Vân Ngọc cuối cùng cũng tỉnh dậy. Linh Gian đang ngồi bên mép giường, chờ đợi Vân Ngọc tỉnh lại.
Khi cậu mở mắt, cậu nhìn thấy Linh Gian đang nắm chặt lấy tay cậu và hỏi, “Vân Ngọc, em có đau ở đâu không?”
Vân Ngọc lắc đầu. Dường như cậu đã có một giấc mơ dài về ăn gà rán vị kim loại. Vân Ngọc vỗ vỗ đầu và nói, “Linh à? Chúng ta đang ở đâu thế?”
“Chúng ta đang ở thành Kain, và chúng ta đã thành công đánh bại Người máy rồi.” Linh Gian mỉm cười hôn lên bàn tay Vân Ngọc, “Dĩ nhiên là phải cảm ơn em.”
“Linh à, em có làm gì đâu…” Vân Ngọc cố gắng phủ nhận, nhưng nhận lại là nụ cười dịu dàng của Linh Gian.
“Cái tên Hồ Huyên đó đã nói với anh sau khi anh tỉnh lại, rằng em đã sử dụng toàn bộ sức mạnh để đánh bại người máy, rồi bất tỉnh. Anh biết em có năng lực mà, nhưng em tuyệt thật đấy, Bạch Vân Ngọc.”
[Ê? Ít nhất thì Hồ Huyên cũng không tiết lộ thân phận thật của tao cho Linh Gian, chẳng vui gì cả, nhỉ, Pupa?]
Vân Ngọc hỏi Pupa, nhưng không được đáp lại. Cái tên mập mập cam cam thường ngày lơ lửng bên cạnh cậu cũng chẳng xuất hiện.
[Pupa?]
Vân Ngọc lại gọi lần nữa, nhưng vẫn không có tiếng đáp lại. Vậy nên, cậu kết luận Pupa chắc hẳn đã về trụ sở chính để làm cái gì đó rồi, chắc sẽ quay lại trong hai hay ba giờ nữa thôi.
[Ôi dào, mình sẽ hỏi Pupa chuyện đã xảy ra khi mình bất tỉnh sau vậy.]
Vân Ngọc mỉm cười với Linh Gian. Cậu nâng người dậy, ngồi tựa lưng vào đầu giường, “Linh à, người máy đó thật sự quá trâu bò mà. Nhưng cũng nhờ có sự phối hợp của mọi người, và… sự dũng cảm của anh. Nếu anh không bảo vệ em, em chắc hẳn đã chết ở đó rồi.”
Linh Gian ôm lấy Vân Ngọc, hôn lên má cậu, “Dĩ nhiên anh sẽ bảo vệ em rồi. Chúng ta là người yêu mà, nhớ chứ?”
“Vâng, dĩ nhiên.” Vân Ngọc kinh ngạc gật đầu.
Đúng là vậy. Cậu không có ý định sẽ hàn gắn với Hồ Huyên sau lần phản bội ấy. Giờ đây, sự quan tâm và tốt bụng của Linh Gian khiến Vân Ngọc nhận ra rằng cậu đã có quyết định đúng đắn trong thế giới này.
[Buồn ghê, sao y không phải là chủ nhân của thế giới này Pupa nhỉ?]
[….]
Vẫn không có câu trả lời. Vân Ngọc thở dài, không thể tức giận với Pupa khiến cậu có chút cô đơn, mặc dù Pupa chắc chỉ rời khỏi cậu hai giờ mà thôi.
Vân Ngọc kiểm tra túi dự trữ và nhìn thấy con chip tân tiến. Vì người máy đã bị đánh bại, giờ chỉ còn trùm cuối, một con quỷ ở vùng đất hoang tàn, Vách Đá Hắc Ám.
Ban đêm, Vân Ngọc dịch chuyển tới địa điểm và nhìn thấy con quái vật cuối cùng mà cậu bắt được từ lần ẩn náu trước. Đó là một con quỷ đỏ với một cặp sừng lớn, vũ khí là một cây chùy khổng lồ. Nó hiện vẫn đang chìm vào giấc ngủ, chờ đợi kẻ thù đến.
Vùng đất hoang tàn là một trong những khu vực nguy hiểm nhất trong trò chơi. Tất cả những con quái vật đều ít nhất ở cấp 90 và Quỷ vương đỏ là con quái vật cuối cùng ngang hàng với trùm trong Tháp Thần. Trên thực tế, Quỷ vương đỏ mạnh hơn Độc dược Lily rất nhiều.
Và vùng đất này cũng rất nguy hiểm vì Quỷ vương đỏ đã có 2 năng lực ngay từ đầu và 1 năng lực nữa khi chạm ngưỡng 50% thanh máu. Một trong những năng lực đó là cái chết vĩnh viễn, nghĩa là bất kỳ ai chết dưới tay con quái thú này đều không thể hồi sinh, hay đúng hơn là cái chết thực sự trong đời thực.
Vân Ngọc gật đầu tự trấn an mình rằng mọi thứ đều theo kế hoạch, ngoại trừ một điều…
Đã gần bảy giờ trôi qua mà Pupa vẫn chưa trở về từ trụ sở chính, điều đó khiến cậu bắt đầu lo lắng.
“Cái tên hệ thống ngốc nghếch này lại đi đâu không biết?” Vân Ngọc thở dài. Đây là lần đầu tiên Pupa biến mất lâu đến vậy. Nhưng cuối cùng, cậu lại lắc lắc đầu, nghĩ rằng Pupa có thể đang làm nhiệm vụ quan trọng nào đó trong trụ sở chính.
Vân Ngọc tiến đến công hội đăng nhiệm vụ, giống như cậu đã làm với hai nhiệm vụ trước.
Vào buổi sáng, Linh Gian và Vân Ngọc đến công hội kiểm tra nhiệm vụ mới. Hai người thấy nhiệm vụ mới đã có người đăng ký, không ai khác ngoài Hồ Huyên. Vân Ngọc vui vẻ tiến về phía Hồ Huyên, “Anh Huyên, đi thôi!”
Hồ Huyên nở nụ cười thần bí với Vân Ngọc, “Được, hợp tác tiếp nào. Nhưng…”
Hồ Huyên liếc nhìn Linh Gian, “Nhiệm vụ này rất nguy hiểm. Tôi chỉ muốn hai người biết rằng cái chết là không thể tránh khỏi nếu chúng ta bị gϊếŧ bởi Quỷ vương đỏ.”
Hồ Huyên đưa ra lời cảnh báo trước mặt Vân Ngọc và Linh Gian.
//Nhiệm vụ: Gϊếŧ Quỷ Vương Đỏ.
Người đăng:???
Mô tả quái thú: Quỷ Vương đỏ cấp độ 120, sinh trưởng cuối cùng ở vùng đất bị hủy diệt: Vách Đá Hắc Ám. Chiến lợi phẩm: Sừng quỷ (Tất cả sát thương đối với thuộc tính ánh sáng +100%. Tăng 50% sức tấn công cho tất cả đòn tấn công bóng tối. Nhận được năng lực: Vết thương nghiêm trọng - Mọi đòn tấn công sẽ gây ra vết thương nghiêm trọng, giảm 50% khả năng hồi máu cho kẻ gây ra.)//
Mọi người đều kinh ngjac trước chiến lợi phẩm đó. Đó là một chiến lợi phẩm tuyệt vời mà không ai trong số họ có thể chạm vào vì Quỷ Vương Đỏ về cơ bản mạnh ngang với thần tầng 80 trong Tháp Thần.
Linh Gian không do dự gật đầu và đi về phía Vân Ngọc, xoa đầu cậu. “Tôi không sợ. Bởi vì tôi biết chúng ta có thể làm điều đó cùng nhau, với đoàn đội ba người, đặc biệt là khi có Vân Ngọc dễ thương CỦA TÔI ở đây.”
Vân Ngọc bật cười ngốc nghếch, nhưng nụ cười của Hồ Huyên lại càng trở lên trầm hơn, “Chắc chắn rồi, tôi nghĩ anh đã sẵn sàng rồi.”
Ba người lại lập thành đoàn đội và đi tới vùng đất bị hủy diệt. Khi họ dịch chuyển tới trước tượng gần vùng đất hủy diệt, Linh Gian đã chuẩn bị sẵn sàng bằng cách thay đổi năng lực, Hồ Huyên cũng vậy.
“Vân Ngọc, trận đấu này chắc chắn sẽ rất gian khổ. Anh muốn em phải thật cẩn thận và trốn đằng sau anh nếu cảm thấy không ổn, được không?” Linh Gian cảnh báo. Điều đó càng khiến Vân Ngọc bật cười khúc khích, vì Linh Gian thật sự quá dịu dàng, chẳng giống như…
Hồ Huyên chẳng nói gì. Anh đang bận thay đổi thiết lập và chuẩn bị.
Khi họ tiến tới vùng đất bị hủy diệt, tất cả quái thú cấp thấp đang ẩn nấp khi có chủ nhân ở đây. Quỷ Vương đỏ có lãnh thổ riêng, và một khi ai đó bước vào lãnh thổ của nó, nó sẽ lao vào họ và tấn công ngay lập tức.
Linh Gian đang dẫn đầu với Hồ Huyên, Vân Ngọc ở phía sau y. Khi họ bước vào lãnh thổ của Quỷ vương đỏ, ngay lập tức nghe thấy tiếng gầm gào từ xa, không khí đột nhiên tĩnh lặng.
Có một cái bóng bao phủ phía trên họ, khi họ nhìn lên, Quỷ vương đỏ đã lao vào họ với chùy thủ trong tay.
“Tiêu tan!” Linh Gian ra lệnh. Tất cả chạy tán loạn để tránh đòn. Quỷ vương đỏ dường như nổi giận vì đòn tấn công của nó chỉ trúng đất. Nó càng gầm to hơn. Năng lực cùng lúc được kích hoạt.
‘Quỷ vương đỏ// Cấp độ 120// Thanh máu 100%// Năng lực: Sức mạnh áp đảo// Năng lực 2: Lãnh thổ quỷ.’
Quỷ vương đỏ tỏa ra một hào quanh khiến không khí trở nên nặng nề và nóng bức hơn bao giờ. Nó thay đổi năng lực để tăng sức tấn công và làm chậm kẻ thù xung quanh, nó cũng sẽ làm suy yếu bất kỳ ai bên trong lãnh thổ của nó ngoại trừ chính nó.
Linh Gian, Hồ Huyên và Vân Ngọc đang thở hồng hộc, nhưng năng lực Lãnh thổ quỷ này sẽ biến mất khi Quỷ vương đỏ đạt ngưỡng 50%. Vì vậy, Linh Gian đã ra lệnh, “Hãy chuẩn bị vũ khí của mọi người đi! Chúng ta sẽ tiêu diệt con quỷ này!”