Chương 9: Nữ Minh Tinh Đỉnh Lưu (9)

Cảnh quay hoàn thành ngay trong lần đầu,vốn dĩ Triệu Thành Tân đã chuẩn bị để quay lại hơn mười lần.

Nhưng đến khi Khuyết Chu diễn xong, thật lâu không thấy đạo diễn nói “cắt”, cô lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, lúc này Triệu Thành Tân rốt cuộc mới phản ứng lại nói một tiếng “cắt”.

Lữ Bạch Trinh ở bên cạnh kinh diễm nói: “Em diễn như này còn muốn học hỏi bọn chị cái gì nữa, chính em cũng đã đủ lợi hại rồi!”

“Hôm nay tâm trạng em tương đối tốt, lại xem chị diễn xuất, em thật sự có chút cảm hứng.” Khuyết Chu cũng không từ chối lời khen ngợi.

Cô không có ý định che dấu bản thân, giả heo ăn thịt hổ không phải phong cách của cô, nếu không cô sẽ không thể ngăn cản được nhiều yêu ma như vậy trong địa ngục vô tận đó.

Đạo diễn vui vẻ ra mặt, mấy cảnh kế tiếp, Khuyết Chu một lần đều qua.

Nhưng hôm nay Yến Thanh không tới.

Mấy ngày kế tiếp Yến Thanh cũng không tới.

Đến khi họ quay xong cảnh ở chỗ này, đi đến một địa điểm quay phim khác, địa điểm chính là trong hoàng cung, Yến Thanh lại một lần nữa xuất hiện.

Đôi mắt cậu có chút thâm đen, hiển nhiên là ngủ không ngon.

Nam chính Nhâm Đức cùng với nam hai nam ba, còn có nữ ba đều tới.

Nam thứ là hoàng tử của nước địch trong kịch bản, mặc dù trong phim diễn một người điên, trong đầu chỉ có quyền lực và ngôi vị hoàng đế, nhưng diễn viên Diệp Hề Vọng lại rất đáng yêu, ngày đầu tiên tới đây anh ấy đã khen Khuyết Chu và Lữ Bạch Trinh xinh đẹp, cái miệng anh ấy thật sự ngọt ngào.

Nam thứ ba còn lại, cũng có nhiều cảnh đóng với Khuyết Chu, tên là Tiền Ánh An, kỹ năng diễn xuất tốt nhưng danh tiếng trong nghề lại lẫn lộn.

Bản thân bộ phim này chính là cổ trang quyền mưu quần tượng, về cơ bản những cảnh tiếp theo được quay trong cùng một thành phố điện ảnh và truyền hình, chỉ là không quay ở cùng một cung điện.

Mấy ngày sau quay phim cơ bản đều xoay quanh nam nữ chính.

Mỗi ngày Khuyết Chu vẫn sẽ đến trường quay xem một chút.

Thời gian nửa tháng trôi qua, Lữ Bạch Trinh đã thiếu chút nữa xưng chị em tốt với cô.

Những diễn viên còn lại đối với cô cũng coi như khách khí, nhất là sau khi bị Triệu Thành Tân bắt buộc quan sát cảnh quay của Khuyết Chu, ánh mắt nhìn Khuyết Chu rõ ràng viết: “Sư phụ hãy dạy tôi diễn xuất.”

Vì thế cô và Lữ Bạch Trinh đã trở thành giáo viên giảng giải miễn phí cho các nữ diễn viên trong đoàn phim, Lữ Bạch Trinh còn nói đùa bảo Triệu Thành Tân tăng thù lao cho các cô.

Buổi tối Lữ Bạch Trinh có đôi khi sẽ đến phòng Khuyết Chu đối diễn, làm nữ một cùng nữ hai, tự nhiên có rất nhiều cảnh đối diễn.

Nữ chính tuy luôn ở trong triều nhưng lại nảy sinh tình cảm với nam chính, là “Yêu nữ” sủng ái hậu cung, nữ hai đương nhiên sẽ điều tra khi phát hiện hoàng đế có quan hệ bất chính với vị cận thần này, bởi vì trong lòng nữ hai, tình yêu dành cho hoàng đế là hoang tưởng và bệnh hoạn.

Nếu không cũng sẽ bị hoàng đế xúi giục.

Tóm lại là… Điên cuồng phê bình bộ não toàn nghĩ đến chuyện yêu đương này.

Cô và Lữ Bạch Trinh đối diễn rất tốt.

Cửa đột nhiên truyền đến tiếng của Tiền Ánh An.

“Khuyết Chu, cô ngủ chưa?”

Giọng Lữ Bạch Trinh dừng lại, cau mày nhìn Khuyết Chu, hạ giọng hỏi: “Anh ta tới đây làm gì?”

Khuyết Chu lắc đầu: “Em không biết.”

Hạt vừng nhỏ lập tức giơ đuôi trả lời: “Anh ta không đến một mình, ở góc khách sạn có trợ lý cầm điện thoại di động, chờ chị ra ngoài, sau đó chụp mấy tấm ảnh để lăng xê, hai ngày nay ta đã điều tra toàn bộ danh tiếng và những việc làm của những người này, Tiền Ánh An này đặc biệt thích lăng xê, lúc Triệu Thành Tân ký hợp đồng với anh ta đã nói rõ ràng không thể lăng xê, nếu không coi như là vi phạm hợp đồng, anh ta đã đồng ý như vậy rồi!”

“Vất vả rồi, hạt vừng nhỏ.” Khuyết Chu cười nhạt, mang theo một tia tinh thần, nhẹ nhàng vuốt con rắn của mình hai cái, thân rắn bị cô chạm vào liền run lên, ha ha, ngốc nghếch mà vui vẻ: “Không vất vả, không vất vả, chỉ cần có thể giúp được tỷ tỷ, ta không vất vả.”

Nguyên chủ cũng từng chịu thiệt thòi vì bị lăng xê.

Khi đó cô vừa mới tốt nghiệp, có chút danh tiếng, nhưng cũng được coi là ngôi sao của tuyến 18. Cô nhận đóng một bộ phim tình cảm lãng mạn và đóng vai nữ chính thứ hai.

Buổi tối nam diễn viên cùng đoàn cũng dùng cách này để nói chuyện diễn xuất với cô, lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều, cho rằng nam diễn viên này là tiền bối, có lẽ sẽ không làm gì.

Đúng là không làm gì cả, hai người đối diễn với nhau rất nghiêm túc, thậm chí trong lòng cô còn cảm ơn nam diễn viên đã dạy dỗ mình.

Kết quả không hai ngày, trên hot search có tin cô và nam diễn viên cùng đoàn vì đóng phim mà yêu nhau, đủ loại tin đồn bay khắp nơi.

Kể từ đó, cô có rất nhiều vết đen.

“Đừng lên tiếng, để chị trả lời anh ta”. Lữ Bạch Trinh đè cánh tay Khuyết Chu xuống, cao giọng nói: “Cậu tìm Tiểu Thuyền có chuyện gì?”

Ngoài cửu dừng một chút: “Chị Lữ, chị cũng ở đây à?”

“Ừ, tôi đang đối diễn với Tiểu Thuyền, cậu cũng tìm Tiểu Thuyền đối diễn à?”

“Đúng… đúng vậy.”

“Mấy ngày nay không phải cậu không có cảnh diễn với Tiểu Thuyền sao?”

Tiền Ánh An xấu hổ cười hai tiếng: “Đúng là không có diễn chung, nhưng em nghĩ diễn xuất của Khuyết Chu rất tốt, hơn nữa hai chúng em cũng diễn chung mấy ngày tới, có thể làm quen trước.”

Lữ Bạch trinh trực tiếp từ chối: “Đã trễ thế này, cậu vào khách sạn của nữ diễn viên cùng đoàn không tốt, nếu bị chụp ảnh thì càng tệ hơn, đối diễn lúc nào cũng được, ngày mai Tiểu Thuyền chỉ có cảnh quay vào buổi sáng, buổi chiều cậu tìm cô ấy đối diễn không phải là được rồi sao.”

“Vậy… Vậy được rồi, cảm ơn chị Lữ, em đi trước đây.”

Qua năm phút đồng hồ, Lữ Bạch Trinh lại đứng lên chạy tới cửa thông qua mắt mèo xác định người đi rồi, lúc này mới thấy nhẹ nhõm.

Cô ấy đảo mắt: “Em cẩn thận Tiền Ánh An, sau này em và anh ta đối diễn rất nhiều, chú ý một chút.”

“Anh ta làm sao vậy?” Khuyết Chu giả vờ không biết hỏi.

Lữ Bạch Trinh lại khua tay: “Mấy năm trước chị từng hợp tác với anh ta một lần, nhưng cũng không có cảnh diễn chung, cảnh diễn của anh ta không nhiều lắm, anh ta cùng một nữ diễn viên diễn một đôi vợ chồng xuất hiện khoảng một phút.”

“Chị chứng kiến anh ra sờ soạng khắp người nữ diễn viên kia.”

Khuyết Chu: “...”

Hạt vừng nhỏ: “Xì, xì, xì!”

“Cảm ơn chị Bạch, em biết rồi, em sẽ chú ý.”

***

Sau khi đến cung điện trong thành phố điện ảnh và truyền hình, cảnh diễn của Khuyết Chu gần như toàn bộ đều mặc cổ trang.

Tuy rằng bối cảnh nhân vật là “Yêu phi”, nhưng thực tế nhân vật này ăn mặc rất kín đáo, nhưng lại phải diễn được loại cảm giác kiều diễm quyến rũ.

Vai diễn này có một số điểm nổi bật cận cảnh.

Nàng nhận được một lá thư từ hoàng đế, muốn gϊếŧ hoàng đế ngay lập tức.

Nhưng khi đó nàng đã nảy sinh tình cảm với hoàng đế mà không hề hay biết.

Đêm khuya yên tĩnh, nàng nhìn hoàng đế bên cạnh đang cùng nàng gối đầu ngủ say, cảm thấy vô cùng quẫn bách và đau đớn.

Cảnh này là một bài kiểm tra kỹ năng diễn xuất.

Khi diễn cảnh này, Khuyết Chu rốt cuộc cũng gặp lại Yến Thanh.

Cậu ấy ăn mặc giản dị và ngồi sau màn hình với Triệu Thành Tân.

Trên màn hình nhỏ, người phụ nữ mặc áo yếm để lộ ra xương quai xanh thanh tú.

Yến Thanh nhớ tới đêm đó ở trên ban công, cô mặc đồ ngủ của khách sạn, vẻ mặt lười biếng.