Chương 13: Nữ hoàng tại thượng (1)

Nguyên chủ Thu Dao ,ngũ hoàng nữ của một nữ tôn quốc nhỏ. Trong khi người ta đấu đá đến sống chết ,thì nàng ta nhẹ nhàng ngồi vào ngai vị. Mọi người cho rằng đây giống như bánh trái thơm từ trên trời rơi xuống. Nhưng bi kịch của nàng ta cũng bắt đầu từ đây.

Bởi vì tư chất bình thường, cho nên xử lý triều chính đều là nghe theo triều thần. Nàng ta rất ít khi dám bày tỏ mong muốn hay yêu thích của mình .

Nhưng duy chỉ có vị vương phu là nàng ta lập thanh mai trúc mã của mình lên, cũng là duy nhất nhân trong hậu cung của mình, mặc người phản đối . Người này cũng chẳng có chỗ dựa gì, gia thế cũng coi như khá giả hơn thường dân một chút.

Còn có một người được xem như hảo bằng hữu của nàng ta ,cũng là một viên triều thần có tiếng. Thu Dao rất nghe theo những lời khuyên vị bằng hữu này đưa ra. Và nàng ta cũng là trợ thủ đắc lực duy nhất của nàng trên triều.

Thế nhưng không biết từ bao giờ, vương phu lạnh nhạt, triều thần xa lánh. Phần lớn làm gì cũng đều tự quyết mà không hỏi ý nàng ta, đến khi có chuyện thì mới tìm nàng ta tố khổ, bắt nàng tìm cách giải quyết. Thu Dao chỉ có thể hỏi ý trợ thủ của mình giúp đỡ.

Dần dần tần xuất vị trợ thủ kia của Thu Dao xuất hiện trong cung nhiều hơn. Nói là đến giúp nàng ta. Thu Dao cũng không nghi ngờ. Thế nhưng có lần Thu Dao nhìn thấy vị trợ thủ kiêm bằng hữu tốt của nàng có những hành vi thân mật lén lút với vương phu nhà mình. Nàng ta bàng hoàng, còn chưa kịp tới chất vấn trợ thủ , thì nhận được tin triều cục phần lớn đã nằm trong tay vị trợ thủ kia. Vương phu tốt của nàng còn mang tới một chén rượu độc ép nàng uống hết.

Thu Dao chết trong oán hận. Nàng ta oán hận vị bằng hữu kia, nhưng càng oán hận vị vương phu thanh mai trúc mã của nàng. Nếu như ngay từ đầu không thích nàng thì hắn có thể từ chối, nàng sẽ không ép hắn gả cho mình.

Nàng cũng không thực sự mong muốn mình ngồi trên ngôi vị đó, lúc nào cũng bị người nhòm ngó, lo sợ bị ám sát, mất mạng lúc nào không biết . Nếu họ muốn, nàng có thể nhường.

Nhưng giờ mới phát hiện ,có lẽ từ khi sinh ra ở hoàng gia đã là sai lầm của cuộc đời nàng rồi.

....

[chị gái nhỏ, xét thấy phó bản tân thủ chị hoàn thành không tệ ,nên em quyết định để chị lựa chọn chốt thời gian nghịch tập cho nguyên chủ . Chị muốn chọn khoảng thời gian nào để xuyên vào cũng được. Chị đã nghĩ xong chưa? ]

Rồi! Sau khi chết. Đi!

[vì sao? ] Không phải nên bắt đầu từ đầu câu chuyện hoặc giữa câu chuyện để nắm được mấu chốt, cơ hội nghịch tập cao hơn sao?

Có lí do chính đáng để vả chết tụi nó !

[...] Ha ha !

...

Trong viện tử đìu hiu, có người nằm bất động trên mặt đất. Có hai bóng người đứng ngoài cửa rọi vào.

"nàng ta đã uống hết chưa? "

"rồi! "

"tắt thở rồi? "

Nam tử gật đầu. "cái kia, ngộ nhỡ.... "

"Hàn Yên, chàng yên tâm đăng cơ, chuyện phía sau đã có ta chống lưng "

"được, ta tin tưởng nàng, vậy ta đi trước chuẩn bị! "

Tin tức nữ hoàng băng hà nhanh chóng truyền ra, thế nhưng thể xác chỉ được cuốn chiếu để một góc, hoàn toàn không có tổ chức quốc tang . Mà sau khi nữ hoàng băng hà ,nhanh chóng thay bằng tin tức hoàng phu nhận được khẩu dụ nữ hoàng để lại , để hắn đăng cơ, có phe phái của Thượng Quan Uyển Nhi đại nhân chống đỡ, không ai dám phản đối. Nhanh chóng cử hành đại điển.

....

Mẹ kiếp, đến cái quan tài cũng không chuẩn bị cho ta. Nằm đất đau cổ muốn chết. Phải vả tụi nó thêm hai cái.

"..." hệ thống.

[chị ,không nhanh lên tham dự đại điển, chị liền lập tức trở thành lịch sử trên giấy trắng đấy ]

* ngụ ý : đi vào dĩ vãng .

....

"Ngày lành tháng tốt ,vương phu hiền lương thục đức, tuân thủ lễ nghĩa. Nay chiếu theo di nguyện của bệ hạ, để vương phu đăng.... "

"đăng cái gì a? Các ngươi đang chơi gì vui vậy, ta.... bổn hoàng tham dự được không? "

"ai? A.... "

"Làm sao vậy? Sao các ngươi lại dừng lại rồi. Ai! Đừng bận tâm bổn hoàng, tiếp tục, tiếp tục a! "

Đánh trống lên, tiếp tục nổi lửa lên các anh em!

[...]

Không chỉ các bá quan văn võ trong triều, mà đương sự cũng ngây ngốc tại chỗ như bị ấn nút "tạm dừng" . Chiếu thư Hàn Yên chuẩn bị tiếp rơi xuống đất, hai mắt y mở to, không thể tin nhìn người bất nhã gặm hoa quả trong góc.

"hôm nay đại gia tập trung đông đủ như vậy, là muốn làm cái gì? Đăng quang cái gì sao? "

"bệ... bệ hạ! Nữ hoàng bệ hạ.... "

"ừm. Các ngươi chán quá ! Quá dài dòng, để ta... bổn hoàng tiếp tục cho! "

"bệ hạ, ngài.... thực sự không sao chứ? " Có vị quan viên không thể tin tiến lại hỏi han.

"cút! "

Bệ hạ bị ma nhập sao? Đột nhiên khí thế thay đổi rồi. Trước kia bệ hạ là người khiêm nhường,rụt rè, thuận theo , nay bệ hạ đột nhiên trở nên thô lỗ, nói chuyện không dùng kính ngữ ,hành vi quá mức tùy ý.

Thu Dao đi lên bậc cao nhất, ngồi vắt chân trên long tiễn, gặm nốt trái cây nhìn hai mục tiêu nghịch tập chủ chốt.

1 . Hàn Yên, thanh mai trúc mã kiêm vương phu ,đang đứng như chết sững sờ giữa sân khấu.

2. Thượng Quan Uyển Nhi, ánh mắt như muốn gϊếŧ người, đứng trong hàng quan viên.

Trình tự tiến hành :

1. Ma sát hào quang

2. Đá chúng nó rớt đài.