[Pupa: Ding! Fatemeter tăng lên 15%.]
“A, đừng giận, ta chỉ đùa thôi~” Javier nhanh chóng tắt nụ cười khi nhìn thấy hai vị tướng trẻ đang choáng váng với cú đánh bất ngờ của mình. Anh liếc nhìn Lyon đương bừng bừng như quả cà chua nhỏ, hai vị tướng này cũng đang dõi nhìn khuôn mặt ấy, có vẻ như hai người bọn chúng cũng đang thầm thương trộm nhớ Lyon huynh!
Một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu Javier, Lyon là một thái tử mỹ mạo, lại hào hiệp trượng nghĩa. Cậu đã đạt được rất nhiều thành tích vang dội, và cậ cậu luôn là một vị tướng cao cao tại thượng được biết bao người mến mộ. Dẫu vậy, cậu lại chưa từng công khai hẹn hò với bất kỳ ai, dù trai hay gái. Lyon huynh luôn luôn là vị thái tử độc thân hoàng kim.
“Hừm…có lẽ huynh luôn có tâm trạng cáu kỉnh vì anh ấy chưa bao giờ hẹn hò chăng? Có lẽ mình nên giúp anh sánh vai với ai… Có thể là hai vị tướng này? …” Javier đang trầm ngâm suy nghĩ và tự biến mình thành ‘bà mai’ lúc nào không hay.
“Tại sao cậu vẫn còn ở đây? C-cậu không thấy rằng ta đang bận hay sao?” Lyon cất lời. Javier tinh ý bắt được tia căng thẳng của Lyon, có lẽ cậu đang xấu hổ vì có tình ý một người trong đây? Javier lại miên man suy nghĩ, có lẽ Lyon thật sự đã phải lòng một vị tướng trẻ trong hai người này….
Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc Thành Viên GinGin BoyLove (truyenhdt.com) để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><
‘A! Mình khó xử quá! Mình không nên xông vào và gây bất ngờ cho Lyon huynh như vậy. Chắc hẳn anh ấy đang rất xấu hổ trước người mình thích!” Javier tự vẽ nên một kịch bản trong đầu mình, rồi lại đột nhiên kiên quyết gật đầu.
“Ta sẽ giúp!”
“Hả?”
“Huynh, anh muốn quyết định ai thích hợp hơn sao?” Javier hỏi. Anh hướng ánh mắt về phía hai vị tướng trẻ ngay lập tức căng cứng thân thể vì bị nhắc đến. Hai người thẳng tắp sống lưng, trực chờ lệnh. Hoàng tử Javier là vị hoàng tử trẻ nhưng cũng có tầm ảnh hưởng rất lớn, là vương tử của đế vương Gardenia và Vua Rama, anh chính là thái tử của hai vương quốc hùng mạnh.
Lyon dõi theo từng bước chân của Javier, anh bước vòng quanh hai vị tướng trẻ không ngừng văng thẳng, gật đầu và gật đầu, “Họ đều đang ở độ tuổi tuyệt vời nhất, Lyon huynh, ta sẽ kiểm tra họ, được chứ?”
Javier thôi bước, đối mặt với hai vị tướng trẻ, chất giọng trầm khàn cất lên, “Ta sẽ kiểm tra năng lực của hai người, ta phải xem rằng liệu hai người có xứng đáng được chọn hay không, giờ thì nâng kiếm lên, và tấn công ta. Dùng sức mạnh nhất của các người, ta sẽ không nương tay.”
Hai vị tướng đổ dồn ánh mắt về phía Thái tử Lyon, người cũng đang chìm trong rối bời như họ, họ không dám cắt ngang yêu cầu của Hoàng tử Javier, nên chỉ biết hướng ánh mắt cầu cứu với Thái tử điện hạ của họ.
[Javier chắc đang nghĩ về điều gì đó hoàn toàn không hề liên quan, ngay lúc này.]
[Pupa: Có lẽ vậy. Dẫu sao cũng không cần lo lắng, anh ta sẽ không chết bởi một cuộc tấn công đơn thuần của hai vị tướng này đâu.]
[Không, tao không hề lo cho sự sống còn của anh ta. Thay vào đó, tao sợ hãi cho mạng sống hai người tướng trẻ này nhiều hơn.]
“Javier, đừng náo loạn nữa, rời khỏi đây đi.”
Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc Thành Viên GinGin BoyLove (truyenhdt.com) để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><
“Không sao đâu, huynh. Ta sẽ giúp anh!” Javier nhiệt tình đáp lời. Anh muốn nhìn thấy Lyon huynh cười, dù chỉ một lần cũng đủ mãn nguyện rồi. Vì dường như anh luôn luôn treo trên khuôn mặt điển trai ấy sự lạnh lùng, thờ ơ.
Javier thẳng sống lưng, ra lệnh, “Ngay bây giờ, cả hai người, còn chần chừ gì mà không rút kiếm ra? Tấn công!”
Vòng tròn hoàng kim của Javier lóe lên, khiến các vị tướng trẻ chỉ có thể tuân theo để bảo toàn mạng sống của mình. Hai người tuốt kiếm và tấn công Hoàng tử Javier bằng một đường kiếm mạnh mẽ dứt khoát. Vậy mà anh vẫn bình thản nhận xét, “Hừm.. Không ai trong số hai người có thể sượt qua ngón tay ta nữa, ta không chắc…”
Javier tung từng thanh kiếm bật ngược trở lại khiến hai vị tướng bị hất bay sang một bên. Lưng của hai người đập mạnh vào lan can thép thậm chí còn khiến nó bị uốn cong, biến dạng. “A!!!!” một trong số họ quằn quại đau đớn, trong khi người kia đã bất tỉnh ngay lập tức. (GinGin BoyLove: không còn gì có thể ảo hơn. Ví dụ mà về sau iu đương rồi, ai trêu vợ ổng ổng đấm cho tèo luôn chứ đùa à=)))
“À, ta thấy anh chàng này tốt hơn.” Javier bước đến vị trí của vị tướng vẫn còn giữ được chút tỉnh táo cuối cùng, dùng một tay kéo anh ta, “Ngươi mạnh hơn người kia một chút.”
Lyon ngẩn ra, không biết nói gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khẩn khoản cầu xin của vị tướng, cậu đành thở dài nói, “Được rồi, anh sẽ là người huấn luyện tân binh.”
“T-tạ ơn điện hạ…” Người đó yếu ớt nói.
“Đi giúp anh ta đi.” Lyon chỉ vào vị tướng còn lại vẫn còn đang bất tỉnh, “Hiện tại hai người có thể rời đi, tới Dược Cung xử lý vết thương đi.”
Vị tướng trẻ cảm ơn Thái tử Lyon lần nữa và nhanh chóng kéo vị tướng bất tỉnh rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Anh ta đã quá sợ hãi khi phải đứng giữa Thái tử Lyon và Hoàng tử Javier.
Trong một khoảnh khắc, anh ta thực sự đã linh cảm được cái chết của mình nếu còn xen vào giữa Thái tử Lyon và Hoàng tử Javier.
Trong khi đó, Javier hơi sửng sốt, anh gãi đầu ngượng ngùng, “Huấn luyện tân binh? Tôi tưởng anh gặp mặt hai vị tướng đó để quyết định ai sẽ được sánh vai với anh.”
[Hai vị tướng trẻ tội nghiệp, tao không thể tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra với người nào lọt vào mắt xanh của Javier nữa, người đó sẽ còn sống để nhìn thấy ánh dương sau khi lăn giường với anh ta hay sao?]
Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc Thành Viên GinGin BoyLove (truyenhdt.com) để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><
[Pupa: Đừng lo lắng, khởi động lại thế giới luôn là một lựa chọn sáng suốt.]
[Gì?]
[Pupa Gì?]
Lyon thở dài, “Điều gì đã làm cậu liên tưởng đến chuyện đó? Cậu nghĩ rằng tôi tuyệt vọng đến vậy sao?” (GinGin BoyLove: trong một khoảnh khắc, tui đã định dịch là, ‘Cậu nghĩ rằng tôi vã đến vậy sao?’=)))
“Nhưng anh chưa từng hẹn hò với ai cả, đó là một điều vô cùng bất hợp lý.”
“Anh là một vị thái tử điển trai, ga lăng, tài năng xuất chúng. Ai lại không muốn hẹn hò với anh?”
Lyon đỏ bừng mặt, cậu cúi đầu thì thầm, “Tôi…đã có người trong lòng..”
“Thật sao? Là ai? Nam hay nữ phương nào???”
“Đó là một chàng trai…” Lyon run rẩy nói, “Cậu ấy trẻ hơn tôi, đẹp trai, mạnh mẽ và cao ráo. Ừm… dù có đôi chút đơn thuần… nhưng cậu ấy có một trái tim lương thiện, tôi đã phải lòng cậu ấy từ rất lâu trước kia….”
“Hả… lâu như vậy? Cậu ấy hẳn là một người rất may mắn.” Javier đột nhiên có chút cáu kỉnh, “Cậu ta chắc chắn là rất ngu ngốc. Tại sao cậu ta lại không thể nhìn ra một người tuyệt vời như Lyon huynh đang đứng trước mặt cậu ta, thầm thương trộm nhớ cậu ta chứ?”
Vân Ngọc vẫn chưa thấy tiếng còi báo động phá vỡ thiết lập nhân vật, vì vậy cậu cho rằng thiết lập của Lyon vẫn phù hợp với tính cách tsundere đó. Nhưng, cậu cũng không thể không thở dài.
[Haiz… cậu chàng này đơn thuần thật đấy. Lyon tội nghiệp, cậu ấy đã phải chịu đựng tình cảm thầm kín này trong suốt nhiều năm…cuối cùng lại chết trong tay người mình thương…]
Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc Thành Viên GinGin BoyLove (truyenhdt.com) để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><
[Pupa: Đừng quên rằng Lyon là người khởi xướng ra chuyện chế nhạo Javier chỉ vì ghen tị.]
Lyon thở dài, cậu có vẻ thất vọng với câu trả lời của Javier. Javier tinh ý bắt được chút cảm xúc mong manh thoáng qua đó, nhưng anh chẳng thể hiểu tại sao.
Anh đến gần Lyon, hạ thấp thân thể, “Huynh, tôi đã làm gì sai sao? Tôi chỉ muốn khiến anh mỉm cười. Tôi đã cố gắng rất nhiều để khiến anh cười trong suốt những ngày qua…”
“Cậu muốn khiến tôi cười ư?”
“Đúng vậy, tôi chưa bao giờ thấy nụ cười của anh trong nhiều năm qua, vì vậy tôi nghĩ rằng điều đó hẳn là xuất phát từ tôi.” Javier bật thốt. Đây cũng là một trong những lý do khiến anh có hiềm khích với Lyon trước đây. Bởi vì Lyon chỉ luôn phạt anh, cậu đã không còn hướng anh mỉm cười nữa… Điều đó khiến anh bắt đầu cảm thấy Lyon ghét mình.
Lyon hơi sửng sốt, “Cậu làm tất cả những điều này chỉ để khiến tôi cười thôi sao?”
“Đúng…”
Lyon ngẩn ngơ, nhưng cậu cảm nhận được tất thảy sự ấm áp đang bao trùm lấy trái tim mình. Cậu thầm thở dài, rồi xoa đầu Javier, nở một nụ cười dịu dàng. “Cậu đã làm rất tốt, Javier.”
[Pupa: Ding! Fatemeter tăng lên 25%.]
[Pupa: Cảnh báo! Breakmeter giảm xuống 35%.]