Tiền Thiển nghe vậy quy quy củ củ vái chào Đổng Tam ca, trong miệng vấn an. Đổng Tam nhìn cô một cái, cười với Vương Thuận: "Tiểu tử nhà ngươi, coi như ngươi biết nói chuyện. Vào đi rồi nói." Dứt lời mang Vương Thuận và Tiền Thiển vào nhà.
Quả nhiên trong phòng có một ông lão râu dài, bưng bát trà, bộ dáng trầm tư. Tiền Thiển không cần người nhắc đã quy củ hành lễ. Ông lão hài lòng đến gật đầu.
Đổng Tam bước đến, cười nói với ông lão: "Ông nội, ta tìm Tiểu Thuận Nhi có chút việc, ông về phòng nghỉ ngơi trước vậy." Ông lão nghe xong bước ra cửa, Tiền Thiển thấy thế rất cung kính đứng một bên. Đổng Tam nhìn cô, ý cười lướt qua.
Đổng Tam mời ông Đổng đi rồi bảo bọn Tiền Thiển ngồi xuống, hỏi Tiền Thiển vài vấn đề, Tiền Thiển cung kính đáp từng cái một. Sau khi nghe xong, Đổng Tam nói với cô: "Tiểu Ngũ Tử, ngươi là người Tiểu Thuận Nhi mang đến, đều là hàng xóm láng giếng, ca ca cũng không gạt ngươi. Mặt ngoài thu nhập ở Trạng Nguyên Lâu cao hơn nơi khác một thành nhưng không có chỗ nào tốt. Các quý nhân có thể vào đó ăn cơm người nào người đấy đều không thể đắc tội, bị khinh bỉ, bị đánh còn không sao, không cẩn thận có thể vứt luôn cái mạng. Nhưng nếu ngươi có thể làm tiếp, chỗ tốt đúng là không ít. Nếu ngươi muốn, lại không sợ khổ, sáng mai ta dẫn ngươi đến chỗ chưởng quỹ, được hay không phải xem ý tứ của chưởng quỹ."
Tiền Thiển nghe xong có hi vọng, lập tức đứng dậy đồng ý: "Tam ca, ta đã biết. Nếu có thể thành, ta sẽ siêng năng làm việc. Hiện giờ mẹ ta đều phải dựa vào ta, ta sẽ không gây chuyện."
Đổng Tam gật đầu, hẹn Tiền Thiển giờ và địa điểm sau đó tiễn họ đi.
Trên đường trở về, Vương Thuân lại tiếp tục lải nhải bên tai Tiền Thiển: "Mai gặp chưởng quỹ, nếu có thể thành công, ngươi nhớ chuẩn bị một phần tạ lễ cho Đổng Tam ca. Ta biết nhà ngươi khó khăn, ngươi và Trương thẩm thảo luận một chút, không câu nệ cái gì, có đáng tiền hay không, tốt xấu cũng phải tặng người ta."
Tiền Thiển nhất nhất gật đầu nghe theo, Vương Thuận mới tạm biệt cô, về nhà trọ Duyệt Lai. Tiền Thiển cũng trở về nhà, báo với Trương thị sáng mai cô và Đổng Tam đến Trạng Nguyên Lâu gặp chưởng quỹ, không quên lời dặn của Vương Thuận, việc chuẩn bị lễ vật cho Đổng Tam cũng báo với Trương thị.
Trương thị nghe xong suy nghĩ một chút, nói với Tiền Thiển: "Nhất định cần chuẩn bị một phần lễ. Lần đầu con đi làm thuê, mẹ không yên lòng. Chẳng may có việc gì, để Đổng Tam giúp đỡ con một chút."
Sáng hôm sau, Tiền Thiển dậy thật sớm, thu dọn đồ đạc ổn thỏa rồi ra ngõ dẫn đến Trạng Nguyên Lâu chờ Đổng Tam. Vì cô tới sớm nên Đổng Tam còn chưa đến. Tiền Thiển hơi nhàm chán lượn lờ xung quanh. Trên đường Chu Tước không thiếu cửa hàng bày bán đồ xa xỉ, phần lớn ở trên ngõ này. Tiền Thiển có chút hào hứng hết nhìn đông lại nhìn tây.
Đang nhìn đến vui vẻ, đột nhiên sau lưng Tiền Thiển truyền tới một thanh âm ương ngạnh: "Chó ngoan không cản đường!" Tiền Thiển vừa quay đầu lại, phát hiện sau cô là một tiểu nha đầu kiêu căng. Tiểu nha đầu đứng sau một người mặc TSm thư sinh... Ớ... Nữ tử!