Chương 8: Hôm nay tôi vẫn chỉ nghĩ làm một hoàng hậu độc ác (8)

"Nga, mẫu hậu cảm thấy ta thật biếи ŧɦái sao?" Danielle nắm chạt bàn tay nhỏ của, bên môi ý cười gia tăng nhưng trong mắt lại dần lạnh lẽo.

"Đương nhiên. Ngươi chính là một tên biếи ŧɦái, thích mặc nữ, giả làm nữ nhân!" Amber tức giận đến không được, nhưng nàng quả thực không thể chống cự. Sự thật này khiến một người kiêu ngạo như nàng cảm thấy bị khuất phục, thậm chí mà vì tức giận mà rơi nước mắt.

"Thật kiều khí." Hắn chỉ vừa mới trêu đùa một chút cũng có thể hai mắt đẫm lệ.

Danielle biếи ŧɦái. Hắn công nhận điều đó. Bởi nhìn nàng rơi nước mắt, hắn quỷ dị mà hưng phấn. Thậm chí dò đầu lưỡi ra bên ngoài đón lấy từng giọt nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Amber một lần nữa ngơ ngẩn. Nàng điên rồi hoặc Danielle điên rồi.

Hắn dám liếʍ mặt nàng!

Lúc này Amber cũng hoàn toàn quên mất vai diễn của mình. Khóc cũng quên khóc, cứ mở to mắt nhìn Danielle.

Danielle bị biểu cảm của nàng lấy lòng.

Đáng yêu chết đi.

Thật muốn nhốt nàng lại ở một nơi nào đó không ai biết, sau đó ngày đêm yêu thương nàng. Hắn thở dài.

Đến lúc thoát khỏi ma chảo của Danielle, Amber vẫn còn chưa lấy lại tinh thần.

"Danielle hắn điên rồi!" Amber gào thét trong lòng.

Hệ thống lúc này tiếp tục tàng hình, không bổ cứu. Bản thân nó cũng cảm thấy Danielle điên rồi.

Lúc này chỉ có một bữa sáng mĩ vị mới có thể cứu vớt được tâm linh thương tổn của nàng.

Nhưng vừa trở về phòng, chỗ ngồi còn chưa kịp nóng, nàng đã bị kéo đi.

Lần này là bổ củi!

Amber nhìn lòng bàn tay nhẵn nhụi, mềm mại của mình, lại nhìn đống củi to lớn trước mắt, nàng lại sâu sắc thương nhớ những ngày tháng bị nhốt lại.

Nhìn trời rồi lại nhìn đất, lòng nàng không hiểu sao lại bắt đầu đa sầu đa cảm..

"Danielle ngu ngốc. Danielle xấu xí.." Cái miệng nhỏ không ngừng chửi mắng.

"..."

Hệ thống lựa chọn im lặng. Nó cũng không thể giúp được gì, đây là quy định của chủ thần. Chúng nó không được trực tiếp can thiệp vào các tiểu thế giới, nếu không sẽ dẫn đến sự mất cân bằng, khiến thế giới bị ảnh hưởng.

Amber cũng biết điều đó. Nàng chính là thực tập viên của cục quản lí thời không nên cũng không mở miệng đòi sự giúp đỡ của hệ thống.

Nàng cầm lấy cây búa nặng đến một nửa trọng lượng của mình, vận dụng hết sức lực từ ngày cha sinh mẹ đẻ để nhấc nó lên.

Chiếc búa lay động ba giây rồi rơi tự do.

Amber lại ngây ngẩn nhìn trời. Nước mắt chảy ngược vào trong.

Cuộc sống này thật khó qua!

Sau khi trầy trật với đống củi, nàng lại tiếp tục bị đưa đi giặt đồ, lau dọn..

Bị trả thù triệt để như những gì đã làm với "nàng" bạch tuyết đáng thương!

Đến tối, nàng mới mệt nhọc nằm trên giường.

Cả người bị bào mòn chẳng còn chút sức lực nào..

Kết thúc rồi!

Nàng từ bỏ! Không nhiệm vụ chi nhánh gì hết!

"Sẽ bị sét đánh chết, làn da đen thui, thịt cháy khét.." Hệ thống sâu kín mà nói.

Ta vừa nói gì? Mất trí nhớ tạm thời rồi.

Nàng khóc hết nước mắt mất! Cái chết xấu quá, không chấp nhận được!

Một ngày mệt mỏi cứ thế trôi qua, Amber quả thực hận không thể đập đầu vào gối tự tử. Nàng vừa nằm lên giường đã vội vàng ngủ.

"Chẳng làm được gì, chỉ giỏi lăn lộn người khác. Lại còn chửi mắng ta." Danielle ghét bỏ nói nhưng bàn tay lại nhẹ nhàng dùng tăm bông bôi thuốc tỉ mỉ vào những vết thương trên cơ thể thiếu nữ.

Đôi bàn tay vốn kiều quý bị hành hạ đến tràn đầy những vết trầy xước lớn nhỏ, đáng thương vô cùng.

Sau khi làm xong tất cả, hắn kéo chăn đắp kín người cho nàng.

Thiếu nữ vẫn ngủ say, không hề hay biết chuyện gì. Có lẽ là vì mệt quá tàn nhẫn..

Lần này hắn lại ngồi đến gần sáng mới quay lưng bỏ đi.

Sáng hôm sau, nàng không còn bị bắt gọi từ sớm, lại chẳng làm gì khác. À không, ngoại trừ việc phải rửa chân cho Danielle. Hắn rất kiên trì với việc đó.

Nàng vẫn rất tròn vai, trở thành một cái làm tinh. Mà Danielle quỷ dị mà yêu thích. Nhìn ánh mắt hưng phấn của hắn, Amber thật muốn dùng ma chảo của mình vả tỉnh hắn.

Hắn là vua của một nước, lại là một tên máu M.

Nếu bây giờ nàng khóa chặt Danielle lại, không gϊếŧ hắn nữa, để hắn không thể phá hủy thế giới này thì liệu nhiệm vụ có được tính thành công không nhỉ? Amber nguy hiểm mà nghĩ.

"Dẹp bỏ ngay suy nghĩ nguy hiểm đó. Làm như vậy, hệ thống sẽ tính là gian lận. Không có đường ngang lối tắt nào cả." Hệ thống như đọc được suy nghĩ của nàng mà nhanh chóng ngăn chặn.

Amber lại đành buông bỏ.

"Danielle thích tôi như vậy, nếu bây giờ tôi tỏ tỉnh, kết hôn với Danielle và bảo hắn đừng phá hủy thế giới có được không?" Mắt Amber sáng lên.

".. Cô có chắc là Danielle sẽ không nghĩ rằng cô cố tình dụ dỗ hắn để bỏ trốn không?"

Nhân thiết của nàng ban đầu xây dựng quá tốt, nếu giờ nàng yếu thế thì chắc hẳn sẽ chỉ khơi gợi lòng nghi ngờ của Danielle. Có hắn còn nghĩ nàng bị đoạt xác.

Đâu đâu cũng không được. Amber không khỏi bắt đầu bực bội.

Hôm nay, Amber vẫn thơ thẩn ngồi bên cửa sổ. Thiếu nữ yêu kiều, tuyệt diễm. Mái tóc đen óng mềm mại của nàng rũ xuống bên vai, môi hồng điểm xuyến giữa làn da trắng nõn, đôi mắt trong suốt lại mang theo u buồn, vẻ đẹp của nàng như một bức tranh cổ tích nhiệm màu khiến bất cứ ai cũng phải trầm mê.

Đó chính là thứ mà những người khác nhìn thấy.

"Thiếu nữ kia là ai?" Chàng trai anh tuấn hỏi người bên cạnh.

"Thần cũng không biết, thần cũng không nghe nói vua Clinton có thêm người con gái nào. Có lẽ là vị tiểu thư của vị thân vương nào đó đi?"

Hộ vệ bên cạnh chàng trai trả lời, anh ta không cho rằng thiếu nữ này có thể là người hầu, nhìn qua cách ăn mặc và trang điểm xa xỉ có thể đoán được thân phận cao quý.

Nàng ấy chính là sinh ra để nuôi trong nhung lụa kiều quý, nếu hắn mà có được nàng thì..

Hộ vệ lắc đầu để giữ tỉnh táo. Hắn ta biết suy nghĩ của mình nguy hiểm thế nào. Hắn sợ hãi mà không dám nhìn lại thiếu nữ kia một lần nữa, sợ bị mê hoặc.

Chàng trai anh tuấn không để ý đến sự bối rối của hộ vệ bên cạnh hoặc chính là không quan tâm. Ánh mắt anh ta nóng rực nhìn thiếu nữ bên cửa sổ.

Và nó thật sự đã khiến Amber chú ý. Nàng tò mò quay lại. Kết quả đúng là chạm mắt chàng trai anh tuấn kia. Khuôn mặt này khá lạ lẫm.

Hai người nhìn nhau, bất chợt Amber mỉm cười.

Nụ cười của nàng chính là khiến chàng kia ngây ngẩn. Chỉ là không đợi chàng trai kịp phản ứng lại, nàng đã quay lưng bỏ đi.

"Hoàng tử Philip, hoàng đế đang đợi người!"

Một nhóm người hầu hốt hoảng chạy đến, thức tỉnh Philip.

Anh ta có chút ngượng ngùng cười, sau đó theo nhóm người rời đi nhưng ánh mắt không khỏi vẫn còn dừng lại ở nơi cửa sổ.

"Hắn ta là ai?" Amber mở miệng hỏi hệ thống.

"Hoàng tử Philip của vương quốc người lùn, anh ta chính là người hợp tác cùng với Danielle." Hệ thống trả lời, vẫn đang không ngừng lật tra tư liệu.

"Anh ta đâu có lùn?"

"Là tên gọi thôi, thực chất ở vương quốc người lùn đã không còn có ai thuần chủng nữa rồi. Lai tạo quá nhiều, thậm chí ở đó còn có thể tìm thấy những người khổng lồ ngoài đường." Hệ thống không để ý nói.

"Cổ tích này có quá kì lạ rồi?" Amber có chút vô ngữ.