Quyển 1 - Chương 3: Thang lầu play, mỹ nhân bị khai bao, thao nam xứng đầu tiên

“Đau…. A.. đau…” Cảm giác kí©h thí©ɧ truyền đến từ trước liền biến mất sạch sẽ, kịch liệt đau đớn làm Kha Nhiên kêu sợ hãi kêu lên một tiếng, mê man từ kɧoáı ©ảʍ mà hoàn toàn bừng tỉnh.

Cậu mở to hai mắt, đôi tay đẩy nam nhân một phen, rồi lần nữa rơi lệ xuống dưới.

Kỳ Lư ôn nhu hôn lên khóe mắt nhưng động tác dưới thân hoàn toàn trái ngược. Đại khai đại hợp mà thọc vào rút ra. Bởi thịt non bên trong lần đầu tiên đã bị đối xử thô bạo, không ngừng đè ép dị vật ra ngoài, lại cho Kỳ Lư kɧoáı ©ảʍ vô hạn.

Xúc cảm bị cᏂị©Ꮒ phía trước huyệt cùng phía sau hoàn toàn khác nhau, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng phân bố theo tiết tấu thọc rút mà chảy xuôi xuống dưới tạo thành đường dài trên cặp đùi trắng nõn, cuối cùng quần tây tuột xuống cẳng chân. Mà y phục Kỳ Lư vẫn chỉnh tề, chỉ kéo ra khóa quần, thô bạo dùng thân dưới thao lộng Kha Nhiên.

Hắn cúi đầu hôn môi, đầu lưỡi từ hàm trên lướt xuống, dùng sức lực liếʍ đầu láp lưỡi, khiến nước miếng từ khóe miệng Kha Nhiên không nhịn được xuống chảy xuống dưới.

Rõ ràng cậu chưa từng trải nghiệm qua việc hạ thân bị xâm phạm, nhưng kɧoáı ©ảʍ lại thổi quét toàn thân, làm cậu cảm giác huyệt nhỏ mà Kỳ Lư thọc vào rút ra như nổi lên vô số ngọn lửa.

Nơi không được chăm sóc khiến Kha Nhiên khó chịu, cố tình đưa đến trước mặt nam nhân muốn hắn đυ.ng vào.

“Rất nhanh sẽ không đau.” Kỳ Lư nói, thể lực hắn rất tốt, mặc dù đâm rút qua lại hơn trăm lần cũng không thấy mỏi mệt, chỉ thấy đến thịt ruột bên trong càng ngày càng mượt mà, quả thực dính sát dươиɠ ѵậŧ hắn. Từng nếp uốn của tiểu huyệt như nói lên cơn thèm khát của cơ thể.

Bên tai tiếng rêи ɾỉ không có ý định ngừng lại, cậu cắn cắn môi dưới đã ướt đẫm nước miếng của hai người, đem đầu dựa vào cổ nam nhân, xuất thần mà nhìn chằm chằm hàng lang.

….

Hàng lang!

Cậu chợt bừng tỉnh.

“Khoan đã… không cần làm ở chỗ này, có người tới đây mất.”

“Sẽ không có người.” Khách sạn này là của Kỳ Lư, thời điểm nhận được nhiệm vụ, hắn sớm phân phó cấp dưới không để bất kỳ kẻ nào lên tầng hai chỉ để chờ tiểu ngốc nghếch chui đầu vào lưới, tự đưa thân tới chịu thao.

“Không.” Kha Nhiên khóc ròng “Không muốn, ta sợ, không muốn…”

“Không sao, không ai phát hiện.” Kỳ Lư nhìn thoáng qua camera theo dõi phía sau, thân thể người trước mặt sớm bị hắn che đậy kín mít, dù camera có ở đây thì cũng chỉ một mình hắn nhìn thấy được.

“Không muốn, không muốn ở chỗ này.” Kha Nhiên giãy giụa, hạ thân lại cực kỳ thành thật mà tự vuốt ve căn dươиɠ ѵậŧ.

“Được.” Kỳ Lư nói, hắn đỡ eo Kha Nhiên, đem côn ŧᏂịŧ rút ra, nâng mông cậu lên tay vịn. Hai chân mở ra ngồi trên thang cuốn, Kha Nhiên sợ hãi kêu một tiếng, động tác này làm phần lưng cậu không có chỗ dựa, thập phần nguy hiểm, còn có nguy cơ bị ngã. Cậu khóc thút thít: “Không muốn, không muốn.”

Kỳ Lư mắt điếc tai ngơ, hắn nhìn hoa huyệt Kha Nhiên, mị thịt bị thọc vào rút ra mà nhiễm một màu hồng mê người, mặt trên bao trùm thể dịch hai người, tản ra da^ʍ thuỷ trong suốt.

Hắn vươn tay khảy vài cái, mà tiểu huyệt đã nếm được giáo huấn ngon ngọt, không còn kháng cự, ngược lại ướŧ áŧ lấy lòng. Hắn đỡ lấy côn ŧᏂịŧ, lần thứ hai đâm vào.

Động tác khiến cho đỉnh côn ŧᏂịŧ đỉnh nhô cao, tuy rằng không cắm sâu như trước là bởi phía sau không chỗ dựa, chỉ có thể ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ là làm nơi chống đỡ đáng tin cậy.

Kha Nhiên cố gắng kẹp chặt, sợ bản thân rơi xuống, hơn nữa vì chưa sâu mà cảm thấy có chút mất mát, Kha Nhiên một bên rêи ɾỉ một bên nói: “A.. ưm… mạnh hơn nữa… mạnh nữa.”

Cậu bị tra tấn đến cả người phiếm hồng, khát vọng hoa huyệt đối với dươиɠ ѵậŧ quả thực không nói thành lời. Qua nhiều năm qua giáo dục cùng với lần đầu bị khai bao một cách ngây ngô, thì ngoài rêи ɾỉ cùng vài câu yếu ớt thì cái gì cũng không thốt ra nổi.

Kỳ Lư cảm giác được lực hút càng chặt, tuy rằng nửa côn ŧᏂịŧ còn ở bên ngoài cơ thể đối phương, nhưng nhìn thấy tư thế đối phương bị chính mình hoàn toàn khống chế thì trong lòng bùng lên ngọn lửa chiếm hữu.

Đúng, phải là như thế này.

Hoàn toàn bị hắn khống chế.

Trừ việc ngoan ngoãn rêи ɾỉ thì phải bất lực không chống đối được.

Loại quan hệ kí©h thí©ɧ như vậy trước mắt khiến hắn không ngừng đâm thúc, cùng với ôn nhu ngoài mặt thì động tác dưới thân càng ngày càng tàn nhẫn, không chút cố kỵ lần đầu của đối phương.

Mỗi một lần đều ra sức đâm mạnh đến mức khiến cậu nhoài lên phía trước.

Kha Nhiên ô ô khóc. Côn ŧᏂịŧ không được an ủi cứ ngẩng cao đầu cầu Kỳ Lư vuốt ve, trong thời điểm cậu không ngờ tới liền đem người lật lại.

Dươиɠ ѵậŧ ở trong cơ thể xoay một vòng khiến hắn cảm giác được thịt ruột xoa nắn lên gân xanh của đại dươиɠ ѵậŧ, rồi kích động phun ra một mảng dâʍ ŧᏂủy̠, khiến động tác ra vào càng thêm dễ dàng.

Sướиɠ đến mức Kha Nhiên nhịn không nổi kêu lên một tiếng.

“A!”

Thanh âm quá lớn, bất chợt bên ngoài cầu thang thoát hiểm truyền đến một giọng nói nghi hoặc, dò hỏi:

“Kha Nhiên! Là ngươi sao!”

Thân thể Kha Nhiên chợt cứng đờ.

Cậu biết giọng nói này.

Là cấp trên của cậu.