Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Kí Chủ Không Làm Người

Chương 75: Mạt thế

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau một lúc lâu không nghe thấy Bạch Thất nói chuyện, trong lòng Thanh Chu đã có suy đoán.

【 Ký chủ, chúng ta là pháo hôi 】 Bạch Thất cũng cạn lời, không biết vì sao lại lựa chọn Tống Quân Uyển.

*Nhân vật pháo hôi chính là nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hi sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.

Đến ngay cả nữ phụ ác độc bọn họ cũng không phải, chính là pháo hôi hàng thật giá thật.

“Giới thiệu cốt truyện chút đi.” Thanh Chu vẫn ngâm mình ở trong nước, giọng nói vẫn không hề gợn sóng như cũ.

【 Tổ chức nghiên cứu phi pháp bí mật làm rò rỉ virus, dẫn tới việc hoàn cảnh của trái đất đại biến, sau khi con người bị cảm nhiễm sẽ trở thành xác sống. Một số ít trong số người sống sót đã thức tỉnh dị năng, trở thành lực lượng đứng đầu của thời tận thế. 】 Bạch Thất đại khái giới thiệu một chút bối cảnh, sau đó đi thẳng vào chủ đề.

【 Quyển sách này có bốn nam chủ, phân biệt là tiến sĩ tang thi bệnh kiều - Giang Lê, người có tâm tư kín đáo luôn đặt ích lợi lên hàng đầu - Ngô Diễn, vua của tang thi - Bạch Lương, và Trịnh Minh An - dị năng giả cường đại nhất. Quyển sách này còn có một nữ chủ tên là Hà Lộ, có mối quan hệ không bình thường với bốn nam chủ, mà bốn phương thế lực được cân bằng một cách vi diệu ở cuối thời kỳ tận thế là nhờ có Hà Lộ đứng giữa chu toàn 】

Bạch Thất không chút biểu cảm đọc hết phần giới thiệu nhân vật của quyển tiểu thuyết, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy đầu to ra.

Nói với nó là có năm vai chính, bốn phương thế lực, sau đó để bọn họ một mình thống nhất thế giới?

Như này cũng quá mức hà khắc rồi.

Thanh Chu lúc này đã đứng dậy lên bờ, giọt nước tích tách rơi trên mặt đất, phác họa ra dáng người tuyệt đẹp của thiếu nữ.

【 Xin nhắc nhở, cái người tên Ngô Diễn này chính là một trong những hung thủ gϊếŧ chết Tống Quân Uyển cướp đi tinh hạch cực phẩm】 Bạch Thất từ trong việc tìm kiếm bối cảnh nhiệm vụ, cuối cùng cũng tìm ra được chút liên hệ giữa pháo hôi và vai chính.

Bước chân của Thanh Chu dừng lại.

Có kẻ thù.

Như vậy mới thú vị.

Cách Vu Hồ không xa chính là Dung Thành đã từng vô cùng phồn vinh.

Hiện giờ sớm đã là rách nát hoang tàn.

Nhưng bởi vì nơi bùng nổ virus cách nơi này quá gần, nên nơi này vẫn luôn là chỗ mà đại đa số xác sống tụ tập.

Vật tư phong phú, nhưng rất ít người dám đánh chủ ý lên nơi này.

Thanh Chu lại không sợ, ngay cả khi tang thi đứng chói lọi trên đường phố ở rìa ngoài của thành thị.

Bạch Thất lần đầu tiên đến loại vị diện này, sự rung động của thị giác làm cho nó thật sự khó chịu.

Dưới sự chỉ dẫn của Bạch Thất, Thanh Chu đi tới một trung tâm mua sắm được lưu giữ hoàn hảo gần nhất.

Tuy rằng Thanh Chu không phải là người sống, nhưng vẫn đi vào địa bàn của xác sống một cách đứng đắn.

Mấy chục con xác sống đứng canh cửa nhìn thấy lập tức liền vặn vẹo thân mình đánh về phía Thanh Chu.

【!!! 】 Bạch Thất trở nên hoảng sợ.

Tuy rằng nó có thể mở bàn tay vàng gì đó cho ký chủ ở lúc thích hợp, nhưng cũng không thể tham gia quá nhiều vào trong nhiệm vụ của Thanh Chu.

...

Thanh Chu tùy tay nhặt chiếc ô rơi trên mặt đất, đột nhiên lao về phía xác sống cách cô gần nhất.

“Phanh” một tiếng, óc trắng bay ra.

Xác sống nhanh nhất kia vậy mà cứ thế thẳng tắp ngã xuống trên mặt đất, không có một chút đường sống để giãy giụa.

【 Vỡ... Vỡ tung đầu 】 Bạch Thất sợ ngây người.

Ký chủ hung tàn như vậy sao?

Tống Quân Uyển đã chết, dị năng của cô ấy không có cách nào tiếp tục dùng được.

Thanh Chu siết chặt chiếc dù trong tay, thân hình nhanh đến mức như biến thành tàn ảnh.

Trong thời gian ngắn, hàng chục xác sống đã mất mạng toàn bộ.

【......】 Bạch Thất im lặng.

Hai vị diện trước thoải mái như vậy, khiến cho nó sinh ra nhận thức có chút sai lệch đối với ký chủ nhà mình.

Là hung tàn như vậy sao?

Thanh Chu ghét bỏ ném chiếc dù đã dính bẩn kia, sau đó lên khu quần áo ở lầu hai, chọn vài bộ quần áo.

“Ngươi có thể được dùng như không gian không?” Thanh Chu cầm quần áo, khuôn mặt không chút biểu tình hỏi.

【...... Không thể 】 Bạch Thất trầm mặc một lúc lâu mở miệng cho ra một đáp án phủ định .

Thanh Chu đã lường trước được như thế, bước chân cũng không ngừng lại mà đi về phía khách sạn ở khu trung tâm mua sắm này.

Mạt thế đã gần 5 năm, tất nhiên cô cũng không chờ mong cái khách sạn này có nước ấm.

Đối với Thanh Chu mà nói, cô đã không thể cảm giác được độ lạnh.

Sau khi nghỉ ngơi, Thanh Chu ngồi ở phía trước cửa sổ có chút sững sờ.

Nhiệm vụ lần này đúng thật là có chút lớn.

Thành lập đế quốc thống nhất, vậy phải bao gồm cả xác sống và con người, cô nên bắt đầu từ đâu đây.

Rất nhanh, sự náo động trên mặt đất đánh gãy suy nghĩ của Thanh Chu.

Một chiếc xe bán tải quân dụng màu xanh lục đang phóng nhanh trên mặt đất, sự náo động kia đến từ một số lượng tang thi ở sau xe.

Xác sống đuổi theo phía sau xe bán tải chi chít không đếm xuể, rồi rời khỏi Dung Thành một cách cực kỳ quỷ dị.

【 Ký chủ, chúng ta đi xem một chút không? 】Giọng điệu của Bạch Thất hoàn toàn là dáng vẻ xem náo nhiệt không chê việc lớn.
« Chương TrướcChương Tiếp »