Chương 30: Nữ Minh Tinh Đỉnh Lưu (30)

Yến Thanh ngoài mặt âm thầm thổ lộ, nhưng trong nháy mắt đã bị mọi người phát hiện người được thổ lộ là Khuyết Chu.

Người khác càng nói sập phòng, cậu càng trực tiếp đưa cái mic lên trên đỉnh cao.

Sau đó, cậu phát bài hát lúc trước có linh cảm viết riêng cho Khuyết Chu lên.

Bài hát tên là Cửa hàng tiện lợi.

Đại bộ phận fan rất vui vẻ, cảm thấy tuy rằng Yến Thanh có người mình thích, nhưng vẫn chưa quên fan, thời điểm mấu chốt này đều phát hành ca khúc mới.

Thật cảm động, vẫn là miễn phí, mau đi nghe.

Nhấn vào nghe một chút xem sao.

[Đây là một bản tình ca, đây phải là một bản tình ca, hu hu hu.]

[Bài hát này thật ngọt, tuy rằng có cảm giác chuyên tâm nhưng thật sự rất ngọt, không phải là bài này là Tiểu Thanh viết cho người mình thích chứ?]

[Ngay cả ghen tị cũng không nổi, nếu quả thật là Khuyết Chu, tôi nguyện ý từ fan bạn gái biến thành fan mẹ!!]

[Bài hát này đột nhiên trở nên tẻ nhạt vô vị...]

Cũng có fan ở dưới đề nghị bây giờ thứ quan trọng nhất của Yến Thanh là tiền đồ của mình.

Đừng vì thích một người mà đánh mất đi tương lai của mình.

Đối với việc này, Yến Thanh đáp lại: Thích người khác sẽ không khiến tôi mất đi tiền đồ, nhưng ức chế năng lực tôi thích, sẽ.

Thái độ này cực kỳ rõ ràng.

Khuyết Chu bên này cũng nhận được rất nhiều thư riêng, hỏi người Yến Thanh thích có phải là cô hay không?!

Nhưng Khuyết Chu cũng không đáp lại.

Đối với Khuyết Chu mà nói, thích cũng không phải là chuyện quan trọng nhất trong cuộc sống, ở cùng một chỗ với người mình yêu cũng không phải.

Chỉ có làm xong chuyện mình muốn làm, mới có thể dùng toàn bộ tinh lực của mình yêu người mình muốn yêu.

Trước khi đến mức đó, cô cần hoàn thành công việc của mình trước.

Ngay khi toàn bộ mạng đều đang chờ Khuyết Chu đáp lại, cô đăng weibo.

Nhưng nội dung không liên quan gì đến Yến Thanh.

Mà là nói mình sẽ tham gia một chương trình giải trí, là tuyên truyền về thiên nhiên.

Khuyết Chu sẽ chạy khắp nơi trên cả nước, hơn nữa đi đến những nơi có hoàn cảnh ác liệt mà mọi người ít lui tới.

Tất cả mọi người có chút khϊếp sợ.

Bình thường rất nhiều minh tinh khi có nhiệt độ, sẽ không lựa chọn đi loại chương trình giải trí này.

Hoặc là đi chương trình giải trí đứng đầu, hoặc là không kẽ hở nối liền đoàn làm phim.

Quyết định này của Khuyết Chu lại khiến cô một lần nữa lên hot search.

Nhưng ngược lại cô không để ý lắm.

Từ khi cô công khai thân phận của mình, mọi người đều biết Khuyết Chu là một phú nhị đại vô cùng có tiền, bất kể là giới giải trí hay là cư dân mạng, đều trở nên hữu hảo với cô.

Đây cũng là nguyên nhân Khuyết Chu lựa chọn công khai thân phận của mình.

Gia đình cũng là một trong những tài nguyên của cô, không cần phải che giấu.

Lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng để hoàn thành nhiệm vụ, Khuyết Chu cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Bởi vì nhân loại hình như luôn sinh ra độ bao dung cao hơn đối với người có gia đình ưu tú.

Nếu như cô không công khai gia đình mình, vậy bây giờ mình tham gia chương trình giải trí này, phỏng chừng sẽ có người muốn nói là cô muốn lăng xê.

Trạm đầu tiên của chương trình giải trí này là một ngọn núi tuyết.

Núi tuyết ở độ cao rất cao.

Phong cảnh cực kỳ xinh đẹp tuyệt trần.

Khi cô ngồi lên máy bay đến đó, lúc vừa hạ cánh mở điện thoại ra, mới phát hiện Yến Thanh đã gọi cho cô mấy chục cuộc điện thoại.

Cùng với... 99+ thông báo.

Yến Thanh: Chị à, em thấy chị đăng weibo tuyên truyền rồi, chương trình giải trí của chị còn cần người không? Em có thể đi không?

Yến Thanh: Chị, em có thể viết nhạc miễn phí cho chương trình giải trí này.

Yến Thanh: Chị, sao chị không trả lời em, có phải tức giận chuyện em đăng weibo kia không?

Yến Thanh: Em thật sự không nghĩ tới cư dân mạng lại lợi hại như vậy, thoáng cái có thể đoán được người em thích là chị, em thật sự không biết.

Nhìn thấy cái này, hạt vừng nhỏ cảm thán, trên thế giới này lại còn có nam sinh tâm cơ trà xanh như thế à!

Ký chủ trước kia của nó có đôi khi cũng cần hoàn thành nhiệm vụ công lược, bình thường ký chủ sẽ sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ của trà xanh, tuy rằng ký chủ trước đó của nó không nhiều, hoàn thành nhiệm vụ cũng không nhiều, nhưng cũng coi như gặp qua không ít người.

Còn chưa thấy qua người đàn ông nào giống như Yến Thanh này, lại trà xanh như vậy, nếu không phải đây là xã hội pháp trị không thể quá mức càn rỡ.

Nó đều hoài nghi hai khuôn mặt thanh thuần của nam sinh đại học này hận không thể ăn tươi nuốt sống đại lão, hoặc là mỗi ngày buộc ở trên thắt lưng.

Hạt vừng nhỏ run rẩy: “Tỷ tỷ, ta cảm thấy ham muốn chiếm hữu của Yến Thanh rất mạnh mẽ, sẽ hít thở không thông, nếu sau này tỷ thật sự ở cùng một chỗ với cậu ấy, vậy tỷ làm việc tiếp xúc với nam diễn viên, cậu ấy không phiền chết sẽ không thôi đó.”

Khuyết Chu muốn cười, cô khoác thêm áo lông cho mình. Tuy rằng cô cũng không lạnh, nhưng người bên cạnh đều làm như vậy.

Gió xung quanh rất lớn, cô bấm điện thoại hai cái, sau đó nhét vào túi: “Cậu ấy sẽ không làm phiền ta.”

Là một con chó nhỏ đủ tư cách, cho dù ham muốn chiếm hữu giống như một người điên.

Cũng sẽ chỉ ở người mình thích lộ ra một mặt trung thành nhất của mình.

Sau đó, vĩnh viễn ngoan ngoãn, vĩnh viễn thần phục.

Khuyết Chu cười khiến cho hạt vừng nhỏ cảm giác rất kỳ quái.

Thật giống như... Giống như đại lão đã sớm quen biết với cái người tên Yến Thanh này, đại lão giống như rất hiểu rõ cậu ấy, hơn nữa đại lão đối với người khác cho dù có ý tốt, nó đều cảm thấy đại lão như đang ngụy trang, vì nhiệm vụ mà cố ý giả vờ.

Duy chỉ có đối mặt với Yến Thanh, đại lão đều trở nên có chút điên rồ.

Thật kỳ quái, nhưng nó lại không thể biết điểm kỳ quái ở chỗ nào.

Hạt vừng nhỏ lắc lắc đầu, quên đi không nghĩ nữa.

Nó vẫn nên nằm không cũng thắng thôi!

Núi tuyết này lạnh quá, nó muốn nghỉ ngơi một lát.

Núi cao vυ"t trong mây chồng lên nhau, ngửa đầu thấy trời, núi kia tựa như thang leo mây, giống như phía trên rơi xuống không phải tuyết, mà là tiên khí của tiên nhân trên trời, còn có mây rơi xuống.

Mặt trời chiếu những tia sáng giữa hai ngọn núi.

Hiệu ứng Dindal cho phép ánh sáng có hình dạng.

Giống như mũi tên màu vàng kim sắc bén.

Để cho mỗi người nhìn thấy một màn này, đều lâm vào sợ hãi.

Đạo diễn phim tài liệu lần này là một phụ nữ, tên là Tần Lâm.

Vóc dáng không cao, một mét năm lăm, có một khuôn mặt búp bê, há mồm ngậm miệng lại là một cổ đông khó chịu, ánh mắt kia ngược lại rất kiên nghị.

Chính là mỗi lần nhìn thấy Khuyết Chu, đều giống như là nhìn chúa cứu thế.

Dù sao toàn bộ quá trình là Khuyết Chu tài trợ cho đoàn làm phim, bọn họ ăn, mặc, ở, đi lại, hơn nữa còn trả một số tiền phí tài trợ lớn, không chỉ như thế còn tuyên truyền miễn phí, vậy thì thôi đi, đằng này cô còn xuất hiện miễn phí!

Đây không phải là cứu tinh thì là cái gì?!

Tần Lâm dứt khoát đổi ghi chú của Khuyết Chu thành chúa cứu thế.

Sau khi phát hiện tướng mạo của vị ngự tỷ này, nhìn như đại minh tinh không dễ chọc, nhưng thật ra là một người rất dễ nói chuyện, cô hận không thể mỗi ngày treo ở trên người Khuyết Chu.

Ngay khi Khuyết Chu cất điện thoại vào túi không tới mười giây.

Điện thoại của Tần Lâm vang lên, là một dãy số xa lạ.

Cô ấy nhíu mày, cúp máy.

Nhưng con số đó nhanh chóng gọi lại.

Cô ấy rất nghi hoặc, nhìn không giống điện thoại quấy rầy, cuối cùng vẫn bấm nghe.

Một giọng nói cực kỳ lạnh lùng, giống như ánh sáng xinh đẹp giữa hai ngọn núi, xuyên qua lỗ tai Tần Lâm.

“Xin chào, xin hỏi là Tần Lâm phu nhân sao?”

Cả người Tần Lâm đều choáng váng.

Đây là âm thanh dễ nghe làm cho người ta phát ra tiếng thét chói tai đây sao?

Như thế nào còn có vài phần quen tai cảm giác, giống như đã từng nghe qua ở đâu đó?