Dịch giả: poupou
Sở Liên là một đóa bạch liên hoa, sau lại bị hệ thống bạch liên hoa ốm yếu ràng buộc. Vì vậy ở mỗi cái thế giới cậu đều ốm yếu bệnh tật mà cậu cũng chỉ có thể khóc thầm trong lòng.
Trước mắt lóe lên một luồng ánh sáng trắng, Sở Liên cũng liền tự cầu nguyện cho bản thân một chút.
"Nhanh lên, Từ ca! Sắp đến lượt anh lên sân khấu! Mọi người trên khán đài đều là những nhân vật nổi tiếng ở Bắc Kinh đó."
Tiểu Điệp hai mắt sáng ngời, vừa thấy Sở Liên đi tới liền chạy lại: " Nhưng cũng chỉ vì đang chờ anh, người xinh đẹp nhất, Ngu Cơ xuất hiện."
Sở Liên vừa đi tới đã có người vây quoanh vỗ về, có lẽ do vừa mới xuyên qua đầu óc cậu còn hơi choáng nhưng một giây tiếp theo, cậu lại nở một nụ cười không chê vào đâu được, nhìn thẳng vào mỹ nhân trước gương trang điểm.
A, quả thực là đẹp, đẹp đến mức làm người luân hãm, bị hút sâu vào.
Vẻ đẹp như vậy khiến ngay cả Sở Liên, người từng nhìn thấy Thiên Phàm cũng phải choáng váng, thở dài.
Đẹp như vậy, nhưng trong thời đại chiến tranh lại hỗn loạn này đây thật sự không phải một chuyệt tốt, ngược lại nó còn là một tội lỗi, một tội lỗi không thể tha thứ.
Ngoài mặt, cậu bình tĩnh giơ tay vén nhẹ mái tóc đen lên, ấn vào thái dương, bình tĩnh nói: "Chỉ là bề ngoài mà thôi."
Tiểu Điệp thấy vậy liền biết cậu không muốn nghe, cũng không dám quấy rầy cậu nữa, ngoan ngoãn đứng ở một bên, lát sau liền rời đi.
Mà lúc này Sở Liên cuối cùng cũng tìm được cơ hội ở một mình liền nhịn không được nhanh chóng hét lên trong đầu: [Tiểu Hoa Hoa đây suốt cuộc là chuyện gì?]
[Chủ nhân, vui lòng đợi một lát, tôi nhận được tin nhắn từ trụ sở chính!]
Hệ thống Bạch Liên: [Ding--tiếp nhận thành công! Kí chủ có muốn bắt đầu truyền tải cốt truyện không?]
Sở Liên:[Muốn]
Vị diện lần này là ở thời dân quốc, nguyên chủ tên Từ Thành, là cây hái ra tiền cũng là trụ cột của nhà hát opera. Nhưng bởi vì tình trạng thể chất, quản đốc đã cân nhắc và không còn cho phép nguyên chủ thường xuyên lên sân khấu biểu diễn nữa.
Vì vậy, Viên Tử Lí liền có ý định đưa nguyên chủ đến Dung Thành đề điều trị.
Mà trong khoảng thời gian cuối cùng ở Bắc Kinh, nguyên chủ lại vì nhan sắc xinh đẹp liền bị đại thiếu gia của Dịch gia nhìn trúng, cưỡng ép mang đi.
Khi trở lại Dịch gia để làm trò đồϊ ҍạϊ , Dịch đại thiếu mới phát hiện ra Từ Thành, người vẫn luôn hát Ngu Cơ thật ra là một người đàn ông.
Bởi vì cảm thấy tình cảm của mình bị lừa dối nên sau khi biết sự thật Dịch Hạo không những không trả lại nguyên chủ mà còn mang nguyên chủ đi.
Dần dần, theo thời gian nguyên chủ bắt đầu vâng lời và yêu Dịch Hạo, nhưng hắn lại từ chối. Không những vậy, ngay sau đó hắn liền đính hôn với nhị tiểu thư Cố gia--Cố Anh.
Bởi vì quá chán nản, nguyên chủ liền bùng phát bệnh cũ và qua đời vào đêm trước đám cưới của họ.
[Mục tiêu: Trở thành Bạch Nguyệt Quang của Dịch Hạo, khiến hắn hối hận cả đời.]
Hệ thống bạch liên: [Đồ cặn bã! Từ Thành cũng thật xui xẻo]
Sở Liên có một loại dự cảm chẳng lành liền nhịn không được hỏi:[Bệnh cũ gì vậy? Thân thể này ta cảm thấy cũng khá khỏe mạnh, không đến nỗi trong một đêm liền chết đi.]
Hệ thống nghe vậy cũng chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, bình tĩnh giải thích:
[Suy tim, ho,... còn có suy thận, suy thận hahahahahah.. Kí chủ, ngươi bị thận hư rồi hahahaha.......]
Nó chỉ là một hệ thống thôi, nó chỉ là một hệ thống thôi, chỉ là hơi tệ một chút, không sao, nhịn, cậu nhịn được
hehehehe, ngại quá //v//
Sở Liên nhịn không được nữa, trên trán nổi gân xanh [Đừng cản ta, lần này nhiệm vụ hoàn thành, ta nhất định sẽ giải tán trung tâm của hệ thống chính!]
Hệ thống: CMN!!!
Nhìn thời gian, hệ thống lại bắt đầu hoan hô nhảy nhót: [Kí chủ, nhanh lên! Mục tiêu đang ở trong sân! Cậu sẽ bị bắt cóc ngay lập tức!]
----------------------------------------------------------------------------------------------------
pou: Đây là lần đầu mình dịch truyện nên nếu có gì không ổn mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với m nhaa
--dịch giả: poupou--truyện được dịch duy nhất tại truyenhd