Thế giới này là tiểu thuyết hư cấu thanh xuân vườn trường, nhưng khi Thẩm Hi Thuần nhìn lướt qua cốt truyện lại không khỏi líu lưỡi, nam nữ chính động dục khắp mọi nơi, làʍ t̠ìиɦ ở phòng học, làʍ t̠ìиɦ ở sân thể dục, còn làʍ t̠ìиɦ tập thể…… Thanh xuân ở đâu chứ?
Nàng yên lặng gọi hệ thống, điều tiết số liệu cho thân thể này, làm kỹ nữ trà xanh vườn trường, thuần khiết vô tội, mắt hạnh là vũ khí sắc bén, rốt cuộc mười truyện thanh xuân vườn trường, nam chủ yêu nhất là mắt hạnh, hơn nữa chóp mũi thon nhỏ, môi phấn căng mướt, vừa gặp mặt đã cảm thấy thực muốn cᏂị©Ꮒ.
Thẩm Hi Thuần vừa lòng gật gật đầu, đến phần thân thể, gương mặt em gái ngoan cùng với bộ ngực lớn, tiểu huyệt không lông mềm múp như màn thầu, cho cùng thì đối tượng công lược chính là con trai tuổi dậy thì tìиɧ ɖu͙© tràn đầy.
Ngẫm lại thì thế giới này không hoàn toàn giống với tiểu thuyết vườn trường, mà cùng một loại với thể loại tình yêu quý tộc của Hàn Quốc, đặc sản chính là nam chính ngổ ngáo tàn bạo, Thẩm Hi Thuần đành phải lấy thân phận là quý nữ tài phiệt, tuy rằng không thể so với nam chủ không, nhưng bảo đảm nàng sẽ không vừa chuyển trường đã bị một đám học sinh cũ ra oai phủ đầu.
Kim Tái Anh biết hôm nay sẽ có học sinh mới chuyển đến, nhưng hắn cũng không mấy quan tâm, chỉ là có chút hứng thú, nghe những người khác lên kế hoạch làm thế nào để tặng cho học sinh mới chuyển trường thứ gọi là “Bất ngờ nhập học”.
Hắn mơ màng sắp ngủ, chỉ khi thầy giáo bước vào vỗ tay, hắn mới ngẩng đầu liếc mắt một cái, lại ngay sau đó không thể rời mắt.
Thiếu nữ có một mái tóc đen dài quá vai, làn da phấn trắng, một đôi mắt hạnh đen láy toát lên vẻ e lệ, môi phấn khép mở, Kim Tái Anh nghe được giọng nói ngọt ngào của nàng, “Chào mọi người, tớ là Thẩm Hi Thuần, về sau mong mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
Ma xui quỷ khiến, Kim Tái Anh kéo ghế ngồi bên cạnh sang một bên, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả bạn cùng lớp nói với Thẩm Hi Thuần nói, “Nơi này còn chỗ trống.”
Vốn dĩ cả lớp sớm đã giành cho nàng một vị trí khác bị nhét đầy rác rưởi không thể “an toạ”.
Thẩm Hi Thuần siết quai đeo cặp sách, nàng không quen nói chuyện với bạn khác giới, mà giờ phút này Kim Tái Anh thiện ý mời khiến khuôn mặt nhỏ trắng nõn của nàng đỏ bừng, ngượng ngùng xoắn xít mà đi qua đi, Thẩm Hi Thuần hơi hơi khom lưng, “Vậy phiền toái cậu.”