Chương 1

[ Chào mừng bạn đã tiến vào trò chơi “Tra Công Cầu Xin Bị Ngược Đãi”, tôi là hệ thống 408 của bạn, xin hỏi bạn có muốn lập tức bắt đầu cửa thứ nhất không?]

Nháy mắt đã từ trong phòng ngủ tiến vào không gian hệ thống, Giang Khương đứng hình mất ba giây, cậu cúi đầu nhìn ly mỳ bò kho trên tay, lại nhìn bộ quần áo ngủ in hình Pikachu đang mặc, cuối cùng quay một vòng nhìn không gian trống trải mênh mông sương mù xung quanh.

Sau một lúc lâu, một tiếng gào thét “ Ta thảo..” cắt qua bầu không gian yên tĩnh.

Giang Khương quay đầu, hai ba bước chạy đến phía trước quả trứng gà vừa phát ra âm thanh hệ thống, không thể tin tưởng hỏi “Trò chơi này là thật sự? Có thật là theo thuyết minh trên trò chơi đi diễn vai tra công là sẽ có thưởng?? Không phải… Vì sao các bạn sẽ chọn một tên trạch nam phế vật như tôi???”

[Trò chơi của chúng tôi chính là do thần sáng tạo, đương nhiên là thật.]

[Còn việc chọn người nào, sự thật mà nói, cũng không phải chúng tôi lựa chọn bạn, mà là bạn chọn chúng tôi, được bạn lựa chọn là niềm vinh hạnh sâu sắc của chúng tôi.]

“Như vậy, tôi…” Giang Khương đã kích động đến mức giọng nói trở nên nghẹn ngào vài phần, cậu nuốt một ngụm nước miếng “Tôi còn có một vấn đề cuối cùng.”

[Mời bạn nói.]

“Phần thuyết minh trên trò chơi có nói, chỉ cần thông qua một trạm kiểm soát…” Giang Khương hai mắt sáng quắc: “Sẽ được khen thưởng quyền sử dụng vĩnh cửu một năm tuổi thọ, khen thưởng này là thật sao?”

[Đúng.] Phân biệt không được mặt trước mặt sau quả trứng gà nói: [Chỉ cần thông quan, khen thưởng cơ sở cố định chính là quyền sử dụng một năm thọ mệnh, việc sử dụng cho chính mình hay cho người thân bạn bè là tùy vào bạn.]

Giang Khương đem ly mì gói trên tay để trên mặt đất, hứng thú dào dạt vung tay lên: “Vậy còn chờ gì nữa, mau đi cửa thứ nhất thôi!”

Cậu vừa dứt lời, thoáng chốt trước mắt đã tối sầm.

Mở mắt một lần nữa, cậu đã tiến vào thế giới trò chơi.

Trong đầu phải tiếp thu một lượng lớn cốt truyện, lúc này đầu của cậu vừa đau vừa trướng. Giang Khương ở trên giường quay cuồng qua lại, khó chịu xoa mày.

[Bạn có khỏe không?] 408 ân cần hỏi: [Chỗ mua sắm có thuốc giảm đau, bạn có cần đổi một viên hay không?]

Giang Khương thở hắt ra, xua xua tay nói: “Không có việc gì, vấn đề không lớn.”

So với đau đầu, vấn đề càng nghiêm trọng chính là cốt truyện.

Trò chơi này tên “Tra Công Cầu Xin Bị Ngược Đãi”, tuy rằng tên hơi bị thiểu năng trí tuệ lại ngu ngốc, nhưng mà vô cùng chuẩn xác. Trò chơi thị giác là tra công, nhiệm vụ chính là diễn tốt vai tra công, nỗ lực ngược đãi vai chính thụ trong trò chơi, đem vai chính thụ hành hạ đến mức không thể nhịn được nữa mà nản lòng thoái chí, vứt bỏ tra công sau đó lao vào vòng tay của vai chính công là coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Giang Khương lúc đăng ký trò chơi vì lười biếng đã trực tiếp gõ tên thật của mình, dẫn tới bây giờ chỉ cần cậu chơi trò chơi, bên trong tên của tra công đều là Giang Khương…

Cảm giác nhập vai lớn đến mức khiến người ta tức chết a.