Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Làm Khó Nữ Chính

Chương 10: Cô Dâu Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (9)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tin tức và tin đồn giải trí đã đưa tin về cái chết của Lâm Diệu Tử trong một vụ tai nạn xe hơi, gia đình Lâm cũng có ảnh hưởng nhất định ở thành phố này, Lâm Hòa Di cũng là người trong ngành giải trí, mọi người đã đào bới lai lịch của Lâm Hòa Di, vì vậy sự việc này là xôn xao trên mạng.

Hơn nữa, một đoạn video phỏng vấn của Lâm Hòa Di đã được tung lên mạng, trong video Lâm Hòa Di đã thẳng thắn kể về thân thế của bản thân, khi nhắc đến cái chết của Lâm Diệu Tử, cô ta đã khóc rất nhiều đến mức không thể kiềm chế được bản thân, bộ dạng chị em tình thâm, diễn kịch rất đạt, Lâm Hòa Di một người phụ nữ độc ác, tự tay gϊếŧ chết chị gái của mình, một mặt dùng thân thế của bản thân khốn khổ, mặt khác lợi dụng chị gái đã chết để thổi phồng bản thân trọng tình cảm gia đình, người phụ nữ như vậy vì tiền tài quyền thế thật sự dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Quả nhiên, không lâu sau khi video phỏng vấn được tung lên mạng, “cảm thấy đau lòng cho Lâm Hòa Di” và “Hòa Di đừng khóc” lần lượt trở thành tìm kiếm hot.

Thẩm Thu Nguyệt tức giận ném điện thoại sang một bên, hành động của Lâm Hòa Di thực sự rất tốt, cô ta không chỉ khẳng định mình là người tốt trong làng giải trí, mà thân phận nhị tiểu thư nhà họ Lâm cũng được mọi người công nhận, về mặt pháp lý và về mặt lý luận trở thành những người thừa kế tài sản hợp lý của nhà họ Lâm.

“Tiểu thư Thẩm Nguyệt, cô lần này đến nhà Cố thiếu nhất định phải nắm bắt cơ hội”. Mẹ Lý bưng thức ăn từ nhà bếp ra, vui mừng nói với cô.

Thẩm Thu Nguyệt thuận miệng hỏi: “Nắm bắt cơ hội gì?”

Mẹ Lý phấn khởi nói: “Đương nhiên là bồi dưỡng tình cảm với Cố thiếu, đúng rồi, cô mất trí nhớ không nhớ, cô trước đây rất thích Cố thiếu, qua không lâu hai người đính hôn, nhân cơ hội này hai người bồi dưỡng tình cảm”. Trước đây nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt yêu đơn phương Cố Đật Thần, mẹ Lý nhìn cũng gấp, bây giờ khó khắn lắm mới có cơ hội như vậy, quả thực là ơn trời.

Bồi dưỡng tình cảm với Cố Đật Thần sao? Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của Cố Đật Thần, Thẩm Thu Nguyệt nhịn không được rùng mình, cảnh tượng quá đẹp, nhưng cô không dám tưởng tượng.

“Mẹ Lý, con đói rồi, con giúp mẹ bưng cơm”. Thẩm Thu Nguyệt cầm đũa, bộ dạng ngoan ngoãn đợi ăn cơm.

Nghe cô nói đói, mẹ Lý vội vàng quay người vào bếp giúp cô lấy cơm. “Tiểu thu Thu Nguyệt cô ăn trước, tôi đang hầm canh gà trong bếp, đợi ăn cơm xong uống một bát, cô vừa khỏi bệnh, cần bồi bổ cơ thể”.



Dày vò nữa ngày, Thẩm Thu Nguyệt vẫn thật sự có chút đói, dùng đũa gắp thức ăn, Thẩm Thu Nguyệt nhịn không được khen ngợi, “Mẹ Lý tài nghệ nấu ăn của người rất ngon”. Không hổ danh là bảo mẫu nhà có tiền, trình độ làm đồ ăn cũng đáng kinh ngạc.

“Nếu như tài nghệ không tốt, tôi cũng không thể ở nhà họ Thẩm nhiều năm như vậy, tiểu thư từ nhỏ kén ăn, lúc nhỏ vì để tiểu thư có thể ăn cơm cũng tốn rất nhiều tâm tư, riêng bảo mẫu cũng đã đổi mấy người rồi”. Mẹ Lý nghĩ đến Thẩm Thu Nguyệt lúc nhỏ cũng đau đầu không ngừng, nhưng có bây giờ, nhà họ Thẩm vì để tiểu thư có thể ăn ngon, cũng đã đổi mấy người bảo mẫu rồi, chỉ vì là Thẩm Thu Nguyệt lúc nhỏ rất kén ăn.

Thẩm Thu Nguyệt bị sốc, mặc dù nữ chính trong tiểu thuyết của cô được chiều chuộng từ khi còn nhỏ, nhưng cô đã được chiều chuộng quá nhiều.

Ăn cơm xong uống bát canh gà, Thẩm Thu Nguyệt cảm thấy mệt chỉ muốn ngủ sau khi đi dạo quanh sân hai vòng, dứt khoát leo lên giường chuẩn bị đánh một giấc ngủ chiều muộn.

Đợi sau khi cô tỉnh dậy, trời đã tối rồi, xem điện thoại, đã 8 giờ tối rồi, cô cảm thấy mình ngủ đã quá lâu? Cũng không biết lúc này sếp Cố đã tan làm chưa.

Dụi mắt đi ra khỏi phòng, Thẩm Thu Nguyệt nhìn thấy Cố Đật Thần, Cố Đật Thần đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách gọi điện thoại, cách đó không xa thì một bàn đầy thức ăn, nhìn thấy cô ra, nói vài thì cúp máy.

“Cô tỉnh rồi sao?” Cố Đật Thần cất điện thoại.

Cơn buồn ngủ của Thẩm Thu Nguyệt lập tức bị dọa tỉnh hẳn, “Chà, sến Cố anh đến lâu chưa?”

Cố Đật Thần nói: “Cũng không lâu lắm, mời mười mấy phút”.
« Chương TrướcChương Tiếp »