Nhạc Thiên Tầm vẫn chưa tỉnh, nguyên nhân do thân thể cô yếu ớt, mất máu quá nhiều còn chưa hồi phục được nhưng linh hồn vẫn có thể nói chuyện cùng tiểu Nguyệt Lão.
“Tiểu Nguyệt Lão, có phải tôi chết rồi hay không? Thế bây giờ chúng ta có cần đi đến thế giới tiếp theo không?”
Nhiệm vụ không hoàn thành còn chưa nói, chủ yếu là mảnh nhỏ hồn phách của nam thần còn chưa thu được. Cũng không biết thiếu một mảnh của thế giới này nam thần còn có thể sống lại không.
Tiểu Nguyệt Lão vẫn là tiểu Nguyệt Lão dễ thương kia, âm thanh điện tử không giấu được vẻ non nớt của trẻ con.
【 Chủ nhân yên tâm đi, ngài chưa chết, quốc sư đại nhân đã cứu ngài! 】
“Thật sao? Chàng ấy đã cứu ta?” Nhạc Thiên Tầm rất vui vẻ.
Tuân Thiên Ảnh chịu cứu cô chứng minh là chàng cũng không muốn cô chết ha? Thật tốt quá! Cô thế mà đã có một vị trí trong lòng chàng rồi! Thu thập mảnh nhỏ linh hồn chỉ còn là vấn đề thời gian!
【 Chủ nhân, thân thể ngài bị trúng độc đã được quốc sư đại nhân chữa trị nhưng mà thân thể còn rất suy yếu, vết thương lại không nhẹ. Ngài có muốn dùng 500 tích phân đổi một viên thuốc hồi phục nhanh không, có thể phục hồi nhanh hơn bình thường...】
“Thuốc hồi phục nhanh? Thế mà cũng có loại thuốc này nữa…”
【 Đúng vậy, tốc độ hồi phục có thể nhanh hơn gấp ba, hiệu quả vĩnh viễn. Nếu sau này ngài bị thương nữa thuốc vẫn sẽ có hiệu lực, hơn nữa sẽ không để lại vết sẹo. 】
Đối với phụ nữ mà nói để lại sẹo là điều tối kỵ!
Nghe đến điều này Nhạc Thiên Tầm đã động tâm, cô cũng muốn bản thân mau hồi phục để tránh không kéo chân sau Tuân Thiên Ảnh khi đám thích khách tiếp theo đến.
“Đổi đi! Cho ta một viên!”
【 Được! Bởi vì đây là lần đầu tiên đổi đồ vật trong thương thành nên được giảm giá, sau này sẽ không được hời như vậy đâu. Vật phẩm vĩnh viễn ít nhất cũng phải tốn 2000 tích phân đó! 】
Đương nhiên, vật phẩm có tác dụng trong một khoảng thời gian nhất định sẽ rẻ hơn nhiều!
Ba ngày sau, Nhạc Thiên Tầm rốt cuộc cũng tỉnh lại.
Cô đang ở trên giường nằm, cảm thấy cả người mình đau nhức, hẳn là di chứng do đi xe ngựa để lại.
Đau nhất là vết thương trên lưng, hơi động một chút muốn rời giường cũng không được.
Nơi này có lẽ là một phòng trong khách điếm nào đó, chỉ có một mình cô trong phòng, không biết Tuân Thiên Ảnh đã đi đâu rồi.
Tiểu Nguyệt Lão nói đã truyền tống thuốc hồi phục nhanh chóng đến tay nải của cô rồi. Cô nhìn thấy tay nải cách đó không xa được đặt trên bàn trà liền muốn đi lấy, vất vả mới đứng xuống giường được thì lại không đứng vững ngã nhào xuống đất.
Tuân An đang canh giữ bên ngoài nghe được động tĩnh lập tức vọt vào, sợ cô xảy ra chuyện.
“Nhạc cô nương, vết thương của ngài còn chưa khỏi, xin ngài đừng đi lung tung.”
Không quan tâm nam nữ khác biệt, cũng không quan tâm cô là nữ chủ tử, hắn lòng không tạp niệm trực tiếp ôm cô trở về giường.
Tuân Thiên Ảnh mỗi ngày vẫn luôn giúp Nhạc Thiên Tầm thay thuốc, đút thuốc, lau mình thay quần áo vì vậy hiện tại Tuân An cũng không thấy được hình ảnh gì không thể thấy.
“Tay nải của ta…”
Nhạc Thiên Tầm vươn tay chỉ về hướng bàn trà, chỉ muốn mau uống thuốc hồi phục nhanh.
Cô quyết định đổi viên thuốc này quả nhiên là thông minh. Nếu không thân thể cứ bị tê liệt nửa người như thế này biết bao giờ mới hồi phục lại được?
Tuân An lấy tay nải lại đưa cho Nhạc Thiên Tầm, lại nói: “Nhạc cô nương, ta gọi tiểu nhị đưa thức ăn lên, ngài ăn một ít thức ăn nhẹ trước đi! Quốc sư đại nhân chắc cũng sắp trở lại rồi!”
Nhạc Thiên Tầm tìm được thuốc liền uống vào ngay lập tức, cảm thấy tinh thần cô tốt lên nhiều.
“Chàng ấy đi đâu vậy?” Cô hỏi.
“Chúng ta hiện tại đang ở thành Từ Châu, quốc sư đại nhân được thành chủ mời đi yến tiệc.” Tuân An vốn dĩ cung kính đối với Nhạc Thiên Tầm, thấy cô liều mình chắn đao cho Tuân Thiên Ảnh thì lại càng xem một phần cô như nữ chủ nhân.
Tuy rằng ở chung với Tuân Thiên Ảnh ở thế giới này không nhiều lắm nhưng cô cũng tương đối hiểu chàng.
Chàng là người lạnh lùng, không phải loại người ưa thích mấy bữa tiệc xã giao nhàm chán, lần này đi đến chỗ của thành chủ chắc chắn là có việc.