"Thím ơi, những gì thím vừa nói đã khiến cháu suy nghĩ sáng suốt hơn rồi. Cả hai chúng cháu đều không cam chịu số phận, nếu hiện giờ làm thế nào cũng không thể giải thích rõ ràng thì cứ thuận theo vậy. Thím nói đúng, cháu không còn trẻ nữa, gia đình luôn thúc giục cháu kết hôn. Đồng chí Thu là một cô gái tốt, cháu rất thông cảm với cảnh ngộ của cô ấy, cũng đánh giá cao tính cách của cô ấy, cháu quyết định sẽ cầu hôn, nhờ thím làm mối giúp cháu nhé."
Thím Hạ kinh ngạc không nói nên lời, điều mà bà ấy tưởng là vô vọng bỗng chốc trở thành sự thật, cho dù Tiểu Thiền không phải con gái ruột của bà ấy, bà ấy cũng không nhịn được vui vẻ thay hai mẹ con nhà họ Thu.
"Thật sao? Cháu không được đổi ý đâu nhé! Chỉ cần cháu gật đầu, thím sẽ đến nhà họ Thu nói chuyện ngay lập tức."
Cố Văn Khiên nhếch khóe môi, trong lòng bình tĩnh và kiên định.
"Thím, cháu sẽ không bao giờ hối hận, việc mai mối nhờ cả vào thím."
Thím Hạ mặt mày hớn hở rời khỏi chuồng bò, trên đường người trong đội gặp phải đều hỏi bà ấy có chuyện gì mà vui vẻ thế.
Chuyện tốt thì không cần giấu diếm, thím Hạ nói thẳng: "Tôi tới nhà họ Thu làm mai cho Tiểu Thiền, rốt cuộc thì con bé này cũng gặp được nhân duyên tốt.”
Mọi người tò mò, hỏi: "Ồ, vậy sao, con cái nhà ai thế?"
"Là đồng chí Cố từ thành phố tới, giỏi giang lịch sự còn là sinh viên đại học nữa. Tuy rằng trong nhà có chút vấn đề, nhưng cũng không sao cả, chỉ cần người kiên định là được rồi. ”
Lần này tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, tuy nói thời gian này luôn có tin Thu Tiểu Thiền và đồng chí Cố có gì, nhưng trong lòng mọi người cũng không cho rằng đồng chí Cố sẽ coi trọng Thu Tiểu Thiền, cùng lắm là tạt nước bẩn lên người Thu Tiểu Thiền để chửi bới cô mà thôi
Dù sao lúc trước không ít người làm mai cho đồng chí Cố nhưng anh không đồng ý, lúc này hai người thật sự thành đôi, mọi người phát hiện trong lòng mình cũng chẳng vui vẻ gì cho cam, ngược lại khó chịu giống như ăn phải ruồi vậy.
Lúc thím Hạ đến nhà họ Thu, Thu Tiểu Thiền vừa từ chuồng heo trở về, cầm giỏ rau chuẩn bị nấu ăn.
"Tiểu Thiền, cháu có ở nhà không, thím có tin tốt muốn nói với cháu đây.”
Thu Tiểu Thiền mời bà ấy đến nhà chính ngồi, Trương Đại Anh cũng từ trong phòng đi ra.
"Sáng sớm bà tới thì chắc chắn là có việc, chẳng lẽ là giới thiệu đối tượng cho Tiểu Thiền?"
Trương Đại Anh thuận miệng nói một câu, Thím Hạ vỗ chân bà ấy: "Bà nói đúng rồi, tôi tới làm mai đây, bà đoán xem tôi đang nhắc đến nhà ai?"
Trương Đại Anh và con gái ngạc nhiên liếc nhau một cái, không ngờ thật sự là vì chuyện này, vốn dĩ Trương Đại Anh không nghĩ tới Cố Văn Khiên, cho rằng thím Hạ giới thiệu người mà mình cũng biết, chắc là người trẻ tuổi trong thôn.
“Con trai của ông Tư Tần? Hay là nhà Đinh Quảng Sinh? Bà nói mơ hồ quá, tôi không đoán được.”
Thím Hạ ôi một tiếng: "Bà đoán xa như vậy làm gì, sao không đoán gần đây, là đồng chí Cố, chúng ta đã từng nói qua rồi đấy, hôm nay cậu ấy nhờ tôi chuyển lời giúp.”
"A? Không phải cậu ấy nói tạm thời không nghĩ đến chuyện kết hôn à?"
"Lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ, suy nghĩ của con người sẽ thay đổi, hơn nữa Tiểu Thiền tốt như vậy, bỏ lỡ rồi thì kiếm đâu ra nữa, trong lòng cậu ấy biết rõ mà.”
Trương Đại Anh vui vẻ nói: "Thế đúng là chuyện tốt, trách không được sáng nay tôi thức dậy đã nghe thấy chim hỉ thước kêu.”
"Bà đừng chỉ lo vui mừng, còn chưa hỏi ý của Tiểu Thiền. ”
Hai gò má Thu Tiểu Thiền ửng đỏ, biểu hiện ra sự ngượng ngùng của cô gái trẻ khi nghe người khác thảo luận về chuyện cưới xin của mình.
"Tiểu Thiền, đồng chí Cố này cháu cũng quen biết, giúp người thì giúp cho trót, thím tới đưa tin. Thím cảm thấy đây là một mối tốt, cháu thấy sao?"
Thu Tiểu Thiền mím môi xấu hổ không dám mở miệng, cuối cùng cúi đầu bỏ chạy dưới ánh mắt trêu chọc của hai người lớn.
Trương Đại Anh cười ra nước mắt, vỗ tay thím Hạ nói: "May mà bà vẫn luôn bận lòng thay Tiểu Thiền, cuối cùng tôi cũng yên tâm rồi.”
"Có phiền phức gì đâu, cả đời phụ nữ chỉ mong gả cho một người đàn ông tốt, từ khi đồng chí Cố này đến tôi đã biết rồi, Tiểu Thiền kết hôn với cậu ấy chắc chắn sẽ hạnh phúc.”
Thím Hạ nhận được câu trả lời chắc chắn của nhà họ Thu lại tới đầu thôn nói với Cố Văn Khiên. Nếu đã quyết định cưới xin, kế tiếp còn nhiều vấn đề lễ tiết cần chuẩn bị, ví dụ như bao nhiêu sính lễ, bao nhiêu của hồi môn, ước chừng khi nào chọn ngày, bố trí phòng cưới ở đâu, sắp xếp tiệc cưới như thế nào vân vân.
Chủ yếu do Cố Văn Khiên không phải người địa phương, người lớn trong nhà đều ở nơi khác, thím Hạ cũng không biết tình hình trong nhà anh như thế nào.