Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Kí Chủ Không Làm Người

Chương 108: Bá chủ tam giới

« Chương TrướcChương Tiếp »
Buồn ngủ.

Đây là cảm giác đầu tiên lúc linh hồn của Thanh Chu tiến vào cơ thể.

"Ngân Lạc, ngươi có biết xấu hổ không!" Giọng nói lành lạnh xen lẫn nóng nảy và chỉ thị của Bạch Thất cùng chui vào lỗ tai của Thanh Chu.

【 Đinh! Phát động nhiệm vụ phụ, công lược Thẩm Ngâm Phong 】

Bạch Thất vẫn có hơi kích động, vị diện trước không gặp, không ngờ rằng vị diện này vừa đến một cái là gặp ngay.

Nhưng......

Thanh Chu gắng gượng mở mắt.

Căn phòng cổ kính đập vào tầm mắt.

Lúc này nàng đang nằm trên giường, lờ mờ thấy được một bóng dáng màu trắng ở mép giường.

Ý thức lại bắt đầu tan tác từng chút một, những câu chửi bới lung tung truyền đến trong cơn giận đùng đùng kia, Thanh Chu vẫn làm ngơ.

Có liên quan gì đến nàng.

Thẩm Ngâm Phong vừa sửa sang lại y phục của mình vừa mắng.

"Ngươi là con gái của chưởng môn! Sao có thể sử dụng thủ đoạn hạ lưu như vậy chứ."

"Nếu ngươi là thiên tuyển chi tử thì nào sẽ dùng loại thủ đoạn thấp hèn tự mình coi khinh như thế!"

"Nếu có lần sau! Chắc chắn ta sẽ không niệm tình chưởng môn đâu."

Trong đầu Thanh Chu tự động lọc hết tất cả lời nói của Thẩm Ngâm Phong, chỉ còn hai chữ cực kỳ chói tai kia.

Thấp hèn......

Thanh Chu chợt mở choàng mắt nhìn về phía Thẩm Ngâm Phong, có thứ ánh sáng nhạt màu trắng ngưng tụ trong lòng bàn tay.

Hai chữ này đầy rẫy trong đầu Thanh Chu, mảnh vụn liên quan đến một số ký ức lại bị gợi lên.

Tối tăm lại còn kỳ dị.

Ánh mắt nhìn Thẩm Ngâm Phong của Thanh Chu không còn trong trẻo ngạo mạn như bình thường, trong con ngươi kia chỉ có ảnh ngược của một mình Thẩm Ngâm Phong.

【 Ký chủ! 】 Bạch Thất vội vàng kêu lên.

Nó cảm nhận được luồng sát ý cực đậm.

Không có chút che giấu nào, cứ hiện ra không thèm kiêng dè như vậy.

Khí tràng(*) như này.

Khí tràng(*): là một loại năng lực thần bí, hay có thể dùng chỉ sức mạnh hoặc khí chất.

Rất giống như ác quỷ ở mười chín tầng địa ngục không được đầu thai kiếp khác, tất cả oán hận, căm thù đều hóa thành sát ý mãnh liệt.

Nhìn Thanh Chu, trong lòng Thẩm Ngâm Phong lỡ một nhịp.

Không biết là vì chưa bao giờ từng thấy một mặt như này, hay là vì cái gì khác.

Dưới sát ý mãnh liệt như vậy, thế mà hắn lại cảm thấy có chút áy náy.

Nhưng hắn nói sai gì ư?

Nếu cái đồ vô liêm sỉ không nên thân này không gánh vác thân phận con gái của chưởng môn thì hắn đã sớm gϊếŧ nàng nghìn lần vạn lần.

Nhưng những lời khó nghe hơn bị chặn trong miệng sao cũng không nói ra được.

Sắc mặt Thẩm Ngâm Phong đầy u ám, phất tay áo quay đầu đi luôn.

【 Ký chủ! Bình tĩnh đi ký chủ! 】Bạch Thất còn đang kiên nhẫn gào to với Thanh Chu, nhưng không nhận được một chút đáp lại nào.

Sợ hãi không biết làm sao, nó vẫn chỉ là một hệ thống nhỏ thôi!

Cùng với sự dời đi của Thẩm Ngâm Phong, khí tức trong phòng cũng dần tiên tan.

Thanh Chu cụp mắt, lẳng lặng nằm trên giường.

Ánh sáng trắng trong lòng bàn tay cũng biến mất không thấy nữa.

Bạch Thất cảm nhận được sát ý đã biến mất thì thở một hơi thật dài.

Cũng không đợi Thanh Chu dặn dò, nó đã nhanh chóng giải thôi tình tán trong người Thanh Chu.

Lại đợi thêm một chốc, Bạch Thất mới dò hỏi.

【 ký chủ? Ký chủ ổn không? Ký chủ...】 Bạch Thất dè dặt.

Trong khoảnh khắc vừa nãy, tuy không có thân thể thật thì nó cũng cảm nhận được cảm giác hít thở không thông.

Thanh Chu nằm trở mình, tóc dài đen nhánh che khuất ánh mắt.

"Ừm."

Bạch Thất nghe thấy một tiếng đáp lại đó thì trong lòng cũng buông lỏng hơn mấy phần?

【 Có cần tài liệu không? 】 Bạch Thất run rẩy hỏi một cách đầy cẩn thận.

Thanh Chu gật đầu không nói gì.

【Nguyên chủ tên là Ngân Lạc, là con gái của chưởng môn Linh Vân Tông.】 Bạch Thất bắt đầu truyền tải cốt truyện của thế giới này.

Hình ảnh và giọng nói của Bạch Thất bắt đầu lóe lên trong đầu Thanh Chu.

Trong cuộc tiên ma đại chiến, vì cứu dân chúng thiên hạ mà chưởng môn Linh Vân Tông qua đời, chỉ để lại một nữ nhi Ngân Lạc năm ấy ba tuổi.

Địa vị đặc biệt khiến Ngân Lạc được nuông chiều từ bé, kiêu ngạo ngang ngược.

Bởi vì trong tương lai, con gái của chưởng môn sẽ kế nhiệm chức chưởng môn, thế nên mọi người trong Linh Vân Tông đều đối xử với tiểu tổ tông này theo kiểu nếu nhịn được thì nhịn.

Mười hai tuổi dò ra ngũ linh căn, đã định trước là không có duyên với tu thành đại đạo.

Người có tu vi thấp tuyệt đối không thể trở thành chưởng môn tương lai, vì thế người đã từng bị bắt nạt bắt đầu chơi xấu cả trong tối lẫn ngoài sáng.

Nhưng dẫu sao thân phận của Ngân Lạc tôn quý, dù về mặt tu tiên khó có thể có được thành tựu gì thì vẫn cứ được cưng chiều, cho đến khi Tiêu Như Nguyệt xuất hiện.

Từ nhỏ, Ngân Lạc đã mến mộ phong chủ Thẩm Ngâm Phong không có vết nhơ, nhưng Thẩm Ngâm Phong lại theo con đường tàn nhẫn, lạnh lùng vô tình. Sau đó Tiêu Như Nguyệt xin vào làm học trò của Thẩm Ngâm Phong, cả ngày nàng đều tìm Tiêu Như Nguyệt gây phiền phức, nhưng Tiêu Như Nguyệt thông minh nhạy bén, trái lại còn khiến địa vị của Ngân Bạc ở Linh Vân Tông xuống dốc không phanh.

Cuối cùng Tiêu Như Nguyệt lên kế hoạch đuổi Ngân Lạc đi, Ngân Lạc vào ma đạo, sát hại một cách tàn bạo, cuối cùng bị thầy trò bọn họ liên thủ mà treo cổ chết.
« Chương TrướcChương Tiếp »