Quyển 1: Chủ mẫu muốn làm quả phụ - Chương 12

Đêm nay, Tiếu Tịch Kỷ vẫn giống như bình thường đến phòng của mấy tiểu mỹ nhân mê người kia.

Bất quá lần này lại không cùng nhóm tiểu yêu tinh quấn quýt si mê, chưa qua bao lâu hắn đột nhiên xoay người đứng lên.

Vừa đi đến ngoài cửa liền có cấp dưới khom người báo cáo.

“Lão gia, đều làm xong.”

Bóng đêm cũng không che được ánh mắt tràn đầy ác ý của Tiếu Tịch Kỷ, vốn dĩ chuyện này giao cho cấp dưới đi làm, hắn chỉ cần nhắm chuẩn thời gian phá cửa vào là được.

“Tên thị vệ ngu xuẩn kia đâu?”

Nhưng vừa nhớ tới Thiến Nhi mấy ngày trước chết thảm như vậy, hắn chưa tiêu cơn giận được.

“Đã bị hôn mê, đã có ba người khiêng vào Liễu các……”

Tiếu Tịch Kỷ vừa nghe vậy liền không vui, một thị vệ nho nhỏ đã hôn mê vậy mà cần ba người khiêng đi, rốt cuộc là kiểu người vạm vỡ gì đây?

Chậc, Tô Trí Lễ lúc trước cũng không biết suy nghĩ cái gì, gả con gái còn đưa theo một nam nhân.

Đúng lúc, ngày mai hắn sẽ đóng gói một lượt đưa đến quan phủ!

Nghĩ đến cảnh tượng ngày mai, Tiếu Tịch Kỷ lại nhịn không được nhướng mày đắc ý.

“Đi, ta tự mình đi nhìn một chút.”

.......................................

Lúc này, nhà chính của Liễu các vẫn còn sáng đèn, nhưng từ trong ra ngoài đều cực kỳ yên tĩnh.

Tiếu Tịch Kỷ dẫn người lại đây vừa lúc bắt gặp thị vệ cao lớn trong miệng cấp dưới, tên kia đang được thuộc hạ khác của hắn khiêng vào trong nhà.

Tiếu Tịch Kỷ nhìn lướt qua, xuy một tiếng liền quay mặt đi.

Nam nhân sao, nhìn thấy có người cao lớn anh tuấn, sắc bén hơn mình liền cảm thấy trong lòng không thoải mái.

Huống chi người này tiếp theo còn phải ngủ ở bên cạnh chính thê của hắn một đêm.

Mặc dù hết thảy đều do một tay hắn an bài, hắn cũng không thích nữ nhân kia nhưng trong lòng vẫn sẽ để ý, có lẽ đây là thói hư tật xấu của nam nhân đi.

Các nha hoàn bà tử vốn canh giữ bên ngoài đều đã bị hắn sai người dẫn đi, mà nha hoàn trong phòng thê tử……

Tiếu Tịch Kỷ nhìn qua đại nha hoàn đang ngã trên mặt đất, đây chính là thân tín của Tô Yên, hình như là gọi là Dương Liễu thì phải?

Hừ, lớn lên cũng khá xinh đẹp.

Tiện nhân Tô Yên kia, bên người có tiểu mỹ nhân lại chưa bao giờ cho hắn chạm vào.

Tiếu Tịch Kỷ quyết định, đợi chuyện này xong xui sẽ thu luôn nha hoàn này, vì thế cười một tiếng rồi vẫy tay với thuộc hạ, khiêng theo Triệu Tân đã ngất xỉu đi vào phía trong.

Bên trong cùng là phong ngủ chính, phía trước đặt một bức bình phong rất lớn.

Tiếu Tịch Kỷ đột nhiên dừng lại, để nhóm thuộc hạ chờ ở bên ngoài, tự hắn vòng qua bình phòng đẩy cửa vào phòng ngủ.

Nữ chủ nhân trong phòng đang nằm nghiêng trên giường không hề nhúc nhích, trên người mặc một bộ váy ngủ bằng tơ lụa mỏng, mái tóc dài đen nhánh vẫn chưa được búi lên, tùy ý tản ra rũ xuống trước ngực.

Hắn đã cho người thổi khói mê vào trong phòng, nữ nhân lúc này không hề có ý thức.

Nhưng tuy rằng chỉ nhắm mắt nằm ở đó lại khiến người ta không dời mắt được.

Bộ dáng mềm mại nghiêng người trên giường giống hệt một bức tranh mỹ nhân say lòng người.

Sao trước nay hắn chưa từng phát hiện, nữ nhân luôn ngồi trên cao nhận hết thiên vị từ nhỏ như Tô Yên cũng có một mặt quyến rũ như vậy?

Lúc nãy ở chỗ mấy tiểu yêu tinh hắn vẫn luôn khắc chế, nhưng lửa dục lúc này lại bất ngờ bị đốt lên, một nữ nhân xinh đẹp không gì sánh được nằm ở trước mặt, dụ hoặc như vậy……

Tiếu Tịch Kỷ chỉ cảm thấy cả người khô nóng.

“Đem người ném ở nơi đó đi, các ngươi đều đi xuống, ta không gọi thì không được tiến vào!”

Hắn đột nhiên bước ra dặn dọ thuộc hạ bên ngoài, giọng nói đặc lại cùng du͙© vọиɠ không chút nào che lấp trong mắt.

Thuộc hạ bên người đương nhiên biết nhìn mặt đoán ý, lập tức ném thị vệ kia xuống đất rồi lui ra.

Đoàn người cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim đi ra tận gian ngoài, còn chu đáo đóng kín cửa, tận chức tận trách canh giữ bên ngoài.

Tiếu Tịch Kỷ lúc này mới gấp gáp bước đến bên giường, vươn tay vén lên một lọn tóc nằm bên má của nữ nhân trên giường.

Đầu ngón tay chạm vào khuôn mặt mịn màng tinh xảo kia, nhịn không được mà nhộn nhạo trong lòng.

Tiếu Tịch Kỷ bỗng nhiên có chút luyến tiếc, chỉ tiếc hận trước đó không phát hiện nữ nhân này lại hấp dẫn như vậy.

Không cần làm gì đã có thể làm người máu nóng sôi trào.

Nhưng kế hoạch vẫn phải tiến hành, dù sao Tô gia cũng không còn đắc ý được, Tiếu Tịch Kỷ lại hừ lạnh một tiếng.

“Để cho ngươi trước khi chết được hưởng thụ một lần sủng ái của vi phu đi……”

Nói xong liền bắt đầu tự cởϊ qυầи áo, vẻ mặt không chờ nổi cùng động tác gấp gáp của Tiếu Tịch Kỷ quả thật có chút đáng khinh.

Nhưng mà, không đợi hắn cởϊ qυầи thì sau cổ đột nhiên đau đớn, trước mắt cũng bắt đầu biến đen, thân thể cứng đờ ngã đổ ra trước.

“Chậc ~”

Tô Yên ngồi dậy, ghét bỏ đá văng tên phu quân ngã lên người mình, Tiếu Tịch Kỷ cứ vậy bị đá xuống sàn nhà, lăn hai vòng rồi nằm thẳng một chỗ.

“Tiểu thư không sao chứ?”

Triệu Tân lập tức bước đến, ánh mắt sắc bén nào giống như người bị chuốc thuốc hôn mê?

Hắn chỉ lo lắng cho người trước mắt, đến gần rồi nhẹ nhàng xoa xoa bên mặt vừa bị Tiếu Tịch Kỷ đυ.ng tới.

“Không sao, chỉ là Tiếu Tịch Kỷ lâu như vậy mới đến, vẫn luôn nằm nghiêng không nhúc nhích, cả người đều tê rồi.”

Tô Yên oán giận một câu giống như làm nũng, lại liếc nhìn Tiếu Tịch Kỷ đang bất tỉnh dưới sàn.

“Sủng ái của phu quân? Vẫn là miễn đi.”

Tô Yên bỗng nhiên nổi lên ý xấu, đè lại bàn tay của Triệu Tân đang giúp nàng xoa eo, nhỏ giọng một câu.

“Đem hắn trói lại, nhét kín miệng, sau đó...……”

Tiếu Tịch Kỷ bị tát mấy cái tỉnh lại, cảm giác sau cổ còn đang đau nhức không thôi nhưng lại kêu không ra tiếng, trong miệng không biết bị nhét thứ gì vô cùng tanh hôi.

Mà người vừa mới tát hắn vậy mà là tên thị vệ đáng chết kia!

“Ô ô! Ô!”

Hắn xoắn thân mình muốn ngồi dậy, nhưng dây thừng đã trói chặt làm hắn hoàn toàn không thể động đậy.

Ngay sau đó hắn trơ mắt nhìn thê tử bỗng nhiên quyến rũ động lòng kia đến gần rồi dựa vào ngực tên thị vệ đáng chết.........

----------------------------------------THÔNG BÁO NHỎ-------------------------------

Chắc do gu truyện hơi kén nên truyện này ít người đọc quá, dạo này mình cũng ko có linh cảm để viết cảnh H lắm nên tạm dừng vậy, khi nào có hứng thú sẽ quay lại.

Hiện tại chỉ tiếp tục bộ tu tiên thôi.