Chương 8: Cô Dâu Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (7)

“Cái đó, nếu muốn rời khỏi đâu phải theo cài đặt của tiểu thuyết, viết xong kết cục là được”. Thẩm Thu Nguyệt vội vàng nói.

Cố Đật Thần hỏi tiếp: “Vậy cô viết tiểu thuyết này rốt cuộc viết cậu chuyện như thế nào?”

Thẩm Thu Nguyệt hít thở, quyết định nói tình hình tệ nhất cho anh: “Cái này nói ra rất dài, sau đó từ từ nói với anh, có một việc quan trọng mà tôi cần nói trước với anh, cái đó, tiểu thuyết của tôi không chỉ có cái này, có mấy đề tài không giống nhau, vì vậy chúng ta cái này kết thúc rồi, cũng cần vào thế giới của cuốn tiểu thuyết tiếp theo, nếu như không xảy ra sự cố, sếp Cố cần đi với tôi đến mấy cái thế giới không giống nhau”.

Cố Đật Thần:...........

Nhìn mặt Cố Đật Thần lại lạnh hơn mấy phần, Thẩm Thu Nguyệt lại ngồi gần cửa chính của xe hơn, ầm thầm tránh tổng tài càng xa, cứu mạng, tổng tài cần phun rồng lửa rồi.

“Công ty chắc không có đối xử tệ với cô phải không?” Cố Đật Thần hỏi cô, thân là tổng tài công ty, anh cho rằng phúc lợi của công ty đối với nhân viên không tốt, tại sao cuối cùng anh ta lại bị chính nhân viên của mình lừa một cách tệ hại như vậy.

“Đương nhiên không có”, Thẩm Thu Nguyệt lắc đầu, ai dám trước mắt sếp nói công ty không tốt, càng huống hồ, dựa vào lương tâm mà nói, công ty vẫn rất có lương tâm, lương cao, phúc lợi tốt, hoàn toàn không có khuyết điểm nào.

Cố Đật Thần thở dài, không biết làm sao nói: “Xem ra kiếp trước tôi mắc nợ cô”.



Thẩm Thu Nguyệt trong lòng âm thầm rơi nước mắt, xảy ra chuyện này, cô cũng không muốn, quả thực ấm ức.

“Mấy thế giới kia của cô là đề tài gì?” Cố Đật Thần hỏi anh.

Thẩm Thu Nguyệt xoắn ngón tay của cô và nói: “Đề tài bây giờ là hiện tại, còn có cổ đại, tưởng tưởng, thần kỳ...ôi ôi, tóm lại có rất nhiều cái”.

Cố Đật Thần trừng mắt nhìn cô, giận dữ nói: “Đợi trở về tôi tính sổ với cô”.

Nói đến đây Cố Đật Thần thực sự chán nản, cuộc sống của anh thật sự không suôn sẻ, mặc dù xuất thân là hào môn, gia tộc của anh chưa từng gặp phải tình trạng tranh đấu hào môn nào, cuộc sống thuận buồn xuôi gió gần 30 năm, cũng không biết rốt cuộc anh đắt tội với vị thần nào mà xui xẻo như vậy, ngước mắt lên liếc nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của Thẩm Thu Nguyệt, trong lòng không khỏi tức giận, mặc dù kẻ cầm đầu tội phạm là nha đầu này, nhưng mà bản thân dương như cũng không thể làm gì cô.

Cảm thấy áp lực không khí bên cạnh Cố Đật Thần càng ngày càng ít, Thẩm Thu Nguyệt không khỏi lo lắng cho tương lai của bản thân, ríu rít, lần này nếu như trở về hiện thực mất việc, có lẽ không thể tiếp tục sống chính là ẩn số.

Hai người sau đó không nói gì, Cố Đật Thần trên đường không biết đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng liếc nhìn Thẩm Thu Nguyệt bên cạnh, Thẩm Thu Nguyệt im lặng nắm lấy góc áo của cô, mỉn cười lúng túng khi bắt gặp ánh mắt của Cố Đật Thần, thật sự cô rất hiểu rõ Cố Đật Thần lúc này, gặp phải chuyện này cần có thời gian thích ứng, cho dù đối phương là Boss đặt mình lên quần chúng bình thường cũng không ngoại lệ.

Sau khi Thẩm Thu Nguyệt đến cửa biệt thự, Cố Đật Thần rời khỏi đến công ty, hơn nữa nói với cô tối này tan làm sẽ đến nhà cô đón cô, thân là tổng tài công ty giải trí, sếp Cố vẫn rất bận, cho dù tổng tài bên trong đại bộ phận tiểu thuyết chỉ bận nói chuyện yêu đường, tình hình công việc đều tóm lược, nhưng trên thực tế, công việc sơ lược mới là cuộc sống đại bộ phận của họ, suy cho cùng tổng tài không phải không có gì.