện xưa coi như gϊếŧ thời gian. Thiết Đản dẫn cả đám trẻ lớn lớn bé bé ngồi xuống.

Phải thêm chút ý kiến của mình vào…… Vu Thận chầm chậm mà nói: “Thái Thượng Lão Quân nhốt Tôn Ngộ Không vào lò luyện đan, phía dưới bắt đầu cháy, lửa càng đốt càng lớn. Tôn Ngộ Không…… Ách, là hoá ra từ cục đá. Cục đá thông thường được tạo thành từ canxi cacbonat với silic oxit. Silic oxit có công thức phân tử là SiO2·nH2O, màu trắng, không độc, mật độ tương đối là……”

Thiết Đản nhịn không được nói chen vào: “Cái kia…… Cậu đang nói cái gì?”

Vu Thận vội vàng sửa miệng: “Là Thái Thượng Lão Quân nhốt Tôn Ngộ Không vào lò luyện đan, muốn luyện hắn, nhưng không thể luyện được. Vì cái gì? Bởi vì silic oxit có tính ổn định hóa học vô cùng tốt, chịu được cực nóng, cho nên……” Đón ánh mắt mê mang kia của bọn nhỏ, tiếng Vu Thận dần dần nhỏ xuống, cuối cùng nhỏ đến mức không thể nghe thấy. Anh trầm mặc một hồi lâu, mới thật cẩn thận hỏi: “Nếu không thì, tôi đọc nguyên văn cho các cậu nghe nhé?” Anh thật sự không biết kể chuyện như thế nào!



Giờ khắc này, Vu Thận với đám Thiết Đản đồng thời hò hét ở trong lòng, Nhan Tấn Vân cậu mau trở lại, tôi không chống đỡ nổi!

Trong thôn cũng chỉ lớn như vậy, các đường tin tức truyền thật sự nhanh. Không chỉ có bọn nhỏ biết Nhan Tấn Vân phải rời khỏi, nhóm thanh niên trí thức cũng biết. Tuy rằng tiếc nuối Nhan Tấn Vân không thể tiếp tục giúp bọn họ học bù, nhưng mọi người đều cảm thấy vui thay Nhan Tấn Vân.

Có một thanh niên trí thức hỏi: “Tiểu Thu, nhà em ở đâu vậy? Để lại địa chỉ cho bọn anh đi. Bọn anh sẽ viết thư cho em.”

Nhan Tấn Vân giúp mọi người học bù mà không cần báo đáp. Nhưng phần lớn nhóm thanh niên trí thức rất tự giác, trong bọn họ có người điều kiện gia đình tốt hơn một chút, dùng hết tiền và phiếu tích cóp được để mua đồ, mang sang Lương gia cho Nhan Tấn Vân, cũng coi như là thù lao. Nhưng còn có chút gia đình điều kiện không tốt, bây giờ thật sự không còn gì có thể lấy ra, bọn họ vẫn luôn mong về sau có cơ hội sẽ báo đáp cậu. Người bấy giờ đều tương đối giản dị, “Chờ về sau có cơ hội” chắc chắn không phải chỉ là một câu nói có lệ. Giờ bọn họ hỏi địa chỉ Nhan Tấn Vân, cũng là nghĩ không muốn chặt đứt liên hệ với Nhan Tấn Vân, về sau mới có thể thật sự báo đáp cậu.

Nhan Tấn Vân biết được tâm ý của bọn họ. Nhưng là, cậu dạy học cho mọi người, chỉ là không đành lòng thấy bọn họ lãng phí thời gian mà thôi, đâu có muốn thù lao của bọn họ. Cậu chỉ là làm chút chuyện tốt trong khả năng cho phép. Liền thoái thác nói: “Người hôm qua tới tìm em là anh họ nhà cậu của em, nói là muốn đón em đi kinh đô. Anh ấy vừa mới trở về từ nước ngoài, có lẽ còn chưa đặt mua bất động sản xong.”

Nhóm thanh niên trí thức đều thực thất vọng. Lại có người chợt nghĩ ra, hỏi: “Vậy về sau Tiểu Thu muốn thi trường đại học nào?”

“Đúng đúng đúng, để lại tên trường đại học cho bọn anh đi, Tiểu Thu nhất định có thể thi đỗ đại học!”

“Đúng vậy! Anh đoán về sau Tiểu Thu nhất định là muốn thi trường đại học quốc gia, chúng ta sẽ viết thư gửi đến đó!”

Đón ánh mắt chờ mong của mọi người, Nhan Tấn Vân căng da đầu nói: “Cái đó, em còn chưa nghĩ xong muốn thi trường nào.”

(Truyện được đăng tại: https://dtruyen.com/xuyen-nhanh-moi-lan-xuyen-sach-deu-bi-bat-xoay-chuyen-nhu-than/)

Ngày này, Nhan Tấn Vân giúp nhóm thanh niên trí thức chỉ ra trọng điểm. Mọi người đều thực quý trọng cơ hội học tập trong mấy ngày cuối cùng này, giống như chết đói mà nghe. Chạng vạng, Lương Xuân Nha đi sang nhà bà ngoại chơi lại thở phì phì trở về. Lúc vào đến cửa nhà, cô vẫn còn đen mặt, chờ nhìn thấy trong phòng còn có Vu Thận, cô mới nhận ra là nhà có khách, vội vàng tươi cười.

Biết được đây là người nhà Nhan Tấn Vân tìm tới, Lương Xuân Nha vui mừng khỏi phải nói.

Nhan Tấn Vân hỏi: “Chị Xuân Nha, sao lúc chị vừa vào nhà lại không vui? Ai chọc chị vậy?”

“Còn không phải là tại người mợ kia sao! Luôn mồm bảo tốt với chị, một hai phải giới thiệu đối tượng cho chị, còn nói một đứa con gái học đại học cũng vô dụng, chờ đến 25-26 nhất định sẽ không ai cần. Chị giải thích với mợ cũng không thông.”

Nhan Tấn Vân và Vu Thận liếc mắt nhìn nhau một cái.



Lương Xuân Nha là nhân vật chính của một quyển niên đại làm ruộng văn, ở ngay từ đầu cốt truyện, cô đã gặp phải việc từ hôn, nguyên nhân là vị hôn phu của cô dây dưa không rõ với cô gái khác. Cô năm nay 22, ở nông thôn đã tính là cô gái lớn tuổi, nếu không có Nhan Tấn Vân dạy cô học, hỗ trợ cô thi đại học, xác thật là cô phải bàn bạc chuyện đối tượng. Nhưng cốt truyện này hiện tại đã bị hiệu ứng bươm bướm lược bỏ.

Thế giới giá trị an toàn thấp có điểm này là tốt, cuộc đời của nhóm nhân vật chính không còn là không thể thay đổi.

Nhan Tấn Vân cảm thấy thực vui mừng. Cải trắng chính mình nuôi lớn, lung linh xinh đẹp như nước, cũng không thể để tra nam chiếm hời được! Hắn cười tủm tỉm mà nói: “Chờ thêm hai ngày, thư thông báo sẽ tới. Chờ nhận được giấy báo, bọn họ chỉ có nước hâm mộ ghen ghét với chị thôi!”

Nghe vậy, Lương Xuân Nha vừa khẩn trương lại vừa chờ mong, chỉ ngây ngốc mà cười hai tiếng.

Buổi tối hôm nay, Nhan Tấn Vân ghé vào trên giường thương lượng với Vu Thận: “Tôi quyết định đi học kinh kịch, học Mai Phái Thanh Y, thế nào? Cậu xem, chỉ cần học diễn, ít nhất ở trên sân khấu kịch, tôi có thể nam giả nữ trang nha. Không ai sẽ cảm thấy không đúng.”

“Trị ngọn không trị gốc. Dưới sân khấu kịch, cậu phải làm sao bây giờ?” Vu Thận hỏi. Ở thời đại này, đồng tính luyến ái còn bị coi như là bệnh tâm thần, nếu có một người con trai mặc đồ nữ hàng ngày, đại đa số người đều sẽ không hiểu cho hắn, chỉ biết kỳ thị cười nhạo hắn.

“Này không phải là đang suy nghĩ sao!” Nhan Tấn Vân lần thứ N thở dài, “Lại nói tiếp, tôi có chút cơ sở về phương diện kinh kịch đó.” Trước kia lúc cậu làm nhiệm vụ có học qua một ít, được danh gia chỉ điểm cho. Nhưng là, đừng nói đến việc cậu học Mai Phái Thanh Y, hiện tại dù cho Mai Lan Phương còn sống, mọi người cũng chỉ sẽ gọi ông ấy là “Đại sư”, là “Nghệ thuật gia”, cũng sẽ không có ai chạy theo ông gọi “Tiểu tiên nữ” đâu!

Vu Thận nhanh chóng ở trong đầu lấy bộ dáng Nhan Tấn Vân hiện tại làm nguyên hình xây dựng một mô hình đầu người trưởng thành, sau đó trên cơ sở này tưởng tượng ra bộ dáng Nhan Tấn Vân sau khi lớn lên, gật gật đầu: “Mặt cậu thích hợp hoá trang kinh kịch.”

“Vậy à?” Nhan Tấn Vân sờ sờ mặt mình, “Nói không chừng về sau tôi có thể trở thành Tiết Tương Linh đẹp nhất gì đó.”

Vu Thận kiểm tra một lần trong đại não siêu cấp của mình, chỉ dùng không đến 0.01 giây liền tra được Tiết Tương Linh là nữ chính trong bộ kinh kịch《 Tỏa Lân Nang 》. Vu Thận nhẫn nhịn, không nhịn được sửa sai nói: “《 Tỏa Lân Nang》 là hí kịch Trình Phái.”

“A, cậu nói đúng.” Nhan Tấn Vân bừng tỉnh đại ngộ mà nói, “Tôi nhớ lộn.”

Nhan Tấn Vân thuần thục mà thổi cầu vồng thí: “A Thận siêu đỉnh! Chuyện tốt chính là, A Thận chỉ cần dùng trí tuệ hơn người phàm vô số lần và đáng yêu kém tôi một chút liền làm được! Hôm nay cũng là một ngày trầm mê với trí tuệ của A Thận đó nha!”

Bạn cho rằng Vu Thận sẽ bị cầu vồng thí thô ráp thấp kém như vậy chinh phục sao?

Đúng vậy, anh sẽ.

Tuy rằng là lần thứ N đạp lên trên cầu vồng thí mà Nhan Tấn Vân đã trải tốt, Vu Thận vẫn thực không biết cố gắng mà trộm thẹn thùng như cũ.
« Chương Trước